Mộng Xuân Chào Đón Bạn

Mộng Xuân Chào Đón Bạn - Chương 17: - Chương 20




CHƯƠNG 17:



Lúc tỉnh giấc, Trương Khải cảm thấy giấc mơ đêm qua đúng là hỏng.



Gì mà rửa ruột, bị bắn vào sâu đến độ bụng phình to, bị butt plug chặn tinh dịch của đối phương... Những chuyện này chẳng thằng nào chịu nổi hết cả, được không?!



Lúc mới tỉnh giấc cậu thậm chí còn có thể nhớ rõ cảm giác trướng khi cửa sau bị lấp đầy, đụ má chuyện này nặng đô quá!



So sánh thì Từ Kiếm Đông trong mơ cũng có thể coi là một người tình dịu dàng... WTF, không đúng!! Cậu muốn một gã đàn ông làm người tình làm qué gì? Cứ tiếp tục như thế là thành gei thật đó được không hả?!



Trương Khải hung dữ nhổ nước súc miệng, thầm thề rằng hôm nay nhất định phải tìm một cô gái "chân chính" để đổi vai thành công trong mơ!



Ra khỏi nhà tắm liền nhận được tin nhắn hình ảnh của Đường Yến, cậu không kìm được thầm vui mừng rằng đại thần Đường đã đi tham gia buổi gặp mặt thường niên của các tác giả kể từ hôm nay rồi.



Nếu không thì gặp mặt nhau, có thể cậu sẽ không nhịn được nhớ tới chuyện trong giấc mơ đêm qua cũng chưa là gì... Nếu lại bị đuổi theo thêm vài năm, bị idol trong lòng thông nát cúc mấy bận nữa, có khi cậu thật sự sẽ bước theo con đường "yoooo~~~" không lối về mất.



Trương Khải đang cân nhắc hành trình ngày hôm nay thì lớp trưởng tự tiến cử trong lúc cậu lơ mơ ở buổi họp lớp hôm qua đã gõ cửa bước vào.



Các thành viên cán sự lớp vừa mới lĩnh số sách cần dùng trong học kì này cho lớp từ phòng giáo vụ về, mang tới từng phòng kí túc xá một.



Trương Khải kí nhận cho cả ba người còn lại trong phòng, nhưng cậu phát hiện ra trong đống sách dày cộp lại thiếu đúng tài liệu môn "Nguyên lý tài chính" của Tô Thuỵ Minh.



Ngoại trừ hướng dẫn tiến sĩ nghiên cứu khoa học, thầy Tô quyền lực của học viện Quản lý kinh doanh đại học F còn dạy hai môn cơ bản nhất và cao cấp nhất về tài chính của hệ chính quy, nghe nói là để lập nên nền tảng tài chính tốt nhất cho sinh viên, và để chọn ra những nhân tài giỏi nhất được tuyển thẳng lên thạc sĩ cho học viện.



Hai mục tiêu này, Tô Thuỵ Minh đều đạt được, áp lực của sinh viên học viện Quản lý thật sự rất lớn.



Mặc dù có thể học được rất nhiều điều, tiếp xúc với rất nhiều ví dụ thực tế... Nhưng đù má, thánh đánh trượt toàn trường đại học F làm thầy giáo môn bắt buộc học kì đầu tiên, đây là trả thù xã hội đó.



Vậy nên, học kì này dù cho không cần các cuốn khác, nhưng của Tô Thuỵ Minh thì một trang cũng không được thiếu.



"Cậu bảo sách của thầy Tô á... hôm qua cậu không đi họp lớp à? Thầy Tô dùng giáo trình tự soạn, họp lớp xong cho người phát, số còn dư thầy cầm về cả rồi." Lớp trưởng nói trước khi đi, "Cậu chưa có thì có thể tìm thầy để lấy. Phòng 11 toà nhà số 1, chắc giờ thầy đang ở đó."



... Cậu trạch nam hôm qua có đi họp lớp nhưng về trước bày tỏ, đánh boss một mình, áp lực rất lớn.



Mặc dù muốn lùi bước, thế nhưng nghĩ đến ngày mai là ngày đầu tiên chính thức khai giảng đã có tiết "Nguyên lý tài chính", Trương Khải đành phải thầm khóc ròng trong lòng, đi gõ cửa phòng 11-1.



