Ngày ngày dần dần trôi qua, ngày hôm nay Hứa Gia Lạc nói với Tiêu Viễn
" Tiêu Viễn!!! Hôm nay em muốn về nhà. Anh đưa em về nhà được không??"
" Chỉ cần là em muốn thì anh sẽ chiều theo ý của em"
" Cảm ơn anh "
" Bây giờ em đã nhận lời làm bạn gái của anh rồi thì đương nhiên anh sẽ làm tất cả vì em "
" Tiêu Viễn!!! Mai anh về nhà với em nhé!! Em sẽ nói với anh trai chuyện của chúng ta "
" Em muốn ra mắt anh với anh trai em à"
" Ừ... Dù sao thì thời gian này anh đã chăm sóc cho rất nhiều, nhận lời yêu của anh là một phần trả ơn này. Cũng đồng thời muốn nói cảm ơn anh suốt hơn hai năm nay luôn bên cạnh em lúc vui và những lúc buồn "
" Anh có thể hiểu được. Sau này anh sẽ mãi mãi ở bên cạnh em không??"
" Em đã sai lầm một lần rồi, em không muốn mình mất đi người như anh nữa. Em sẽ rất trân trọng tình cảm này của chúng ta "
" Cảm ơn em Gia Lạc. Anh đợi câu nói này của em đã lâu lắm rồi "
" Tiêu Viễn!!! Cảm ơn anh đã xuất hiện trên đời này, đặc biệt là xuất hiện trong cuộc đời của em "
" Là anh phải cảm ơn ông trời đã cho anh gặp em, là định mệnh đã cho chúng ta gặp nhau. Sau bao sóng gió thì chúng ta vẫn có thể hạnh phúc như vậy là tâm nguyện lớn nhất của anh rồi. Gia Lạc sau này anh sẽ không bao giờ để em chịu bất cứ tổn thương nào đâu"
" Tiêu Viễn!!! Em cũng hứa vơi anh,sau này anh sẽ là người đàn ông duy nhất của em. Em sẽ rất vui vẻ khi có anh đồng hành cùng em đi đến cuối đời còn lại "
" Gia Lạc!!! Anh yêu em "
"...."
Cô không nói gì mà kiễng chân lên đặt lên môi anh một nụ hôn sâu lắng và nhẹ nhàng. Anh cũng đáp lại cô vô cùng nhẹ nhàng, sau đó đến triền miên thật lâu.
.....
Biệt thự Hứa gia
Về đến nhà Hứa Thiên nói với Tiểu Mạt
" Vợ ơi!! Ngày mai Gia Lạc sẽ về"
" Tốt quá rồi còn gì??. Con bé về là tốt rồi, sao anh không vui vậy "
" Anh nghe con bé nói sẽ dẫn theo bạn trai nó về. Nó có bạn trai lúc nào mà anh không biết cơ chứ "
" Anh này!!! Dù sao thì Gia Lạc cũng đã lớn rồi mà, yêu đương là chuyện bình thường thôi mà"
" Nhưng mà anh không nghĩ là nó lại nhanh như thế đấy. Anh vẫn đang lo lắng cho con bé nhiều lắm"
" Hóa ra anh cũng biết quan tâm đến em gái của mình đó chứ "
" Dù gì nó cũng là em gái của anh mà, không quan tâm nó thì quan tâm ai "
" Chồng à!!! Em có kiến nghị này không biết có dám nói không nữa"
" Cứ nói đi"
" Ngày mai anh có thể bảo anh Tuấn và Tiểu Đồng đến nhà mình ăn bữa cơm được không anh?? Coi như là để hóa giải hiểu nhầm này"
" Để anh bảo "
" Em sợ anh ấy sẽ từ chối "
" Anh quen cậu ấy lâu vậy rồi, cậu ấy không phải người hẹp hòi như vậy "
" Vậy thì tốt quá rồi "
" Vợ chưa đi ngủ hay sao??"
" Em đợi anh mà. Còn không quan tâm thì thôi, còn nói linh tinh"
" Bảo bối ngủ rồi à???"
