Mộng Xuân Chào Đón Bạn

Mộng Xuân Chào Đón Bạn - Chương 110: - Chương 114




Chương 110:



Đường Yến ấn người xuống đất hung dữ làm thêm mấy nhát từ đằng sau, rồi mới bắn trong cơ thể cậu.



Mặc dù Trương Khải vừa bắn một lần, có điều khi tinh dịch nóng hổi rưới lên vách ruột nhạy cảm, cậu vẫn khẽ rên vài tiếng, thằng em cũng cứng lên theo.



Từ Kiếm Đông bên cạnh nhìn vốn đã nóng đầu, nghe mấy tiếng này toàn là tiếng rên dâm đãng, chẳng đợi Đường Yến rút hẳn ra khỏi cửa sau của bé lẳng lơ, đã sầm mặt kéo người về phía mình.



"Ưm~ Muốn nữa~" Đằng sau bị đụ dậy hứng nhưng bỗng dưng mất thứ cắm vào, Trương Khải bị kéo tay dậy đập vào lòng Từ Kiếm Đông, mặc kệ người trước mặt có phải người vừa nện mình hay không, cậu ngẩng đầu cầu xin đối phương, còn không kìm nổi lắc eo, dùng xúc xích đã ngẩng đầu bên dưới cọ vật thịt của đối phương.



"Đồ dâm đãng này~" Từ Kiếm Đông vốn đã nổi hứng chờ sẵn, nhưng bỗng kìm lại, "Muốn thì tự làm đi."



Khung cảnh xung quanh cũng thay đổi theo lời hắn, toàn bộ đồ gia dụng trong căn phòng ngủ ban đầu biến mất, chỉ còn lại một tấm thảm mềm mại, và một cái ghế dựa.



Từ Kiếm Đông ngồi vào ghế xoay rộng rãi thư giãn, ngón tay tuỳ ý gõ tay vịn, rồi ngoắc tay với Trương Khải: "Tự ngồi lên."



Cửa sau đã bị bắn vào hai hiệp hơi hé mở, không ngừng rỉ tinh dịch màu trắng ra ngoài, nếu là cậu trạch nam da mặt mỏng như giấy ngày trước thì chắc chắn đã muốn kiếm lỗ nẻ mà chui xuống rồi, nhưng giờ ngoài thứ khổng lồ giữa đùi Từ Kiếm Đông ra thì cậu không thể nghĩ đến gì khác.



Cậu nhũn người bước vài bước đến trước mặt Từ Kiếm Đông, bèn giơ tay đỡ cây dương vật đã phồng to từ lâu đó, định thuận thế ngồi xuống.



"Quay người lại." Từ Kiếm Đông ngăn cậu, bảo cậu xoay lưng lại với mình.



Trương Khải nghe lời quay người, vừa định cầm dương vật của đối phương để tiếp tục, nơi cách đó ba bước trước mặt bỗng dưng xuất hiện một tấm gương cao bằng người, phơi bày rõ nét chuyện cậu làm trước mắt.



Cơ thể trần trụi của thanh niên gầy gò bị người dù cùng tuổi nhưng cao lớn hơn nhiều ôm lấy. Đối phương nhàn hạ ngồi trên ghế tựa, trên mặt là biểu cảm vui đùa như xem kịch, còn cậu thì một tay đỡ vật thịt cứng ngắc của đối phương, một tay tách hoa cúc của mình, muốn tống ngay dương vật vào trong, hang động vừa bị người khác cắm rút đâm vào còn không biết xấu hổ, tiếp tục nhả dịch ra ngoài.



Mặc dù gần như đã bị dục vọng chi phối đầu óc, cậu trạch nam dẫu sao cũng đã bị ăn sạch sành sanh lặp đi lặp lại trong mơ lâu như vậy, nhưng chưa từng tận mắt nhìn thấy dáng vẻ bị chịch của mình, lập tức đỏ mặt dừng lại, mắt cũng trôi sang nơi khác.



Mà người đàn ông đằng sau cậu lúc này cũng liếm dái tai cậu, rồi khẽ thì thào bên tai cậu: "Còn không mau nhìn kỹ dáng vẻ bây giờ của cậu đi, dâm đãng thế này, dù cho hoà thượng đã khổ tu nhiều năm nhìn thấy cũng muốn đè cậu xuống đất làm cho cậu khóc."



Dâm thì thôi, bị nhắc lại nhiều lần thế này, cậu trạch nam căn bản đã bị tẩy não thừa nhận rồi, nhưng... hoà thượng cũng muốn đè là thế nào hả?!



Người xuất gia vô tội, đừng kéo người xuất gia ra đỡ đạn!



