Trong đầu của cô bây giờ chỉ còn lại những mạnh vụn hàng trăm hàng nghìn mảnh đã vỡ vụn đi. Cô đã mất đi người cha mà cô yêu thương nhất, chả nhẽ ông trời còn muốn lấy đi người mẹ của cô hay sao. Cô chỉ là một cô gái yếu đuối, tại sao ông trời lại tàn nhẫn đối với cô như vậy cơ chứ. Rốt cuộc là tại sao??? Hàng vạn câu hỏi ở trong cô lúc này nhưng mà nó lại không có câu trả lời. Cô thực sự không biết phải làm như thế nào mới tốt đây nữa, nó thực sự rất đau lòng và tuyệt vọng rồi. Ai đó có thể cứu vớt cô lên hay không??? Cô có cảm giác như mình đang chìm sâu xuống biển rồi, cần lắm một bàn tay kéo tay cô lên. Như đang mơ màng tưởng tượng ra thì có một bàn tay ấm áp và đang nắm lấy tay cô nói
" Đi thôi. Mẹ đang đợi chúng ta ở trong phòng bệnh "
" Anh vào với mẹ trước đi. Em muốn yên tĩnh một mình "
" Anh ở lại với em "
" Không cần đâu anh vào với mẹ đi rồi em vào luôn "
" Vậy cẩn thận bị cảm lạnh đấy "
" Vâng "
.... Cô vẫn đứng ngây ngốc ở đó nhìn bóng dáng anh đi vào phòng bệnh của mẹ rồi cô quay ra cửa bệnh viện ngồi xuống ghế đá ở đó nhìn lên bầu trời trời vắng sao kia. Trên bầu trời kia chỉ còn lác đác vài ngôi sao nhỏ đang phát sáng. Cô như đang nhìn thấy ba đang ở trên đó nhìn mình. Cô nhìn lên bầu trời đen tối đó nói
" Ba ơi!!! Ba hãy cho con động lực được không?? Con thực sự rất tuyệt vọng "
" Con gái nhỏ của ba , con hãy mạnh mẽ lên. Cho dù là không còn ba mẹ ở trên đời này nữa thì con cũng phải sống cho thật tốt. Ba mẹ sẽ luôn ở đây theo dõi từng bước đi của con "
" Ba ơi. Con nhớ ba. Ba đừng bỏ con "
" Ba sẽ không đi đâu hết. Ba luôn ở đây ". Cô đang mơ một giấc mơ rất đẹp, cô mơ thấy hồi mình còn nhỏ. Là một đứa trẻ năng động và hoạt bát. Hầu như ai nhìn thấy cô cũng đều có cảm tình với cô. Mọi người thường nói với ba mẹ cô
" Con bé nhà anh chị đích thực là một bé gái hiểu chuyện và rất hiền lành dễ mến"
" Con bé nhà tôi từ bé đã dễ thương rồi. Từ khi con bé chào đời thì đó chính là niềm hạnh phúc nhất của chúng tôi rồi "
" Con bé đúng là rất đáng yêu "
" Ba ơi....mẹ ơi... Tiểu Đồng sau này sẽ kiếm được thật nhiều tiền để nuôi ba mẹ. Ba mẹ sẽ không phải đi làm vất vả như vậy nữa. Sau này Tiểu Đồng sẽ làm chỗ dựa tinh thần cho ba mẹ dựa vào "
" Được rồi..... Tiểu Đồng ngoan mau lại đây nào con gái "
" Ba....ba .....mẹ....mẹ. Tiểu Đồng yêu ba mẹ nhất trên đời này ". Lúc đó cô mới là một cô bé lên 5 tuổi, đang ở tuổi ăn và tuổi nói. Lên là mỗi khi lời nói của cô cất lên mọi người xung quanh thường hay bảo cô như bà cụ non vậy đó. Thế nên mọi người xung quanh ai cũng cảm mến cô vô cùng. Mơ mộng mà mơ lại những ký ức xa xăm đẹp đẽ kia thì cô không biết mình đã ngủ gục xuống ghế đá từ lúc nào. Cô không phát hiện ra bên cạnh mình anh đã xuất hiện như thế nào. Cô chỉ đang nghĩ trong đầu rằng " Ghế đá mà cũng có một bờ vai mềm mại như vậy sao??? Cô đang nằm mơ hay sao??? Đâu là mơ hay đâu là thật đây??"
