Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mối Tình Đầu - Mông Diện Hàm Ngư

Chương 7




“Tới đi.” Cô vuốt ve lấy bờ lưng của cậu, ưỡn ngực lên hùa với động tác của cậu, hai đùi đã dạng ra và nâng vùng riêng tư của mình ra, ngay

cả chút xíu cảm giác xấu hổ kia cũng chẳng còn nữa rồi.

“Không muốn.” Có trời mới biết cậu đã kìm nén dục vọng nơi sâu đáy lòng của mình thế nào mới nói ra được câu này.

Gương mặt của Thi Thanh đã đỏ bừng, lúc này hơi cau lại, cô cất lời hệt như làm nũng: “Đều làm đến bước này rồi, cậu lại không muốn…?”

Ninh Cẩn không trả lời câu hỏi của cô, mà đứng dậy tách ra khỏi hai đùi, hai chân lướt qua vùng bụng của cô, bày

ra thế như đang quỳ trên người cô vậy, sau đó chiếc dương v*t nõn

nà hồng phấn kia xuyên qua giữa hai bầu v* của cô, hai tay cậu bắt lấy hai bên v* ép nó lại và đôi v* ấy nhanh chóng nhấn chìm dương v*t của cậu trong đó.

Lúc này hai v* của cô cũng đã tới khoảnh khắc nhạy

cảm nhất, như thế này cũng rất thoải mái, nhưng mà dưới thân của

cô cũng cần được an ủi, cô lại bất mãn, nhưng cô bất mãn thì có tác dụng gì chứ, chàng trai đã lợi dụng đôi v* của cô để làm động tác cắm vào rút ra, mỗi lần ma sát đều sẽ khiến hai v* của cô càng trở nên nhạy

cảm, hai đùi cô ở sau lưng cậu đã kẹp chặt lại, dùng thịt nơi má đùi cọ vào vùng âm đạ* khô nóng.

Chiếc dương v*t kia càng ma sát càng trở nên cứng rắn, nó chẳng hề có dấu hiệu mềm đi tí nào, gương mặt của cậu cũng càng

trở nên đỏ hơn, thậm chí còn bày ra vẻ mặt rối loạn.

Cơ thể của Thi Thanh đã nóng hết mức, đầu óc cô vẫn còn chút tỉnh táo nhưng vẫn rỗi hơi chế giễu cậu một câu: “Xem ra Tiểu Ninh không dễ dàng mềm đi như thế đâu.”

Ninh Cẩn nhìn cô, lộ ra nét mặt lúng túng một cách vi diệu, sau đó cậu cắn răng, dứt khoát buông tay ra, xoay người quay

lưng với Thi Thanh, điều chỉnh động tác này xong khiến dương v*t kề cạnh bên môi Thi Thanh.

Cô bị động tác của cậu dọa chết khiếp, nắm chặt lấy dương v*t của cậu nói: “Tôi không oral s.e.x cho cậu đâu.”

Trong giọng nói của Ninh Cẩn mang theo chút bất mãn, nhưng vẫn nói: “Dùng tay là được.”

Lúc này Thi Thanh mới bắt đầu vuốt ve chiếc dương v*t của chàng trai chẳng hiểu sao lại kiên trì này, một giây sau hai đùi

cô bị tách ra, sau đó là môi âm đạ* nóng lên, thông qua kẽ hở cơ thể của hai người, cô có thể nhìn thấy gương mặt của cậu đã hoàn toàn vùi

sâu vào giữa hai chân cô.

Đầu lưỡi linh hoạt đang không ngừng trượt lên trượt xuống

nơi â.m đế, gợi lên từng cơn tê dại, khiến cô muốn kẹp chặt hai đùi lại, nhưng đôi tay khỏe khoắn kia của cậu lặng lẽ ấn chặt hai chân cô, khiến cô có muốn cũng không kẹp nổi, mới đầu đầu lưỡi của cậu chỉ đảo quanh vùng â.m đế, nhưng rất nhanh bắt đầu trượt xuống dưới, miệng ngậm chặt lấy môi âm đạ* của cô, dường như muốn ăn sạch âm đạ* của cô vậy. Lực hút gợi lên càng nhiều khoái

cảm, nhanh chóng mà kéo dài đột kích khiến đầu óc cô trắng xóa.