"Chẳng thế ư." Đường Yến cũng bước đến, đứng trước mặt cậu cười lạnh lùng, "Ngay cả anh họ ta Kelsen, đại tư tế sùng đạo nhất Thần Điện Quang Minh, cũng bị em quyến rũ mất. Chủ nhân đúng là vinh hạnh quá!"



Kelsen lại là thế nào hả đại thần?! Là fan trung thành, Trương Khải bày tỏ cậu chắc chắn và khẳng định chưa từng thấy trong truyện có nhân vật này xuất hiện.



Hơn nữa đại thần à, không phải trước đây anh từng nhắc đại tư tế của Thần Điện giờ chỉ là một đứa bé ư? Anh tha cho nó đi!



Không vô tội cũng không phải một đứa bé mà mãi không đủ nỗ lực, cậu trạch nam sau khi trúng hai phát đạn, còn chưa phản ứng lại, hai "xạ thủ" trên đủ mọi mặt nghĩa đã hiểu ý đồ của nhau.



"Không phải cậu còn chẳng biết mình dâm như thế nào rồi ư?" Từ Kiếm Đông búng tay, trái phải trước sau xung quanh đều có một tấm kính sát đất, soi rõ ba người từ mọi góc độ.



Trương Khải lập tức đỏ bừng mặt, không biết nên nhìn đi đâu, đành cúi đầu nhìn đất, và khúc dưa chuột chưa từng héo đi của mình.



"Không phải em thích quyến rũ người khác sao?" Đường Yến thở dài theo, khung cảnh xung quanh bên ngoài kết giới có bán kính năm mét này từ rừng rậm um tùm biến thành phố đi bộ hiện đại đông đúc tấp nập.



Hơn nữa không biết là do phép thuật của Long Thất lại tiến bộ hay sao, mỗi người đi qua trên phố đi bộ đều không còn vẻ ngoài mơ hồ trước đây, mà trở nên rõ nét sinh động như người sống vậy. Chỉ có điều dường như họ đều không nhìn thấy kết giới không lớn lắm của Từ Kiếm Đông, đều đi thẳng qua mà không liếc nhìn.



Tuy nhiên dù vậy cũng đủ khiến cho sắc mặt của Trương Khải từ đỏ bừng biến ngay thành trắng bệch.



"Em, em biết lỗi rồi." Cậu ngẩng đầu nhìn Đường Yến, lại nhìn Từ Kiếm Đông, mặt mày thành khẩn nhận lỗi: "Xin hai người đừng trừng phạt em nữa."



"Xin anh đấy~" Đây là nói với Từ Kiếm Đông.



"Xin người~ Chủ nhân~" Đây là nói với Đường Yến.



Thế là người đằng sau cậu bèn phản ứng.



Ôm eo người trong lòng kéo xuống, dương vật ngẩng cao dưới bụng lập tức ấn lên cửa sau của đối phương mà xoay tròn, thi thoảng còn chọc vào một chút, Từ Kiếm Đông cười nói: "Chắc chắn muốn anh hai tha cho chứ?"



Mà người đằng trước cậu cũng chẳng rảnh rỗi.



Vươn tay nắm chặt xúc xích của người trước mặt, ngón tay thon dài không ngừng cà trên nó, thỉnh thoảng lại vuốt ve quy đầu bị xỏ khuyên, Đường Yến dùng một tay nắm cằm Trương Khải, bắt cậu nhìn về phía tấm gương bên phải, "Em đúng là không muốn chủ nhân trừng phạt à."



Cậu trai trong gương nửa ngồi trong lòng người đàn ông khác, cửa sau và dưa chuột đồng thời bị trêu đùa, biểu cảm đã dao động từ lâu, ngay cả hai hạt đậu đỏ trước ngực cũng bị xỏ khuyên mảnh đều đang hơi nở ra trong vô thức.



Nhưng dẫu sao cậu cũng còn kiêng dè người đi xung quanh, public ngoài thiên nhiên thì thôi, public giữa đô thị thì đồi phong bại tục quá.



Nhưng hai người bên cạnh cậu sao có thể để cậu suy nghĩ do dự mãi được.



Dương vật bên ngoài hoa cúc bỗng dưng đâm lên, cả quy đầu tách mở cửa sau vẫn đang rỉ dịch trắng để tiến vào, chẳng chờ cậu kháng nghị đã rút ra, rồi lại đâm vào đột ngột, bàn tay đùa nghịch xúc xích của cậu cũng chẳng nhẹ nhàng nữa, chuyển sang di chuyển không ngừng giữa phần đỉnh và gốc của cậu vừa nhanh vừa mạnh, thi thoảng còn kéo nhẹ khuyên tròn đính trên đó, hai đầu vú đã hơi run run của cậu cũng không bị ngó lơ, hai người trước sau mỗi người đều vươn một tay, tìm đúng chúng mà vần vò.



