Chương 31: Molotov Cocktail
Buổi sáng với ánh năng chiếu rọi vào căn phòng. Green lờ mờ tỉnh dậy. Đã rất lâu cô mới có được cơ hội thả lỏng ngủ như hôm nay. Thời gian gần đây cô toàn bị truy đuổi bởi đội Rocket. Cô không biết khi nào họ sẽ đến bắt mình sau khi mình đánh cắp dữ liệu về Mew của họ.
Bỏ hết mọi suy nghi đi cô đi đánh răng rửa mặt chuẩn bị cho chuyến hành trình hôm nay với Nam. Hắn đã hứa hẹn với cô về việc sẽ dẫn cô về nhà cha mẹ nên cô cũng đi theo hắn khi nào đội Rocket đến thì sẽ có hắn cản đường giúp để bỏ trốn, một công đôi việc đi. Khi cô xuống phòng liền thấy Nam đã chuẩn bị xong từ lúc nào và đang dọn một bàn thức ăn ra. Nam nói.
_ Tối qua không tiện làm một bữa ăn chào đón cô nên hôm nay ta dùng bữa ăn này nấu ăn mấy món ăn này đi.
Trên bàn lúc này là một bàn với ba tô mì nhìn như Udon nhưng lại khác rất nhiều. Lúc này giáo sư liền vào bàn ngồi.
_ Đa tạ khoản đãi.
Sau đó ăn. Sau khi ăn một miếng thì xì xụp ăn hết cả tô sau đó xin tô nữa. Bên cạnh Green nhìn nghi ngờ về việc thật sự mì có ngon đến vậy sao? Sau khi tiến sĩ ăn xong tô thứ ba với tốc độ như t·ên l·ửa thì nói.
_ Lần này cháu gọi món mới này là gì đây? Vị giác thật mới lạ nhưng lại rất ngon khó cưỡng.
_ Tên món này là mì gọt một biến thể của mì kéo sợi. Thay vì cháu kéo sợi mì thì cháu dùng dao gọt sợi mì thành dạng sợi. Thêm một chút gia vị tự chế của cháu nữa.
Green nghe vậy tò mò cũng gắp lên nếm thử. Sau khi nếm thì cũng bắt đầu như giáo sư Oak là ăn hì hục hết cả tô. Nam cũng làm các khẩu phần ăn cho pokemon nữa. Sau khi dùng bưa xong. Nam dắt tay Green tiễn biệt giáo sư Oak sau đó bắt đầu cuộc hành trình.
………………………
Trong Group Chat,
Trần Nam: Thục Phán cải cách giờ đến ổn định chưa?
Thục Phán: Nhờ những cải cách mà chủ nhóm đề nghị thì trong hai năm đầu đã giải quyết thành công nạn mù chữ. Nhờ cách canh tác mới và các hạt giống cây được nhận đã nhân giống và phổ biến toàn quốc gia thêm việc cải cách chăn nuôi và hướng dẫn chăn nuôi thì trong 3 năm đầu cải cách sản lượng về lương thực đã trở nên dư thừa và phải xuất khẩu qua nước khác mang về cho quốc gia nhiều của cải để phát triển. Hiện tại dân chúng đã không còn đói nữa. Các cải cách như quốc phòng đã làm vững mạnh quốc gia hơn bao giờ hết vì chỉ tuyển tinh binh nên việc bảo vệ đất nước trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Hơn nữa nhờ quân sự mạnh và phương pháp chiến đấu mới mà việc t·hương v·ong trong c·hiến t·ranh giảm rất nhiều. Còn về công nghiệp thì nội bộ quốc gia đã có thể làm được công nghiệp nặng đang rất phát triển nhưng vẫn chưa đáp ứng toàn bộ người dân trong nước nên khó có thể bán ra nước khác. Còn về công nghiệp nhẹ thì nghành công nghiệp sản xuất giấy đang mang lại rất nhiều lợi nhuận cho nền kinh tế khi chúng ta đang độc quyền nghành này. Chưa nói nghành công nghiệp này cũng sản xuất các sản phẩm nổi trội như bút máy. Mọi thứ đều đang phát triển rất tốt.