Cậu bú mút không chỉ nhanh, lâu, mà còn vô cùng kiên nhẫn, liếm mút từ trên xuống dưới, săn sóc nơi mẫn cảm của cô hệt lượt, mà nước càng ngày càng nhiều, cô cảm giác như dưới mông mình đã ướt đẫm

rồi, mà môi lưỡi của cậu vân chuyển động ở nơi cửa vào kia, đầu lưỡi thọc mở môi âm đạ*, thăm dò sâu vào trong khe

huyệt, ban đầu chỉ tiến vào một chút xíu, nhưng điều này đã khiến toàn thân cô run lên.

“Ư...”

Cô không khỏi rên rỉ ra tiếng, cằm dưới hếch lên cao, bàn tay nắm chặt lấy dương v*t cũng không khỏi dùng sức hơn chút, mà lúc

này đã kích thích đến Ninh Cẩn, đầu lưỡi cậu dùng sức thọc sâu vào trong, đầu lưỡi mềm mại mà khỏe khoắn đã khai phá lối đi vẫn

luôn đóng kín tới giờ, dòng điện lưu mạnh mẽ lan ra khắp toàn thân cô.

Mà điều này chỉ mới là bắt đầu, sau đó cậu bắt đầu thành thạo hơn, đầu lưỡi ra ra vào vào nơi cửa động ướt sũng chặt chẽ, đảo qua đảo

lại, cửa động giống như một cái miệng đang hé ra đáp lại cậu vậy, đầu lười của cậu mới đi vào một chút đã bị ngậm chặt lấy, bị hút vào, lối mòn nhạy cảm và đầu lưỡi va chạm lẫn nhau.

“A~~~”

Số lần rên rỉ của Thi Thanh càng ngày càng nhiều lên.

Sau khi hai đùi cô không khỏi run rẩy vô số lần, cửa động kia bùng nổ một lần, dòng nước phọt thẳng ra ngoài, làm ướt hết cả gương mặt của cậu, mà cửa động vẫn còn đang mấp máy run rẩy.

“Đủ rồi, đủ rồi...” Giọng nói của Thi Thanh mang theo vẻ run rẩy và tông giọng khàn sạn quyến rũ cực kỳ.

Lời nói mang theo chút xin tha này khiến Ninh Cẩn lại há to miệng mà liếm lấy, cậu càng trở nên thành thạo hơn, đầu lưỡi luôn có thể moi móc đến vị trí nhạy cảm nhất của cô, từng đợt từng đợt

kích thích cô, khiến đôi tay đang nắm lấy dương v*t của cậu cũng bắt đầu hỗn loạn.

“Ninh Cẩn….Ninh Cẩn…Dừng, dừng lại...”

Cuối cùng cô cũng gọi ra tên của cậu, Ninh Cẩn lại liếm sạch dòng nước vừa trào ra nơi cửa động của cô sau đó mơi

buông tha cho vùng âm đạ*.

Mà dương v*t của cậu vẫn còn đang cứng rắn, thậm chí còn cứng hơn lúc ban đầu. Có lẽ là do thái độ của Thi Thanh khiến lá gan của cậu lớn hơn một chút, cậu nâng dương v*t của mình lên đến bên miệng cô, dùng giọng nói cực kì đáng thương: “Chị giúp tôi đi mà.”

Thi Thanh đã được thỏa mãn, cô hệt như một f*ck girl vô tình, nói: “Ai bảo cậu không dùng bên dưới hả?”

Ninh Cẩn nhìn cô nói: “Tôi không muốn làm bước cuối cùng ở nơi này.”

Thi Thanh nói: “Tôi vẫn còn sống ở nơi này, lẽ nào cậu muốn mãi không làm đến bước cuối cùng à?”