Nghe xong lí do đến của Trương Khải, Tô Thuỵ Minh một mình độc chiếm cả văn phòng lấy một cuốn giáo trình từ tủ văn kiện ra đưa cho cậu, sau đó đẩy kính và nói: "Em tên là Trương Khải nhỉ. Hôm qua còn sớm thế đã chạy mất, tôi còn tưởng là học kì này em không định đi học môn tài chính nữa cơ."



Ra sức xin lỗi, Trương Khải thê thảm chạy mất dép.



Bạn không thể làm tổn thương sinh viên đại học có thầy giáo có trí nhớ siêu phàm được đâu! Thầy Tô căn bản chỉ dựa vào danh sách đã nhớ được hết mọi sinh viên rồi đó có được không!



CHƯƠNG 18:



Sau khi mang giáo trình về phòng kí túc, Trương Khải bắt đầu đi lang thang trong sân trường.



Đợi sắp đến bữa trưa, đọc được poster tuyển thành viên của câu lạc bộ anime trường ở bảng thông báo trước cửa căng tin, cậu nảy ra một sáng kiến: Gái 2D chắc chắn sẽ khiến lòng người vui sướng, ấn tượng sâu sắc hơn so với mấy thằng đàn ông!



Thế là cậu lập tức kích động chạy đi đăng kí vào câu lạc bộ.



Thành viên cốt cán của câu lạc bộ anime về cơ bản năm nay đều lên năm ba năm tư cả, sắp rút lui rồi, bây giờ đang là lúc thiếu người. Vậy nên dù chỉ có mỗi kĩ năng PS, nhưng cậu vẫn được vào câu lạc bộ một cách thuận lợi.



Trương Khải vui vẻ ngắm trưởng câu lạc bộ xinh đẹp mặc quần áo của Hatsune Miku, rồi lại nhìn các đàn anh đàn chị đang thảo luận nên cosplay gì để tuyển người mới ở cửa căng tin, cậu cảm thấy cánh cổng đến thế giới quái dị đã mở nhiều ngày nay cuối cùng sắp được đóng lại rồi.



"Cậu nhóc mới đến, cậu vào kho lấy đạo cụ Hokage ra đây!" Chị trưởng câu lạc bộ ném chìa khoá cho cậu, cuối cùng đập bàn thật mạnh mà nói: "Thế giới này rốt cuộc vẫn là thiên hạ của hủ nữ và otaku, bảo Fate/Zero thì thôi... Các cưng thích Another và Sword Art Online mau tỉnh lại đi!"



Trương Khải nghe lời tìm đến kho chứa đồ ở tầng một toà nhà cạnh bãi đỗ xe của trường.



Câu lạc bộ anime của đại học F được coi là hội anime lâu đời trên toàn thành phố S, trang phục và đạo cụ trong kho rất nhiều. Đến khi cậu tìm được bộ đồ cần tìm, thế mà còn tìm được cả một bộ đồ miêu nữ (đúng tiêu chuẩn).



Tai mèo, vòng cổ đính chuông, vuốt mèo, và cả... đuôi mèo (buộc quanh thắt lưng) không đi kèm với butt plug!



Nhìn bộ trang bị trong tay, lại nhớ đến mình trong mơ còn chưa có cơ hội nhìn thấy vẻ ngoài của "Celia", Trương Khải bước đến trước tấm gương toàn thân bên cạnh cửa sổ như bị ma xui quỷ khiến, đeo tai mèo, vòng cổ và đuôi lên người.



... Chẳng đẹp chút nào, không hài hoà đủ kiểu okay? Cái tên biến thái Altaïr trong mơ sao có thể thích cậu mặc như vậy đến thế hả?



Có điều, nghĩ như thế, cậu lại quên mất mình còn thiếu một thứ nữa - trong mơ cậu hoàn toàn trần truồng chỉ mặc có mỗi một cái quần lót lông mèo đó?



Trương Khải xoay người lại định ngắm cái đuôi sau lưng mình trong gương, nhưng trong khoảnh khắc liếc qua cửa sổ, cậu phát hiện ra cậu đã quên kéo rèm...



Còn Tô Thuỵ Minh mặc comple đi giày da, tay cầm chìa khoá xe đang đi qua trước cửa sổ. Sau đó, thầy Tô dường như cảm thấy ánh mắt kinh hoàng của Trương Khải, y nhìn vào phòng.