Thế là cậu trạch nam những ngày này đã bị dạy dỗ thành quen lập tức chẳng thốt được câu nào phản đối nữa, chỉ có thể nhũn người ngồi ngả ra sau.



"A~" Dương vật đang chào cờ của Từ Kiếm Đông thuận thế cắm vào cửa sau của cậu.



Chương 111:



Trương Khải đã bị hai người họ chơi đến độ cửa sau ngứa ngáy, xúc xích căng phồng từ lâu, có điều cậu vẫn luôn xấu hổ nhát gan nên mới chống đỡ mãi.



Khi dương vật cường tráng cắm vào hoa cúc của cậu, ngoại trừ căng thẳng và không bằng lòng, cậu còn có cảm giác như trút được gánh nặng. Chờ Từ Kiếm Đông chuyển động eo lên xuống dập cậu mấy nhát, cậu bèn quên hết cả kìm chế.



"Ưm~ A~ To quá~" Trương Khải xụi lơ ngồi trong lòng người đằng sau, tiếng thở dốc đầy ngọt ngào, nhận lấy tấn công từ đằng sau. Cửa sau của cậu được bôi trơn bởi tinh dịch hai lần, nuốt trọn dương vật không ngừng tiến vào mà không bị trở ngại gì.



Hai chân cậu bị Đường Yến gác lên hai bên tay vịn của ghế dựa, tạo thành hình chữ M, ở bên dưới đang mở rộng cửa, dưa chuột rõ ràng nhỏ hơn hai người trước sau của cậu đang cô đơn ngóc dậy.



"Chủ nhân sẽ thay em đánh bóng dao găm thật kỹ nhé?" Đường Yến quỳ bằng một gối, mỉm cười vuốt ve vật thịt đó.



Lần này cậu trạch nam chẳng còn để ý vụ dao găm nữa, bởi người đằng trước đã cúi đầu xuống ngậm nửa dưa chuột của cậu vào miệng.



"Ư~" Vật thịt nhạy cảm bị ngậm vào khoang miệng ẩm ướt, thỉnh thoảng được lưỡi mềm chà xát vuốt ve, thậm chí ngay cả khuyên bạc ở đỉnh cũng được cọ, Trương Khải sướng đến mức không tự chủ được ưỡn lên trước.



Mà cây gậy khổng lồ đang cắm trong cửa sau của cậu lại bị rút ra ngoài một đoạn vì cử động này.



"Đằng trước sướng vậy à?" Từ Kiếm Đông lạnh lùng hừ một tiếng, dừng động tác xỏ xuyên ra vào cơ thể cậu, "Sướng hơn cả đằng sau?"



Ý chí và lực chiến đều kém đến mức sắp không bằng cả 5, tư duy của cậu đã không còn rõ ràng từ lâu, phản xạ điều kiện cũng đi theo lời của người đằng sau: "Sướng~ Sướng quá~ Ưm~"



Chờ cậu ý thức được mình lại vừa nói lỡ lời, ngay cả tay Từ Kiếm Đông cũng rút lại từ eo cậu, chuyển sang sờ lên hai đầu ngực cậu.



"Nếu đã sướng vậy, thì cậu theo anh ta luôn đi." Trên giường vẫn luôn không được thuận lợi suôn sẻ, con nhà người ta bày tỏ muốn đình công không làm nữa.




Đương nhiên, dương vật nóng hổi của hắn vẫn cắm trong hoa cúc quấn chặt đó.



"Đừng mà~ Ư~ Đừng dừng lại~" Dưa chuột đằng trước được liếm mút không ngừng, đã ngỏng cao đầu, cửa hang đằng sau lại không được đâm vào thúc nữa, sự đối xử tương phản trước sau một nồng nhiệt một lãnh đạm khiến Trương Khải nín nhịn một lúc, cuối cùng vẫn vặn vẹo eo và mông, bắt đầu khẩn cầu.



Nhưng chủ nhân của vật thịt trong cửa sau lại không đáp lại cậu, ngược lại hai tay bắt đầu véo ngực cậu không dừng, lại còn kéo khuyên vú và dây xích ở đó hết lần này đến lần khác.



"A~ Xin cậu~ Ư~" Dưa chuột đã thoả mãn đến mức sắp nổ tung, cửa sau lại không được thoả mãn hoàn toàn, cậu trạch nam bèn vặn vẹo cơ thể, tự nuốt nhả dương vật dưới thân. Có điều tự cậu thể lực có hạn, đã gần tiêu sạch từ lâu, mới chuyển động nhẹ vài cái, sự trống trải ngứa ngáy trong đó không chỉ không được thoả mãn, mà còn ngày càng mãnh liệt hơn, cậu đành tiếp tục cầu xin người đằng sau mình.



