Ăn sáng xong một hồi lâu mới xong cả 4 người đứng dậy đi lên phòng mình, cô lên tiếng nói
" Hôm nay hai anh không phải đi làm sao??? Công việc của các anh có bị bọn em làm gián đoạn không??"
" Tiểu Đồng nói đúng đó!!! Bọn em có làm ảnh hưởng gì tới công việc của mấy anh không??"
" Không ảnh hưởng gì cả. Ngày hôm nay của bọn anh đều dành cho hai em ". Hứa Thiên lên tiếng thay cho anh
" Không cần phải vậy đâu mà!!!. Nếu như hai anh bận thì cứ đi làm việc của mình đi . Em với Tiểu Mạt ở nhà cũng được, không sao đâu . Công việc là quan trọng"
" Để bọn em ở nhà bọn anh thì không thấy yên tâm cho lắm. Công việc hiện tại đã ổn định xong cả rồi, chắc mai ngày kia là có thể về thành phố A rồi"
" Gấp vậy sao ạ"
" Công việc xong hết rồi, còn ở đây làm gì nữa". Anh lên tiếng đáp lại cô
" Hình như có cảm giác gì đó em không thích rời thành phố B này". Bên này Hứa Thiên cũng đưa ra tiếng nói của mình
" Không phải ạ.!!!"
" Vậy ý em sao Tiểu Mạt . Muốn ở lại đây chơi mấy ngày không, dù sao thì các em cũng chưa vội về đi học mà. Hay là để bọn anh đưa bọn em đi chơi". Hứa Thiên hỏi Tiểu Mạt
" Anh hỏi bạn ấy làm gì ạ. Đi chơi thì cậu ấy có thể không đồng ý hay sao cơ chứ???. Mình nói đúng không Tiểu Mạt???". Cô lên tiếng đánh trúng vào tâm lý và nội tâm của Tiểu Mạt
" Hả??? Mọi người đang nói gì thế???". Hôm nay đúng là Tiểu Mạt có vấn đề gì đó không ổn nha. Cứ mơ hồ từ sáng tới giờ, cứ như đang ở trên mây đó, không về hiện tại
" Ủa...ủa nãy giờ mọi người nói cậu không để ý hay sao???. Bình thường mấy vấn đề như thế này cậu nhanh như tép nhảy mà, sao hôm nay đầu óc như ở trên mây vậy. Đúng là có vấn đề nha, rốt cuộc là sao thế??? Có phải anh Hứa Thiên đã làm gì cậu đúng không??. "
" Làm gì có chứ!!! Mình...mình có gì đâu "
" Làm gì có.. làm gì có. Mới nói lắp bắp đó "
" Không có thiệt mà. Cậu ăn nói linh tinh "
" Mình có ăn nói linh tinh hay không chắc trong đầu cậu hẳn là rõ ràng nhất rồi đúng không???"
" Kệ mình. Cần cậu quản chắc, y như nà cụ non đấy "
" Hahaa. Mình là ai cơ chứ "
" Em đó. Bớt lại đi, trêu trọc người ta tức luôn rồi kìa". Anh kéo lấy tay cô và véo lên cái mũi của cô nói với cô
" Ơ anh này, em đang nói sự thật. Là sự thật đó anh biết không???"
" Được rồi bà cụ non của anh ơi. Em xem Tiểu Mạt đã xấu hổ đến mức kia rồi , em mà còn trêu nữa là cô ấy khóc luôn đó . Tới lúc đó có người lại xót xa lắm "
" Vậy sao??? Vậy nếu như em khóc thì anh có xót xa không??"
" Anh sẽ không bao giờ làm em khóc nên là em sẽ không bao giờ phải rơi những giọt nước mắt vô nghĩa, vì anh sẽ không bao giờ cho phép điều đó xảy ra "
" Ai biết được chứ. Nhỡ đâu sau này.... "
" Sẽ không đâu. Trái tim của anh chỉ có một, mà nó đã vĩnh viễn thuộc về em sẽ không bao giờ thuộc về ai khác cả. Thế nên em đừng suy nghĩ từ bụng ta ra bụng người "
" Em nói nếu như mà "
" Sẽ không bao giờ có từ nếu như ở đây cả"
" Được rồi mà. Em sẽ tin những gì mà anh nói"
" Ngoan. Đi theo anh vào trong phòng anh có quà muốn tặng em "
" Quà???"