Tô Thuỵ Minh nhìn thấy mặt cậu, y dừng bước chân lại một lát, đẩy kính mắt, sau đó lại đi mất với vẻ mặt như bình thường, đầy vẻ tinh anh và cấm dục như thể chưa từng có chuyện gì diễn ra vậy...



Để lại Trương Khải một mình thẫn thờ trong kho hồi lâu, cậu rú lên như Mã giáo chủ: "Đợi đã, thầy ơi! Thầy hiểu nhầm rồi! Em không phải biến thái a a a a a!"



Hỏi: Lần đầu tiên họp lớp tôi đã về trước còn bị chủ nhiệm lớp nhận ra, sau đó lại bị thầy nhìn thấy tôi đeo tai mèo vòng cổ đuôi mèo, mà thầy còn là giáo viên môn bắt buộc kì này của tôi... Tôi nên làm gì?



Đáp 1: Chủ thớt, hai người yêu nhau đi.




Đáp 2: Yêu nhau +1.



Đáp 3: Chủ thớt còn không mau để thầy quy tắc ngầm đi à!



Hỏi tiếp: Thế nhưng thầy ấy chưa bao giờ có tin đồn bê bối, bất kể là với nam hay nữ, nổi tiếng cấm dục đó QAQ



Đáp N: Chủ thớt chết chắc rồi.



Đáp N+1: Kiểm tra cố gắng hơn, vẫn chỉ là đàn em; dù không có nhân cách, bạn cũng không hợp lệ. PS: Đừng đụng đến môn bắt buộc.



Đáp N+2: Bình luận trên đúng là nhân tài!



Đọc đống câu trả lời nhiều như kiến cỏ mà chẳng có cái nào bình thường, Trương Khải đau buồn tuyệt vọng tắt web Zhihu.



Zhihu: Tương tự Reddit, Yahoo v.v



Kể từ lúc Tô Thuỵ Minh chẳng nói câu nào đã bỏ đi, cậu bắt đầu mất hồn mất vía, đến tận buổi tối đi ngủ còn chưa hoàn toàn hồi phục lại sau cú đả kích.



Đến khi cậu bị các bạn học mặt mũi mơ hồ gọi thức giấc, được báo rằng thầy Tô đang tìm cậu, Trương Khải mới đột nhiên ý thức được hôm nay cậu thật sự đã để ý đến Tô Thuỵ Minh quá mức.



Nếu cấm dục thật... Chưa biết chừng mình lại là người đè thầy ấy. Ôm ấp nỗi ảo tưởng ấy, cậu đẩy cánh cửa phòng 11-1.



CHƯƠNG 19:



Mặc dù ảo tưởng có thể đè Tô Thuỵ Minh, thế nhưng lúc Trương Khải đẩy cửa vào, nhìn thấy thầy Tô đang ngồi trước bàn làm việc, quay lưng lại với ánh nắng, cậu trạch nam có số phận bốn năm tới nằm trong tay người ta lập tức đầu hàng ngay tắp lự.



"Thầy Tô..." Sau khi đóng cửa xong, Trương Khải lết đến trước bàn làm việc của Tô Thuỵ Minh.



"Trương Khải phải không." Tô Thuỵ Minh ngẩng đầu lên nhìn cậu, "Tôi chủ nhiệm hệ chính quy lần đầu, không ngờ lại gặp ngay kiểu sinh viên như em."



"Thầy ơi em sai rồi! Không phải em cố tình về trước đâu, cũng không cố ý ăn mặc như vậy..." Trương Khải ngoan ngoãn giải thích, "Em có thể viết bản kiểm điểm! Thầy muốn mấy nghìn chữ cũng được!"



"Tôi muốn bản kiểm điểm của em làm gì? Còn phải lãng phí thời gian đọc." Tô Thuỵ Minh đẩy kính, tuỳ ý nói: "Em chịu đứng phạt đi đã."



So sánh với đãi ngộ nhận được bốn hôm nay, đứng phạt quả là chẳng có tí áp lực nào. Trương Khải vừa thầm than phái cấm dục đúng là cấm dục, vừa ưỡn ngực đứng thẳng trước bàn làm việc của Tô Thuỵ Minh.



Nhưng y lại đẩy kính nói: "Ai bảo em đứng như thế?!"