"Xin tôi cái gì?" Từ Kiếm Đông thấy thời cơ sắp chín muồi, bèn kéo dây xích nối cặp khuyên trước ngực cậu lần cuối, quay lại đỡ hai bên eo cậu, đâm nông trong người cậu mấy lần, rồi hỏi dụ dỗ.



"Xin cậu~ Xin cậu~ A a a a~" Trương Khải vốn sắp thốt lời cầu xin Từ Kiếm Đông chịch mình thật mạnh ra thành lời, ai dè người đằng trước cậu bỗng ngậm hẳn xúc xích của cậu vào, nhả ra, rồi lại ngậm vào thật sâu, còn vòng hai tay quanh phần gốc vuốt ve, thế là chẳng kịp nói dứt, cậu đã bắn ra trong miệng Đường Yến.



Ngày thường cực kỳ thiếu vận động, lúc trước cậu trạch nam đã bắn hai lần, lần này mặc dù bắn thuận lợi, nhưng loãng và ít hẳn.



Chờ cậu khôi phục lại từ cảm giác choáng váng của cao trào, Đường Yến đã nuốt hết tinh dịch trong miệng mà chẳng miễn cưỡng chút nào, còn liếm sạch vệt trắng trên vật thịt của cậu.



"Chủ nhân đánh bóng dao găm của Celia sạch chứ?" Như thể nếm thử mỹ vị tuyệt đỉnh, thích khách kiêm thợ rèn Altaïr liếm khoé môi, vui vẻ nói.



Celia được đánh bóng xong sung sướng lại chẳng vui lên tẹo nào.



Bởi vì đôi tay nắm eo cậu càng lúc càng chặt nói cho cậu biết... cậu tiêu rồi.



Dù cho dao găm của cậu được đánh bóng kỹ hơn nữa, cậu cũng không thể dùng nó để đâm kỵ sĩ thánh điện đằng sau được!!!



Chương 112:



Từ Kiếm Đông giơ một tay ra véo dưa chuột mềm nhũn của Trương Khải, rồi mặt cười mà trong không cười, chậm rãi nói: "Nếu cậu đã thích bắn thế, anh hai sẽ cho cậu bắn đủ."



Thế là cậu trạch nam vừa được Đường Yến phục vụ đến bắn bèn đón nhận tấn công tàn nhẫn.



Mỗi lần Từ Kiếm Đông đều nhấc mông cậu lên thật cao, để dương vật của mình gần như rút hẳn ra khỏi cửa sau của cậu, rồi đột ngột buông tay, mặc cho cậu rơi tự do, ngậm vật thịt vào thật sâu.



Do trọng lực, khúc hàng khổng lồ đó lần nào cũng đâm lút cán, sâu vào trong người Trương Khải, hung tợn xuyên thủng cửa sau chật hẹp nhưng đã được tinh dịch bôi trơn đó.



"A~ Sâu quá~ Ư~" Chưa bị thúc thế mấy phát, cậu đã có cảm giác sắp bị vật thịt vùi trong người đâm thủng, không kìm được rên thành tiếng.



Trong cửa sau gần như mọi ngóc ngách đều bị cây gậy nóng rực đó xâm lược ma sát, tuần hoàn không ngơi nghỉ. Lần nào cậu cũng cho rằng mình sẽ không bị làm sâu hơn, nhưng lần sau dương vật tiến vào lại đâm sâu hơn vào nơi bí mật hơn bên trong cậu, mở rộng và lấp đầy nơi đó mà chẳng thương tiếc chút nào.



Từ Kiếm Đông nghe thấy cậu cầu xin, không chỉ không dịu dàng hơn, ngược lại còn dùng sức ấn cậu thật mạnh khi cậu rơi xuống.



"A a a~ Sắp thủng rồi~ Ưm~ Thủng rồi~" Vật khổng lồ nanh ác dưới thân đâm hết vào cửa sau của mình, ngay cả hai quả cầu cũng gần như tiến vào, Trương Khải bị chịch đến độ sâu chưa từng có, vừa hét thất thanh vừa xụi lơ tựa vào lòng người đang xâm lăng mình, thở dốc ngắt quãng.



Thế nhưng cậu đã lên đỉnh ba lần, xúc xích đã mệt mỏi không chịu nổi từ lâu, lại nghếch cao khi bị đâm vào.



Cậu không kìm được định giơ tay xoa nắn phần dưới của mình, nhưng hai tay lại bị giữ lại, rồi chạm tới một thứ còn nóng hơn.