Trần Nam: Vậy thì tốt. Vậy mọi người sao rồi? Sougou tôi nghe cậu đậu điểm cao tất cả các môn trong thi vào trường cao trung?
Tony Stark: Tất nhiên dưới sự giúp đỡ của bản thiên tài ta đây thì chỉ cần chịu khó dạy môn vật lý là ra thôi.
Trần Nam: Mà Thục Phán. Công chúa Mỵ Châu có biểu hiện gì bất thường nữa không?
Thục Phán: Ta không biết thế nào mới gọi là bất thường do vốn dĩ con gái ta đã rất bất thường rồi. Thường xuyên xin ta luyện võ công. Cũng hay chạy đi học hỏi các kiến thức ngài gửi lắm. Cũng rất tích cực đi chỉ dạy người dân về các kiến thức mới và giúp họ xóa mù chữ. Chưa hết con gái ta giờ cũng lập được “vài công trạng” được đề cử lên làm thống soái. Mà cũng mới 11 cái xuân đi.
Tokiwa Sougou: Uhm này Thục Phán cho con nít đi làm lãnh đạo ổn không đấy?
Thục Phán: Nhưng không muốn cũng không được à. Con gái ta đem các tướng sĩ làm bao cát đánh. Đã vậy cũng là người tham gia cải cách q·uân đ·ội chưa nói các trận chiến càn quét sơn tặc đều do nàng một tay lãnh đạo.
Tokiwa Sougou: Chiến thắng một số trận chiến cũng không đến mức độ được ủng hộ trong giới q·uân đ·ội đi?
Thục Phán: Sau khi lên làm tổng tư lệnh, con gái ta chỉ đánh chiếm hơn một nửa quốc gia thôi.
Tới lúc này người trong nhóm rất im lặng. Mới mười một tuổi mà lãnh đạo q·uân đ·ội đánh chiếm hơn một nửa quốc gia thì có thể nói chuyển sinh giả này có vẻ treo quá mức đi.
Thục Phán: Ta cũng đang lo lắng việc con gái ta không kiếm được chồng đây.
Tokiwa Sougou: Nó mới 11 tuổi thì lo gì thời gian còn thong thả.
Lúc này Ultraman Zero vào.
Ultraman Zero: Có sự kiện gì nóng à? Ta mới b·ị đ·ánh rồi thả đi đây.
Thục Phán: Thôi ta phải đi trước đây có công việc.
Lúc này cả nhóm liền bắt đầu bàn tán nhộn nhịp. Thục Phán lui ra nhóm.
Sau đó ông vào cung điện nghe báo cáo. Sau khi báo cáo xong. Ông gọi Cao Lỗ lại hỏi.
_ Việc nghiên cứu v·ũ k·hí mới ra sao rồi?
_ Thưa đức vua hiện chúng thần đã cung cấp thêm nỏ nọc độc loại nỏ liên thanh cỡ nhỏ và sát thương nhỏ hơn dòng liên hoàn nỏ rắn hổ mang nhưng ưu điểm là tốc độ nạp tên nhanh hơn do lực cung thấp hơn so với dòng hổ mang. Còn về v·ũ k·hí lớn thì vẫn đang nghiên cứu v·ũ k·hí mới thay cho xe bắn đá. (Cao Lỗ)
_ Rất tốt! Thế còn nghiên cứu về thuốc súng thì sao? (Thục Phán)
_ Thưa đức vua nghiên cứu cách chế tạo thì đã thành công nhưng theo như bên quốc khố và báo cáo bên bộ tài nguyên thì chúng ta không thể đại lượng sản xuất. Dù chúng ta cũng đã đại lượng mua lưu huỳnh ở Trung Nguyên và các quốc gia khác những nguyên liệu để có thể đại lượng chế tạo nhưng thưa đức vua cho phép thần nói thẳng là không đủ chưa nói tình hình loạn lạc và khó khăn ở Trung Nguyên ảnh hưởng không nhỏ đến tốc độ khai thác. Nhưng chúng tôi đã nghiên cứu ra một sản phẩm thay thế tạm cho tác dụng của thuốc súng. Mời đức vua đi xem thử. (Cao Lỗ)
_ Dẫn ta đi (Thục Phán)
Sau đó Cao Lỗ dẫn Thục Phán đi lên xe ngựa cả hai được đưa đến nơi làm việc của bộ quốc phòng. Đến nơi có hai người lính cầm nỏ đứng trang nghiêm chào sau đó mở cổng để xe ngựa đi vào. Bên trong là một cái sân rất lớn. Xe ngựa đi một lúc đến được nơi đến là một phòng ốc bằng gạch. Cả hai xuống xe đi vào thì bên trong có rất nhiều người đang qua lại loay hoay các dụng cụ. Có người thì cầm giấy viết loay hoay lên ấy sau đó lại cầm cục tẩy xóa đi và viết lại. Cao Lỗ đi vào kêu lớn.