Trương Khải nhất thời không phản ứng được y có ý gì, đực mặt ra nhìn người ngồi trước bàn làm việc nói với vẻ mặt vô cảm: "Tôi bảo em cởi quần áo ra đứng phạt."




... What?!



Nhìn Trương Khải vẫn thộn ra đứng đó chẳng cử động, Tô Thuỵ Minh đứng dậy đi đến bên cạnh cậu, dùng tay nâng cằm cậu, "Cởi quần áo là ý gì em cũng không hiểu à?!"



Cởi quần áo là ý gì, đương nhiên cậu hiểu, điều cậu không hiểu là bảo cậu cởi quần áo ra rốt cuộc có ý gì.



Có điều, dưới thế lực của Tô Thuỵ Minh, cậu nhanh chóng làm theo lời y nói. Sau khi cởi áo phông trên người ra, nhìn thấy Tô Thuỵ Minh vẫn còn nhìn cậu chằm chằm, Trương Khải lại run lẩy bẩy cởi nốt quần dài, chỉ mặc mỗi quần lót, tất trắng và sneakers, đứng thẳng người lại lần nữa.



"Còn có cái này nữa..." Tô Thuỵ Minh dùng ngón tay móc chun quần lót của cậu.



"Thầy ơi..." Thế thì quá đáng quá, Trương Khải thấp giọng nói.



Tuy nhiên Tô Thuỵ Minh chỉ khẽ "hừ" một tiếng, cậu trạch nam liền nuốt hết mấy chữ đằng sau, nhanh chóng cong lưng cởi nốt quần lót ra.



Cậu toàn thân trần truồng chỉ còn mỗi giày với tất đứng đó, cảm thấy có thứ gì đó đang rỉ ra từng chút một từ cửa sau của mình bởi động tác này.



"Hửm?" Tô Thuỵ Minh chấm lấy một chút chất lỏng đó, ngắm nghía cẩn thận, sau đó cau mày nói: "Xem ra vấn đề của em không phải lớn vừa nhỉ."



Trương Khải liếc nhìn nhớt trắng trên tay y, lập tức sợ hãi đến mức tim ngừng đập... Đó rõ rầng là tinh dịch do đàn ông để lại.



Cậu chắp hai tay lại nói thật mau: "Thầy, thầy ơi... em, em có thể giải thích!"



"Giải thích cái gì?" Tô Thuỵ Minh nhìn cậu chằm chằm.



"Là... là..." WTF! Làm sao cậu biết được tại sao tinh dịch đêm hôm qua của Đường Yến vẫn còn lại đến bây giờ, lúc trước rõ ràng không có vấn đề gì!



"Tôi nói giùm em nhé." Tô Thuỵ Minh lau chất dịch màu trắng trên tay lên mặt cậu, sau đó lãnh đạm nói: "Lúc trước em từng bị người khác chịch, còn bắn tinh dịch vào trong lỗ đít nữa."



... Người làm công tác giảng dạy nói những lời này thật sự không có vấn đề gì chứ?! Trong lòng Trương Khải có một chữ Đờ mờ đang gào rú.



"Xem ra em cần phải được dạy dỗ chỉ bảo thật tử tế." Nói đoạn, Tô Thuỵ Minh đi về phía bàn làm việc của mình, mở một ngăn kéo ra, rút ra một cái dương vật chạy bằng điện.



... Tại sao văn phòng của thầy lại có thứ này?! Chữ Đờ mờ trong lòng Trương Khải biến thành một đống.



"Hôm nay thầy sẽ dùng cây thước này để dạy em làm một sinh viên đủ tiêu chuẩn ra sao nhé." Tô Thuỵ Minh vừa đi về hướng cậu vừa nói.



... Đống chữ Đờ mờ trong lòng Trương Khải đồng thanh gào rú: Cái thứ vật phẩm đồi truỵ này được coi là thước dạy học ở đâu hả cưng!




Tô Thuỵ Minh đi ra sau Trương Khải, dùng thứ nhân tạo trong tay vẽ một vòng tròn lên cặp mông loã lồ của cậu, sau đó nhét nó thẳng vào cửa sau hẵng còn rỉ tinh dịch.



Trương Khải toàn thể xác và tâm hồn còn đang mỉa mai như Sparta lập tức né sang trái một chút, tránh thoát sự xâm nhập của cái dương vật giả đó.