" Đúng vậy. Là anh đặt khi vô tình đi qua một nơi, anh nghĩ là nó rất hợp với em "
Cô gật đầu anh rồi đi theo anh vào bên trong phòng của mình. Anh lấy từ trong vali ra một hộp hình chữ nhật Bên trong là mặt dây chuyền hình trái tim có khắc chữ " D" ở bên trong, còn ở bên khung của chiếc vòng có khắc chữ 'T '. Hai chữ này thoạt nhìn nó có rất nhiều ý nghĩa ' D ' là đại diện cho tên của cô
còn ' T' là đại diện cho tên của anh. Chữ T được khắc to hơn ý nghĩa của nó như muốn nói rằng những lời nói của anh sẽ làm cho cô hạnh phúc, lúc nào anh cũng sẽ chăm sóc cho cô, che chở cho cô mọi lúc mọi nơi. Bất kể là ở đâu, chân trời góc bể anh sẽ luôn bên cạnh cô. Nhìn thấy sợi dây chuyền này cô cảm động lắm , mắt ươn ướt nhìm anh nói.
" Món quà này thức sự quá đắt. Emm...em không thể nhận được"
" Em xứng đáng đeo nó. Bởi vì chỉ có người con gái mà anh yêu mới đeo nó. Mà em chính là người con gái mà anh yêu và sau này sẽ làm vợ của anh nữa "
" Emm...em "
" Để anh đeo giúp em "
Cô để mặc anh đeo lên cổ của mình, khi đeo xong anh xoay mặt cô lại và nói
" Đúng là rất hợp với em.. Em thật sự rất xinh đẹp, xinh đẹp đến mức anh muốn phạm tội"
"...."
Cô không lên tiếng đáp lại cậu nói của anh vừa nói ra bởi vì trong lòng cô lúc này là sự ấm áp và hạnh phúc anh đem đến cho cô. Từ ngày bé đến lúc lớn, ngay cả khi yêu nhau rồi thì anh đối xử với cô rất là chu đáo, chăm sóc cho cô từng li từng tí một. Ngày xưa thì anh giống như một người anh trai lúc nào cũng quan tâm và chăm sóc cô em gái của mình, còn bây giờ khi yêu nhau rồi, thậm chí là còn chuẩn bị bàn đến chuyện kết hôn thì anh lại giống mẫu người đàn ông trong gia đình nhiều hơn như rằng đang chăm sóc chính vợ của mình vậy. Mắt cô ươn ướt nhìn sâu vào bên trong ánh mắt của anh như muốn nói gì đó, nhưng lại cứ ngập ngừng ở cổ họng nói không lên lời. Thấy cô như thế anh mất đi sự ga lăng của mình cúi xuống hôn lên trán cô rồi trượt dần xuống đến môi của cô. Đặt lên môi của cô là một nụ hôn sâu, lúc này cô thực sự đã chảy xuống những giọt nước mắt của hạnh phúc và lãng mạn nhất. Đó là khung cảnh ngọt ngào và lãng mạn nhất mà trong đầu của cô đang tưởng tượng ra, nó thật đẹp và huyền bí thơ mộng trữ tình
Hết chương 78
(p/s: Chap của hôm nay đây ạ!!! Mình vẫn cứ ra đều vào mỗi tối như vắt chanh nha mn nên mn vô ủng hộ mình nhé!!! Cp phụ hôm qua mình cho lên sóng bù vào sáng nay rồi đó ạ, có thịt nhẹ nhàng xíu thôi. Nếu như mà mn vẫn muốn ăn thịt hay cẩu lương từ cp phụ nữa thì nhớ lên thực đơn vào đây nha. Like và thương thương cho mình có động lực nha. Bye bye mn , hẹn mai gặp lại sau nha??❤❤)