"Đến lượt em đánh bóng bảo kiếm của chủ nhân rồi." Đặt dương vật căng phồng không chịu nổi sau khi tận mắt chứng kiến xiếc sống vào lòng bàn tay cậu, Đường Yến bắt đầu dùng hai tay cậu "công tác" trên thằng em của mình.



Bị kẹp gọng kìm, cậu trạch nam đã đánh mất lý trí trong khoái cảm mãnh liệt gần như đau đớn, nghe thấy lời người bên cạnh nói, cậu chỉ vô thức nhìn sang hướng đó.



Nhưng thứ cậu nhìn thấy không chỉ là Đường Yến, mà còn cả tấm gương đằng sau y. Tấm gương phản chiếu cậu giờ đang ngồi trong lòng đàn ông như thế nào, bị đối phương chịch kịch liệt từ bên dưới ra sao, vô liêm sỉ dùng tay xóc lọ cho một người đàn ông khác, trong khi không được vuốt ve đụng chạm chút nào mà lại căng đến mức sắp bắn ra.boy love truyen




Nhưng lúc này cậu đã không cảm giác được liêm sỉ gì, ngược lại, dáng vẻ thê thảm mà dâm đãng trong gương của mình khiến cậu cảm thấy khoái cảm thầm kín, ngay cả đô thị ồn ào nhộn nhịp cách đó không xa, giờ cũng biến thành thứ dùng để trợ hứng cho màn yêu đương này.



"Sâu quá~ A~ Muốn nữa" Sau khi bị đâm sâu vào cửa sau lần nữa, cậu không kìm được rên rỉ muốn bị xâm nhập lấp đầy nhiều hơn nữa.



Nhìn thấy dáng vẻ đánh mất hết thảy liêm sỉ, dâm đãng bùng nổ của cậu, ngay cả Từ Kiếm Đông và Đường Yến đều không kìm được kinh ngạc.



"Đồ lẳng lơ này nứng rồi, giờ cắn tôi chặt quá." Từ Kiếm Đông nghiến răng nghiến lợi nói, còn tét mông Trương Khải một phát, "Thả lỏng!"



"Nếu đã thích gương đến vậy, thích bị người nhìn đến vậy." Đường Yến theo ánh mắt Trương Khải nhìn về phía gương và cảnh phố đi bộ đằng sau tấm gương, giọng điệu không vui lắm, "Ta còn lo có phải hai chúng ta lộ liễu với em ấy quá, ai dè thì ra em ấy lại dâm đến vậy!"



Đường Yến nói đoạn, dành một tay ra bắt đầu nghịch dây xích giữa vú Trương Khải, càng lúc càng mạnh hơn, kéo ngực cậu ngày càng biến dạng.



Mà Từ Kiếm Đông cũng thò một tay ra kéo khuyên đính ở phần đầu dưa chuột của cậu trong khi đâm chọc không ngơi nghỉ.



"A a~" Chưa bị hai người liên thủ xâm phạm mấy lần, cậu trạch nam vốn đã gần kề bùng nổ bèn đạt đỉnh cao trào trong nhục nhã, đau đớn và khoái cảm dị thường không thể nói cho người khác, xúc xích mệt mỏi không chịu nổi phun ra vài giọt tinh dịch loãng đến đáng thương một cách ngắt quãng.



"Sao chỉ có chút hàng tồn thế này?" Đường Yến hơi bất mãn, tiếp tục kéo dây xích trước ngực cậu, "Thế thì không ổn rồi, Celia cần rèn luyện nhiều hơn."



Ngược lại Từ Kiếm Đông vui sướng ra mặt, hắn mỉm cười liếm dái tai người trong lòng, rồi nói bằng giọng dịu dàng: "Không sao, không phải vẫn còn nước tiểu ư."



Nói đoạn, động tác cắm rút vừa thoáng dừng lại của hắn đột nhiên trở nên kịch liệt hơn, mấy lần thúc Trương Khải đến không vững, Đường Yến phải đỡ hộ.



"A a~ Đừng mà~ Ư~ Dừng lại~" Khó khăn lắm mới tìm lại được chút lý trí sau cao trào, cậu trai gần như nức nở mà thét thất thanh.



Cơ thể đã mềm nhũn kiệt sức đến mức sắp không đỡ nổi sau khi bắn tinh của cậu càng lúc càng mất kiểm soát trong khi hai người bắt nạt không chịu bỏ qua, còn bàng quang dưới bụng thì liên tục bị đè ép vì cửa sau bị tấn công kịch liệt, xúc động muốn đi tè ngày càng mãnh liệt hơn.



Thế là...