"Bốp!" Mông cậu bị tát một cái thật hung tợn, dấu tay màu đỏ lờ mờ in dấu.



"Lời của thầy giáo nói mà không nghe, xem ra kì này em thật sự không muốn qua môn tài chính." Tô Thuỵ Minh nói với vẻ mặt vô cảm.



Không muốn qua môn mới lạ! Học kì đầu tiên đã trượt môn, làm sao nói chuyện được với bố mẹ đây! Thế nhưng...



"Trượt một môn cũng tốt hơn là... bị cái thứ đó cắm vào." Trương Khải cúi đầu, thấp giọng nói.



"Thế nhưng nếu hôm nay cái lỗ đít từng bị đàn ông chịch, vẫn còn rỉ tinh dịch của em không được thầy dạy bảo..." Tô Thuỵ Minh nâng cằm cậu lên, cười lạnh lùng: "Thầy đảm bảo bốn năm học đại học F, em đừng mơ qua được một môn."



WTF! Quy tắc ngầm thế cũng quá đáng quá đấy! Hai bên tình nguyện mới là chân lý của quy tắc ngầm đó thầy ơi!



Thế là cậu sinh viên năm nhất bất kể bị chịch banh cúc hay về nhà thi lại đều chắc chắn sẽ bị đánh chết đành phải dùng âm lượng chẳng to hơn tiếng muỗi kêu là bao mà thoả hiệp: "Xin, xin... xin thầy dùng thước dạy... dạy dỗ cửa sau của em thật tử tế."



"Hừ." Tô Thuỵ Minh lạnh lùng hừ một tiếng, lại đè cây dương vật chạy bằng điện trong tay lên cửa sau của Trương Khải lần nữa, hơi dùng sức một chút liền đâm phần đầu vào cửa sau đã bị tinh dịch thấm ướt.



CHƯƠNG 20:



Mặc dù hoa cúc của Trương Khải đã bị tinh dịch lúc trước của Đường Yến thấm ướt hoàn toàn từ lâu, nhưng cây dương vật chạy bằng điện trong tay Tô Thuỵ Minh cũng chẳng nhỏ hơn vật cứng chân chính của đàn ông là bao.



"Ư..." Cảm giác khi bị vật cao su tách mở vách ruột khiến Trương Khải không nín được tiếng rên.



"Quả nhiên là từng bị người khác địt." Cảm nhận được thứ trong tay bị cửa sau của Trương Khải nuốt vào mà chẳng kháng cự chút nào, Tô Thuỵ Minh đẩy kính nói: "Thước của thầy chọc vào dễ thế này."



Nói đoạn, y đột ngột dùng sức, cắm già nửa cây dương vật giả trong tay vào.



"A a a!" Cái cảm giác bị đâm vào một cách hung tợn đó khiến Trương Khải gào lên ngay lập tức, cửa sau cũng bắt đầu co lại.



"Shhhhh... bé tiếng thôi." Tô Thuỵ Minh thì thào bên tai cậu, "Đây là tầng một đấy, em kêu to như vậy lát nữa dẫn người ta đến cửa sổ quan sát là hỏng đấy."



"Lúc đó thầy chẳng làm sao, nhưng em thì thảm chắc." Nói đoạn, y vừa xoay vừa đẩy phần còn lại bên ngoài của cây dương vật bằng nhựa thật chậm rãi vào trong cửa sau đang co lại một cách vô ích.



"Ư... ư..." Mặc dù biết rõ bóng người mơ hồ đi qua cửa sổ ắt chỉ là NPC trong thế giới này, nhưng Trương Khải vẫn vô thức bịt miệng mình, tiếng rên rỉ mơ hồ không rõ vọng ra từ dưới hai tay cậu mãi không dứt.



Mà cảm giác do cây gậy khổng lồ không thuộc về con người xoay vòng đâm chọc trong tràng ruột mang lại cũng ngày càng mãnh liệt hơn.



"Công tác chuẩn bị làm xong rồi." Tô Thuỵ Minh nhét nốt phần đầu bé tí còn lại của dương vật giả vào cửa sau của Trương Khải, rồi nói: "Thầy chính thức bắt đầu dạy dỗ em đây."



Nói dứt lời, y đẩy công tắc trên tay cầm của cây dương vật giả lên số 1, vật cứng cắm sâu trong người Trương Khải cũng khẽ rung động theo đó, còn cửa sau bị khuấy thì càng chảy ra nhiều dịch trắng hơn.



