Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 49




Người chơi nghe vậy lập tức nhìn qua, có một bức tường đá phẳng ở phía bên trong hang động, ở giữa lõm xuống, bên trái có màu nâu sẫm, bên phải thì màu xanh nhạt.

Trên vách đá màu xanh nhạt kết ra một đống quả trứng gà to nhỏ màu đỏ, trên vách đá màu nâu sẫm mọc ra vô số nắm lớn nắm nhỏ thịt khối.

"Chết tiệt!"

Người chơi cắt thịt và quả từ trên đó xuống, ăn xong phát hiện ra cả hai đều có thể hồi phục mức độ no.

Loại quả màu đỏ sau khi hái xuống cứ mỗi một giờ sẽ mọc lại trái mới, thịt khối cứ hai giờ lại mọc ra cái mới.

Vấn đề ăn uống ở đây không còn đáng lo nữa.

Khuyết điểm duy nhất hai món này là hương vị không được ngon, đám người chơi vẫn thích món thịt khô ngon lành cành đào của họ hơn.

Vân Ca cắt quả màu đỏ và thịt khối ra, một ngụm ăn thử.

Cô nheo mắt lại, ở trong đầu nói chuyện với Cảnh Trí: "Đây hẳn là chất dinh dưỡng làm thành đồ ăn."

Cảnh Trí: "Cho tôi nếm thử."

Cô cắt thêm quả và thịt đưa tới miệng Cảnh Trí, hắn cúi đầu ngậm lấy đồ ăn từ tay cô, nhai nó một cách cẩn thận.

Hắn nói: "Thật kỳ lạ, đây không phải chất dinh dưỡng mà người thời đại này có được, họ không có cách nào tinh luyện chất dinh dưỡng lên đến 85% như thế này." Vân Ca ngẩng đầu đánh giá hang động, không giống hang động do thiên nhiên tạo thành, "Toàn bộ nơi này khá là kỳ quái."

Cô nói ở nơi này không liên hệ được với TU787, liên kết của cô với tinh cầu đã bị cắt đứt.

Vân Ca đặt d.a.o để ở vị trí dễ lấy nhất, nói: "Cẩn thận một chút!"

Cảnh Trí bố trí nhiệm vụ cho người chơi, đêm nay thiết lập phòng thủ ở cửa hang, ngày mai bắt đầu khám phá hang động cùng với thăm dò núi cao.

Người chơi lấy ra b.o.m son môi, lúc trước lục soát người bọn hải tặc tinh tế kiếm được thứ tốt, bố trí ba hàng b.o.m ở cửa hang để phòng ngừa trường hợp như gặp phải con cá trước đó.

Uy lực của b.o.m son môi đã được thử nghiệm, có nổ cũng không ảnh hưởng đến những người bên trong, cũng không khiến cho hang sụp đổ.

Con cá quái thú máy rà quét chưa quét ra được là loài gì, ghi chú là giống loài mới, mấy người chơi gọi chúng nó là cá Nam Phu, bởi vì diện mạo tụi nó so với Nam Phu còn xấu hơn. Nam Phu, người được cân nhắc làm tiêu chuẩn diện mạo cho đám quái vật cũng không tức giận, ngược lại còn ở cửa hang vui vẻ khi thấy tên hắn được đặt làm tên giống loài mới, đến tối ngủ đông trước khi đi ngâm nga một bài hát ngắn.

Toàn bộ mấy người chơi đều ngủ đông, Vân Ca khoanh chân ngồi xuống đất, trong đống lửa chỉ còn lại tia lửa, cô không có động tác thêm lửa nào, hai mắt sáng ngời nhìn về phía cửa hang.

Cảnh Trí cầm lấy một tấm thảm da thú từ chỗ mấy người chơi, người tí hon ôm theo cái thảm da thú to gấp mười lần hắn, khoác lên vai Vân Ca.

Mùa mưa buổi tối rất lạnh, trong hang động càng lạnh lẽo hơn, trên hàng mi dài và dày của Vân Ca còn kết một tầng sương.

Nửa đêm đầu rất yên tĩnh, chỉ có tiếng mưa rơi, nửa đêm âm thanh càng lúc càng lớn.

Mực nước không ngừng dâng cao, giống như có người cố ý đổ nước xuống tinh cầu, âm thanh nhầy nhụa của cá Nam Phu ngày hôm qua lại xuất hiện.

Sạt sạt sạt.

Tiếng động bò lên vách núi.

Chúng nó có thể ngửi thấy hương vị của mấy sinh vật, quá thơm.

Vân Ca nắm chặt dao, nhìn một con cá Nam Phu xuất hiện ở cửa động, cô còn đang muốn động thủ, đột nhiên bên ngoài vang lên một tiếng "Cạc" ——

Phía sau cá Nam Phu xuất hiện một bóng trắng, mổ nát sọ não nó.

Tiểu Tỏa Niệt nhìn thấy Vân Ca, thân thể cứng ngắc.

Nó muốn chạy thì lại bị Vân Ca bóp chặt lấy cổ.

Vân Ca lộ ra nụ cười nham hiểm, "Mày có biết hay không, mấy kẻ dám đả thương tao, mồ mả cỏ giờ cũng cao ba trượng rồi đấy."

Tiểu Tỏa Niệt cạc cạc gọi bậy, cổ nó cứ thò ra ngoài, dùng sức hướng vào trong hang động chỉ chỉ.

Vân Ca suy đoán: "Mày muốn tao đi vào bên trong?"

Tiểu Tỏa Niệt điên cuồng gật đầu.

Vân Ca đi vào trong hai bước, Tiểu Tỏa Niệt đột nhiên hét lên: "Vào đi, vào đi, nhanh lên, sẽ bị ăn thịt!"

Xong nó từ trong tay cô tránh thoát, bay lên, ngậm lấy cổ áo cô phi nhanh vào trong tận cùng hang động.