"Đừng~ Đừng nhìn em~" Bị bắt ngồi trên người Từ Kiếm Đông, hai chân cũng bị tách rộng gác trên tay vịn của ghế, dưa chuột không được che giấu của cậu bắn ra một dòng nước màu vàng nhạt ngay trong ánh mắt chăm chú của hai người bên cạnh, vẽ ra một đường cong trong không trung, để lại một vết rõ ràng trên tấm thảm lông cừu màu trắng.



Cậu cứ thế tè dầm gần nửa phút trong ánh mắt nhìn chăm chăm.



Chờ đến khi tè nốt giọt nước cuối cùng, cậu đã xấu hổ bưng mặt, không dám liếc nhìn xung quanh.



Chương 113:



Bị chịch đến khi bị ép tè dầm, hai chân mở rộng mặc cho Từ Kiếm Đông và Đường Yến thưởng thức, Trương Khải chỉ muốn tìm một cái lỗ nẻ mà chui xuống. Mà hai kẻ gây chuyện vẫn cứ không chịu tha cho cậu.



"Đồ lẳng lơ còn giả vờ ngây thơ cái gì." Từ Kiếm Đông kéo hai tay đang bưng mặt của cậu ra sau lưng rồi giữ chặt, thân dưới vẫn cắm rút không dừng, "Miệng bên dưới cắn tôi chặt thế này, xem ra cậu còn sướng lắm!"



Đường Yến lại cúi người xuống cầm dưa chuột đã mềm nhũn sau khi bắn nốt giọt nước tiểu cuối cùng của cậu, rút một chiếc khăn tay ra từ áo vẫn còn mặc nguyên trên người, vừa tỉ mỉ lau cho cậu, vừa nhìn vào mắt cậu và nói: "Vẻ mặt khi vừa khóc vừa tè dầm của Celia đẹp quá, chủ nhân nhìn mà gần bắn."



"Đúng là, tôi chỉ nhìn dáng vẻ của cậu ấy qua gương thôi cũng sắp không chịu nổi rồi." Từ Kiếm Đông nói xong, bèn dùng sức thúc dương vật thêm mấy chục phát trong cửa sau của Trương Khải, lần nào cũng thọc người ta thở hổn hển, rồi cuối cùng mới bắn ra trong cửa sau ấm áp.



Sau khi thở một hơi dài, hắn ôm cậu trạch nam đang nhũn người vào lòng, tuỳ ý đùa nghịch hai đầu vú trước ngực đối phương, nói tiếp: "Khi tôi gặp cậu ấy lần đầu tiên, cậu ấy đụng trúng tôi đang hôn người khác thôi đã hoảng ra mặt y như một chú thỏ. Mới mấy ngày nhỉ? Giờ dù cho là người mẫu dâm đãng nhất trong số tôi từng chơi, e là cũng không quyến rũ bằng cậu ấy."



Đường Yến không tiếp tục chủ đề này, ngược lại y nói: "Nếu cậu không hài lòng, thì giờ buông tay cũng không ai cản." Nói đoạn, y vươn tay ra định bế Trương Khải ra khỏi lòng Từ Kiếm Đông.



"Ưm~" Theo động tác bế bổng, vật thịt vẫn còn cắm trong cửa sau bị rút ra từ từ, trong ma sát đó, Trương Khải phát ra tiếng rên khẽ.




Hoa cúc bị hai người chơi luân phiên lâu như vậy, đã quen với cảm giác được lấp đầy, không cam lòng khép lại, định níu giữ dương vật đang rời xa, nhưng cuối cùng cũng bất lực.



Cửa sau của cậu bị tưới mấy lần đã đầy đến mức tràn tinh dịch, khi dương vật bắt đầu bỏ đi, nó bèn rỉ ra ngoài. Chờ thằng em của Từ Kiếm Đông hoàn toàn rời khỏi hang động của cậu, cửa hang bị mở rộng hết cỡ trong thời gian dài tạm thời không thể khép hẳn lại, chất lỏng màu trắng đục đó bèn ào ngay ra, thấm ướt một mảng nhỏ trên thảm.



"Thảm lông cừu nhà tôi quý lắm đó." Từ Kiếm Đông búng tay khiến gương xung quanh biến mất hết, rồi cúi đầu nhìn vài vết bẩn trên đất, nói: "Kết quả để cậu vừa tè vừa bắn làm bẩn nhiều như vậy, cậu bảo xem phải đền thế nào đây?"



Vãi, đền cái củ cải à!



Ông đây tè dầm không phải tại các người ư!



Tinh dịch cũng là các người bắn vào được không?!



Làm người không thể thiếu liêm sỉ như thế được nha!