"A..." Trương Khải vô thức buột miệng rên. Kèm theo đó là tiếng chuyển động "ong ong" phát ra từ mông cậu.



"Em biết mình sai ở đâu chưa?" Cậu đang run bần bật vì kích thích do dương vật giả rung động thì Tô Thuỵ Minh đằng sau đột nhiên cất tiếng hỏi.



"Sai ở... sai ở..." Vách ruột không ngừng bị va chạm, Trương Khải há miệng mấy lần mà không thể nào tổ chức được lời nói một cách tỉnh táo.



"Hừ. Đến bây giờ mà em còn chưa biết sai à?" Nói đoạn, Tô Thuỵ Minh đẩy công tắc của dương vật chạy bằng điện lên số 2.



"Ưm!!!" Sự chấn động tăng tốc rõ ràng trong cửa sau khiến Trương Khải nhũn cả chân ra. Còn cảm giác mà cái thứ nhân tạo không biết ngừng nghỉ đó mang lại thì càng rõ nét hơn... Đó không chỉ là nỗi khổ sở khi trực tràng bị khai phá va đập, mà là khoái cảm khi cửa sau được va chạm và lấp đầy.



"Ư..." Trong vô thức, dưa chuột không được che đậy của Trương Khải từ từ đứng thẳng dậy khi mà không được chạm vào.



"Đúng là một học sinh có vấn đề nghiêm trọng." Nhìn cây xúc xích đã chào cờ đó, Tô Thuỵ Minh cười lạnh lùng, "Vậy mà lại bị dương vật chạy bằng điện chịch đến nỗi chào cờ, em nên chọn làm trai ngành chứ không phải tài chính."



"Thầy..." Trương Khải xấu hổ cúi đầu, nhưng từng cơn khoái cảm truyền tới từ đằng sau khiến cậu vô thức giơ tay về phía dương vật của mình.



"Thầy đang dạy dỗ em đó, em định làm gì hả?!" Tô Thuỵ Minh túm chặt tay cậu đúng lúc cậu sắp chạm vào hoạ mi của mình, "Huống hồ em còn chưa nói em sai ở đâu?"



"Em... em..." Chịu đựng cảm giác cửa sau bị đâm chọc khuấy động càng ngày càng mãnh liệt, cậu cuối cùng cũng sắp xếp được lời nói của mình: "Em... em không nên, ưm~~~ Để đàn ông chịch, còn... ưm~~~ Còn bắn tinh... tinh dịch vào mông... Ư~~~"



Ngắm gương mặt đỏ bừng vì nhục nhã của Trương Khải, Tô Thuỵ Minh cầm cán dương vật chạy bằng điện, nhẹ đâm rút, khẽ bật cười, "Trả, lời, sai, rồi."



"A a a!" Sự rung động của dương vật giả hoà trộn với việc đâm rút của Tô Thuỵ Minh, khoái cảm gấp đôi khiến hoạ mi của Trương Khải càng cứng thêm. Mỗi nhịp đâm của y, dương vật của cậu đều run rẩy nhếch cao hơn một chút theo.



"Xem ra em không thể tự tìm được đáp án rồi, về sau phải ngoan ngoãn làm bài tập đấy." Tô Thuỵ Minh thở dài, rồi khẽ nói bên tai Trương Khải, "Em sai ở chỗ... không nên để thầy giáo nảy sinh dục vọng."



"Thầy, thầy ơi..." Lúc Trương Khải nghe thấy câu nói này, hoạ mi của cậu đã run rẩy gần chạm đến ngưỡng cao trào, hai mắt ướt nước, cậu không hiểu gì ngẩng đầu lên.



"Ha ha, em đúng là không phải một học trò thông minh. Có điều không sao cả, sau này thầy sẽ từ từ giảng giải cho em nghe." Nói dứt câu, Tô Thuỵ Minh đẩy phắt công tắc của dương vật giả trong tay lên mức cao nhất.



"A a a a a a a!!!!!" Sự rung động kịch liệt đột ngột tăng tốc đến nỗi như thể sắp khuấy hỏng cả vách ruột khiến Trương Khải lập tức vừa khóc vừa bắn.



Tinh dịch của cậu vẽ một đường cung trong không trung, rồi rơi xuống mặt sàn sạch sẽ của văn phòng.