" Thằng bé đi ngủ lâu rồi"
" Hóa ra vợ nhớ anh nên không ngủ được đúng không?? Không được ôm anh nên không ngủ được đây mà "
" Ai thèm cơ chứ. Cứ như anh là cả bầu trời không bằng "
" Ơ anh đang nói sự thật mà "
" Nói lời linh tinh nữa là tối nay ngủ sofa"
" Không??? Vợ anh xinh đẹp nhất, vợ anh là số một. Đừng bắt anh phải ngủ sofa mà".( trích lời tác giả : Best nịnh vợ gọi tên Hứa Thiên nha mọi người ạ )
...
Buổi tối hôm sau Hứa Gia Lạc đưa Tiêu Viễn về nhà thì đúng chạm mặt anh đi từ trong nhà ra ngoài
" Anh Tuấn!!! Em...."
" Cô không cần xin lỗi. Tôi cũng không trách cô"
" Cảm ơn anh đã không trách em. Cảm ơn anh đã tha thứ cho lỗi lầm của em "
" Trách cô thì cũng có được gì đâu, Tiểu Đồng cũng đã bị như vậy rồi. Chỉ cần cô ấy không sao là được"
" Tiểu Đồng cô ấy vẫn ổn chứ ạ!! Em muốn gặp cô ấy được không ạ "
" Cô ấy đang ở trong nhà với Tiểu Mạt, cô có thể vào bên trong "
" Vâng...."
Hứa Gia Lạc đi vào bên trong nhà để lại Tiêu Viễn đứng ở đó nói chuyện với anh
" Chắc là anh Trạch Tuấn đúng không??"
" Đúng rồi... Anh là??"
" À tôi là Tiêu Viễn. Người yêu của Gia Lạc "
" Anh là bạn trai của cô ấy à!! Cô ấy đã có bạn trai rồi à "
" Là tôi theo đuổi cô ấy hơn hai năm nay, nhưng mà thời gian gần đây cô ấy mới đồng ý"
" Là vì tôi nên cô ấy mới từ chối anh "
" Anh biết hết sao??"
" Cô ta từng nói thích tôi, nên là suy đoán thôi"
" Đúng là cô ấy đã nói với tôi như vậy đấy, cô ấy yêu anh rất nhiều. Rất khó buông bỏ được mối tình đai khổ đó với anh, là do tôi kiên nhẫn và cố chấp theo đuổi cô ấy"
" Tôi mong anh có thể chăm sóc cho cô ấy thật tốt "
" Nhất định là như vậy mà"
" Chúc hai người hạnh phúc "
" Cảm ơn lời chúc phúc của anh "
...
Ở bên trong nhà, ai nấy đều vui vẻ trêu đùa với Hứa Thành ( tên của tiểu bảo nhà Hứa Thiên nha mọi người ).\_Bảo bối nhìn qua thì đúng là bản sao của Hứa Thiên đó, nghịch ngợm vô cùng, mặc dù chỉ có hơn năm tháng thôi đó. Ai bế cũng cười rất tươi, ai cũng theo . Đặc biệt khi Tiểu Tiểu Đồng bế bảo bối, khiến cho Tiểu Mạt phải nói rằng
" Xem ra mẹ vợ con rể vô cùng hợp nhau đó nha"
" Mình thấy thằng bé đáng yêu mà"
" Mẹ mình bế thì nó khóc, còn mẹ vợ bế thì lại cười. Thằng bé muốn gả đi sớm vậy sao?"
" Này!!! Nó vẫn còn bé mà "
" Bé hay lớn thì cậu cũng đã nhận rồi đó "
" Thì mình có từ chối đâu. Sau này nhất định cho bạn thân nhất của mình một đứa con dâu đáng yêu nhất thế này "
Hết chương 115
(p/s: Mọi người nghĩ sao về vấn đề cho nu9 nhớ lại ạ, hay mọi người vẫn muốn nu9 bị như vậy để hành na9 thêm nữa ạ. Nếu như mọi người có ý kiến thì hãy cmt phía bên dưới cho mình biết nhé!!! Mọi người nhơ tương tác cho mình thật nhiều bằng cách like và thương thương cho mình nhé!!! Mọi người cũng nhớ ghé " Tình Yêu Cuối cùng " để ủng hộ tương tác cho mình nhé!!! Hẹn gặp lại mọi người sau nhé, bye bye ❤❤❤???)