_ Mọi người tạm dừng tay. Hôm nay đức vua đến kiểm tra thành quả mới nhất của chúng ta.
Khi nghe tiếng một đám người ấy mới vội vàng chạy đến đứng nghiêm nói.
_ Kính chào đức vua và bộ trưởng.
_ Rất tốt. (Thục Phán)
Đi vào Cao Lỗ cầm một chai thủy tinh màu xanh lá ông nói.
_ Mời đức vua ngửi thử xem và đánh giá mùi của thứ này giống gì.
Sau đó Thục Phán liền mở bình ra thì một mùi hương nòng nặc xông thẳng lên mũi ông. Mùi rất nồng đồng thời cũng rất quen thuộc. Ông hỏi.
_ Rượu? Nhưng sao mùi của nó nồng nặc như vậy thậm chí hơn cả các loại rượu mạnh chúng ta sản xuất dựa vào sách thánh?
Cao Lỗ nghe vậy liền cười giải thích.
_ Vâng đây đúng hơn là bản chất của rượu cái chúng ta gọi là cồn. Tên thật theo sách thánh ghi là Ethanol.
_ Thế thì thứ này liên quan gì đến c·hiến t·ranh? (Thục Phán)
Cao Lỗ sau đó dẫn ông đến bãi thử nghiệm. Ở đó có một bức tường gạch để làm thực nghiệm. Ông ra hiệu những người khác mang cho ông một cái khăn sau đó đổ cồn lên. Ông liền lấy một hộp diêm ra dùng một cây quẹt lửa đốt vào cái khăn. Cái khăn cháy sau đó ông liền cầm chai thủy tinh ném vào bức tường. Chai thủy tinh vỡ sau đó lửa lan ra tạo thành một đ·ám c·háy nhỏ. Ông liền nói.
_ Thưa đức vua với thứ này chúng ta chỉ cần sản xuất hàng loạt đưa mỗi người lính sử dụng thì hiệu quả chiến lược kinh người. Nếu dùng để đốt doanh trại địch hay gây hỗn loạn là điều hết sức đơn giản. Nhưng nếu nó được dùng số lượng lớn ném vào trong quân địch ví dụ như máy bắn đá thì…
_ Ý ngươi là chỉ cần bất kỳ ai đứng gần đều có thể bị đốt? (Thục Phán)
_ Vâng thưa đức vua. Hơn nữa nó còn có công dụng trong việc sát trùng v·ết t·hương để cứu người kịp thời cực kỳ thiết yếu cho nền y học ạ. (Cao Lỗ đáp)
_ Rất tốt một sản phẩm vừa cứu người vừa đánh bại kẻ thù thật tuyệt vời. Hãy đưa nó vào sản xuất hàng loạt đi.
_ Vâng thưa đức vua. (Cao Lỗ)
P/s: Xin lỗi vì ra chương trễ hơn mọi ngày do hôm nay tác bận việc và cũng kẹt đi tiêm vax.