Một đàn đờ mờ mờ chạy ngang qua đầu Trương Khải, có điều cậu chẳng có cơ hội nói ra, Đường Yến đã đè cậu xuống đất.



"Cái miệng bên dưới của Celia quả là tham ăn." Đặt tay lên bụng dưới bị bắn trong nhiều lần nên hơi nhô lên của cậu, Đường Yến khẽ cười: "Nom như thể đã mang bầu con chúng ta vậy."



"Không, không thèm!" Người nói vô tình người nghe hữu ý, Trương Khải lập tức hét lên.



Đậu má, theo cái tính lừa đảo không tiết tháo của Long Thất, ngộ nhỡ thử chế độ sinh con thật, để cậu mang bầu thì sao?!



Dù cho trong mơ cũng phải quý trọng sinh mệnh chứ?!



Gì cơ? Bạn nói đàn ông sinh con là không khoa học?



Mr.Science đã bị đút cho Long Thất ăn từ lâu rồi được không?!



Trương Khải bị lừa tới bây giờ, lo lắng như vậy cũng là bình thường, tiếc rằng chọn lúc này nói ra, rõ ràng là tự sát.



Thế là người đang đè cậu ra lập tức sầm mặt, "Thì ra Celia không muốn sinh con cho chủ nhân ư?!"



Theo đó là bàn tay đang đè trên bụng cậu đột ngột dùng lực, ấn bụng dưới cậu.



"A a~" Tinh dịch trong đường ruột bị đè ép, một phần chảy vào nơi sâu hơn trong người cậu, nhưng đại đa số là bị vắt ra ngoài. Một lượng lớn chất lỏng trắng cứ thể bị ép phun ra từ cửa sau của cậu, như thế một mũi tên màu trắng bắn xuống đất.



Đường Yến dùng hai tay ấn bụng cậu mấy lần, tới khi bụng cậu hoàn toàn móp vào, chỉ có một chút tinh dịch chảy đứt quãng từ hang động của cậu ra thì y mới thả tay.



"Hu~ A~" Tưởng rằng vừa thoát được một kiếp, vừa thở phào nhẹ nhõm, cậu trạch nam nằm trên đất không dám cử động lung tung, nhìn thấy Từ Kiếm Đông bước tới quỳ xuống, đưa dương vật lại chào cờ đến bên miệng cậu.



Có điều đáng sợ hơn là cái người đằng sau cậu lại móc khăn tay từ trong người ra, "Yên tâm, chủ nhân sẽ lau sạch sẽ tinh dịch trong người Celia."



Chương 114:



Đường Yến nói xong, bèn dùng khăn tay bọc ngón trỏ và ngón giữa tay phải, đặt ở cửa hang của Trương Khải rồi tiến vào.



"A~ Ư~" Cái khăn đó chắc là vải lanh, hoa văn thô ráp khác với tơ lụa vùi sâu vào vách ruột non mềm. Cửa sau bị khám phá mở rộng ma sát không ngừng chưa bao giờ bị vải xâm lược, cảm giác ngứa ngáy lẫn đau nhói lờ mờ xông thẳng vào đầu cậu, khiến cậu thét thành tiếng, rồi bị vật thịt nóng bỏng bên miệng thừa cơ cắm vào, chỉ có thể phát ra tiếng nghẹn ngào.



Mà chẳng nấc được mấy tiếng, tiếng thét vốn mang khoái cảm và sung sướng đó đã thêm sự khó chịu.



Khăn tay bị ngón tay mang tới mang lui xoay tròn chuyển động, nhanh chóng lau chùi sạch sẽ phần có thể mò tới trong người cậu. Thiếu tinh dịch bôi trơn, khăn vải lanh bị thấm ướt trong hốc nhạy cảm hơi khó di chuyển, mỗi lần di dịch đều hung tơn chà xát vách ruột của cậu.



Nỗi khổ lớn nhất từng trải qua từ bé đến lớn chắc là mấy ngày nay bị chịch tới chịch lui trong mơ và hiện thực, sức phản kháng và ý chí đều kém cỏi chẳng tới 5, cậu trạch nam lập tức khuất phục.



"Chủ nhân~ A~ Dừng lại~ Chủ nhân~ Ưm~ Xin người~" Cậu giãy giụa nhả dương vật trong miệng ra, xin người đằng sau tha mạng.



"Không phải Celia không muốn sinh con ư?" Đường Yến mỉm cười xoay ngón tay thêm vài vòng, nói: "Chủ nhân giúp em mà."



"Đừng mà~ Ư~ Celia~ Ưm~ Celia muốn sinh con~ Cho chủ nhân~" Cửa sau bị đùa bỡn lâu như vậy, đã quên hết Long Thất lắm hố thế nào, cậu trạch nam lập tức mất hết liêm sỉ, ngoan ngoãn nói.