Lời nói của cô hệt như một loại khẳng định, khẳng định rằng sau này bọn họ vẫn có thể tiếp tục.

Cảm giác ngạc nhiên vui mừng trào khắp lồng ngực cậu, cậu bắt

nấy đôi v* bên dưới đùi mình, hệt như đang tóm lấy một loại đảm bảo nào đó, hỏi: “Thế ít nhất chúng ta cũng phải có số điện rồi hẹn thời gian chứ.”

“Ừ.” Thi Thanh bày tỏ tán đồng.

Cuối cùng Ninh Cẩn dùng đầu v* của cô để hoàn thành động tác bắn tinh, tinh d*ch trắng đục chảy đầy trên bầu v* cô, sau khi cậu thở dài một hơi, thì rút khăn giấy ra tỉ mỉ giúp cô lau sạch tinh d*ch dính trên đầu v*.

Thi Thanh đứng dậy lấy một chiếc áo ngủ có thắt dây khoác lên

người, sau đó che kín cảnh xuân ngay trước mặt Ninh Cẩn, dây lụa thắt lên vùng eo, thứ này chỉ có thể che kín được cơ thể của cô, nhưng

lại không che lấp được đường cong trên người cô, cơ thể bên dưới lớp tơ lụa vẫn phập phồng như cũ.

Ninh Cẩn đã bắn một lần rồi, khi nhìn thấy cô như thế này, lại bắt đầu nóng rực lên, cậu di chuyển ánh mắt sang chỗ khác.

Thi Thanh đi đến bàn kéo ngăn kéo, lấy thuốc lá bên trong đó ra, rút một điếu rồi châm lên, đốm lửa sáng rực xẹt qua, sau đó là màn

sương khói vương vít, mùi hương thuốc lá thấm vào trong khoang mũi của Ninh Cẩn, cậu đi tới cũng lấy một điếu châm lên.

Hai người lặng lẽ hút hết một điếu thuốc.

Có người gọi điện tới tìm Ninh Cẩn, cậu

ta nhận điện thoại, dường như đang từ chối lời mời gì đó, mà trong thời gian này Thi Thanh cũng từ chối một lời mời đi xem phim điện ảnh.

Tuy không làm đến bước cuối cùng, nhưng trải nghiệm trước mặt

cũng không tệ, cô cảm thấy vẫn có thể nhân cơ hội làm thêm vài lần nữa. Còn về việc làm đến cuối cùng sẽ có cảm giác gì, cô vẫn rất tò mò.

Chỉ là chẳng hiểu sao người này lại kiên trì như thế khiến cô nhìn không hiểu, cô chìm vào trong dòng suy nghĩ nào đó.

“Chị đang nghĩ gì vậy?” Ninh Cẩn hỏi.

“Liệu có cần tìm người khác thử xem không.” Thi Thanh thành thật trả lời.

Bỗng nhiên Ninh Cẩn bùng nổ, cậu vác cô lên ném lên trên giường, Thi Thanh còn lăn nửa vòng trên

giường, cả người đều đơ, gương mặt cô vẫn đỏ ửng vì cao trào kia

tỏ ra khó hiểu, dường như rất ngạc nhiên đối với hành động đột ngột này của cậu.

Ninh Cẩn bước tới đè lên người cô, dường như vừa hôn vừa cắn lên miệng của cô, sau khi xả giận mất phút đồng hồ, cậu mới dùng giọng khàn đặc nói: “Đừng đi tìm người khác, chị để tôi chuẩn

bị một chút.”

“Bao lâu?” Thi Thanh hỏi.

“Ba đến năm ngày.” Ninh Cẩn trả lời. “Được, tôi đợi cậu.” Thi Thanh nói.

Ninh Cẩn không hề nghi ngờ rằng cô sẽ làm trái hành động

này, cậu đã biết được tính cách của người này rất kì quặc rồi, cũng chẳng dám coi lời nói của cô thành đùa cợt nữa.