Bất chợt anh cúi xuống lấy tay chạm nhẹ lên khuôn mặt cô, vuốt nhẹ tóc cô sang một bên khiến cho cô giật mình và từ từ mở mắt ra. Chưa hoàn hồn cô nói
" Sao anh lại ở đây "
" Em bị ngốc luôn rồi à!!! Nghĩ sao lại ngủ gục trên ghế đá, muốn bị cảm lạnh à "
" Em không biết tại sao lại ngủ quên ở đây nữa. Không phải anh đang ở trong phòng với mẹ sao, sao lại ra đây "
" Mẹ bảo anh ra đây tìm em đấy. Em đúng là cô bé ngốc nhất trên đời này luôn đó. Thực sự không hiểu nổi tại sao lại có thể ngủ gục ở trên này nữa "
" Kệ em... "
" Làm sao mà kệ được hả??? Em là vợ anh kệ là kệ thế nào "
" Còn chưa lấy nhau thì chưa thành vợ chồng. Anh đừng nói linh tinh "
" Nhẫn cũng đã đeo rồi. Giờ chỉ cần cái giấy chứng nhận kết hôn nữa thôi. Hay là chúng ta đi đăng ký luôn đi. Dù gì cũng đang ở thành phố S mà, tiện lợi quá còn gì"
" Em còn chưa đồng ý mà. Sao anh đã khẩn trương thế"
" Yêu em nên muốn dành những gì tốt nhất cho em thôi . Em không muốn kết hôn với anh sao??"
" Không phải là không muốn. Chỉ là bây giờ mẹ em đang..."
" Anh hiểu hết những điều mà em nói. Nhưng mà vừa rồi mẹ cũng có đưa ra ý kiến này với anh"
" Đưa ra ý kiến này với anh. Mẹ nói với anh muốn chúng ta đăng ký kết hôn sao???"
" Đúng vậy. Mẹ còn nói chỉ cần nhìn thấy con gái mẹ kết hôn với người mà nó yêu thương thì mẹ có chết cũng nhắm mắt "
" Sao mẹ lại nói vậy chứ??. Vậy anh trả lời mẹ ra sao??"
" Anh không có nói gì cả. Anh chỉ nói là sẽ hỏi ý kiến của em và tôn trọng ý kiến của em "
" Có lẽ đây là nguyện vọng cuối cùng của mẹ rồi. "
" Ý em là sao???"
" Trạch Tuấn. Em đồng ý kết hôn với anh "
" Em nói gì??? Có thể nói lại không???"
" Em chỉ nói một lần thôi. Ai bảo anh không nghe rõ "
" Tại bên ngoài này gió thổi ù hết tai anh rồi. Nên không nghe rõ em nói gì cả , em nói lại đi được không???"
" Em không nói "
" Nói lại đi mà. Nếu không anh sẽ.... "
" Anh sẽ làm gì....??? "
"....".
Không trả lời cô thì anh đã áp sát lai đặt lên môi cô một nụ hôn triền miên. Thấy cô không đáp lại nụ hôn của anh nên anh buông cô ra, cô nói với anh
" Đây là nơi công cộng đó. Anh làm gì thế, không ngại gì à ???"
" Vậy thì em nói lại những điều vừa rồi đi "
" Điều gì??? Em quên rồi "
" Không nói là anh hôn đó "
" Sao anh cố chấp quá vậy "
" Vậy có nói không???"
" Được. Anh vểnh tai lên mà nghe cho rõ này
' Trạch Tuấn, em yêu anh yêu anh rất nhiều rất nhiều đó anh hiểu chưa. Cho nên chúng kết hôn đi "
" Anh cũng yêu em yêu em rất nhiều. Nên anh cũng muốn nói là chúng ta kết hôn đi được không???"
" Chả phải đó những điều mà em nói hay sao??? Anh nhại lại em ".
" Vậy muốn anh nói gì???"
" Nói gì mặc kệ anh, không liên quan đến em "
" Cái gì mà kh liên quan đến em. Sắp làm vợ người ta rồi đấy "
" Hì hì... Được được chồng yêu của em "
Anh xoa đầu cưng chiều cô rồi anh ôm cô vào trong lòng nhìn lên bầu trời đầy sao cùng nhau ngắm sao ở trên bầu trời về đêm ở trong bệnh viện. Trên hàng ghế đá dài ở ngoài sân của bệnh viện có hai người đang ngồi ôm nhau ngắm cảnh đêm
Hết chương 85
(p/s: Na9 và nu9 sắp kết hôn rồi nhé mn!!! Không biết kết hôn rồi sẽ như thế nào đây. Mn muốn tiếp theo như thế nào ạ. Có nên viên mãn luôn hay là cho ngược xong rồi mới viên mãn ạ. Đưa ra ý kiến của mọi người bằng cách cmt phía dưới nha. Hẹn gặp lại mn ngày mai nha, byeeeee byeeeee mọi người ??❤❤)