"Thế còn tôi?" Mặt cậu bị dương vật cứng ngắc vỗ nhẹ mấy cái, rồi bên tai có người hỏi.



"Ưm~ Tôi~ Tôi cũng muốn~ Mang thai con của anh hai~" Cậu chẳng còn cả liêm sỉ và chung thuỷ, lặp lại với Từ Kiếm Đông.



Thế là...



"Celia ngoan quá."



"Đây là do bé dâm đãng tự nói đấy nha."



Dù biết cậu ta mỗi lần bị chịch vài lần thì gì cũng dám nói, có điều hai người bên cạnh cậu vẫn hết sức vui vẻ.



Thế là đêm nay Trương Khải bị Đường Yến và Từ Kiếm Đông làm cả đêm, ba người gần như tư thế nào cũng thử một lần. Cửa sau của cậu chẳng giây nào là không bị hung khí cường tráng đâm xuyên, dưa chuột của cậu thì đừng nói là tinh, ngay cả nước tiểu cũng chẳng chảy được thêm lấy một giọt.



Đến cuối cùng, khi cậu đang quỳ bị Đường Yến cắm vào từ đằng sau, Từ Kiếm Đông còn muốn thử song long nhập động, ngay cả ngón tay cũng men theo dương vật đang cắm vào được hai ngón, thế nhưng nhìn cậu bị chịch liên tục một đêm, thật sự không chống đỡ được nữa, rên rõ là đáng thương, hắn mới bỏ qua cho.



"Ưm~" Cảm nhận được dương vật trong vách ruột làm loạn hồi lâu cuối cùng cũng bắn tinh dịch nóng hổi trong cơ thể không thể đầy hơn của cậu, Trương Khải kiệt sức thở dốc nhè nhẹ.



Đường Yến thoả mãn xoa phần bụng rõ ràng phình lên của cậu, không rút ra khỏi người cậu nhường chỗ cho Từ Kiếm Đông nữa, mà vẫn tiếp tục chôn vùi bên trong.



"Ta thấy thể lực Celia đã đến giới hạn rồi, hôm nay thế thôi, dù sao tương lai hẵng còn dài." Y ngoái đầu nói với người bên cạnh rõ là vẫn còn chưa nếm đủ.



Từ Kiếm Đông nhìn Trương Khải gần như sõng soài dưới đất, do dự một lát, cuối cùng gật đầu một cách không cam lòng: "Đúng, tương lai còn dài."



Nhưng sau khi Đường Yến rời khỏi cơ thể Trương Khải, Từ Kiếm Đông vẫn đặt vật thịt trước cửa vào của cậu, "Có điều, tôi vẫn còn chuyện khác cần làm."



Nói đoạn, hắn bèn cắm lút cán.



"Ư~" Lại bị đâm lần nữa, Trương Khải hơi vặn mông theo phản xạ điều kiện, chờ đón mưa rền.



Nhưng lần này cậu không bị chịch hung dữ nữa, người đâm vào chỉ cười nói: "Bé dâm đãng, hôm nay cậu tè ướt thảm nhà tôi rồi, tôi đành phải bắt cậu đền tôi thế này."



Sau đó, chẳng chờ cậu trạch nam đã bị chịch đến mức mất tỉnh táo phản ứng lại đây là ý gì, khúc thịt khổng lồ bên trong bèn đột ngột bắn chất lỏng nóng hổi vào người cậu.



"A~ Nóng quá~" Đó là dòng nước mãnh liệt khác với tinh dịch, hung tợn đập vào vách ruột nhạy cảm của cậu già nửa phút mới dừng lại.



Khi Từ Kiếm Đông rút ra ngoài chà lên phần mông trắng nõn của cậu, cậu mới phản ứng được đối phương vừa làm gì. Nhưng dưa chuột đã không còn bắn ra được bất cứ thứ gì của cậu lại hơi đứng dậy vì sự tấn công mãnh liệt khi vách ruột bị chất lỏng nóng bỏng tẩy rửa vừa rồi.



"Anh không thử một lần à?" Từ Kiếm Đông nở nụ cười gần như khiêu khích với Đường Yến, "Tè trong người bé dâm đãng này cảm giác thích lắm."



Nằm ngoài dự đoán của hắn, người đàn ông đáng ra phải từ chối đó lại liếc nhìn cửa sau không ngừng rỉ ra hỗn hợp tinh dịch trắng và chất lỏng vàng nhạt, và cả thằng em lại bắt đầu ngóc dậy, rồi bước lại, ấn dương vật cứng thẳng lên người Trương Khải...