Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mối Tình Đầu Hạn Định

Chương 59




Nhấn vào bài viết, nội dung bình luận duy nhất đơn giản đến mức bất ngờ.

– Lâu rồi không gặp, còn nhớ tôi không? Chuyện cậu hỏi là việc ai cũng biết mà.

Quách Vị cho rằng mình không có người quen trên diễn đàn này, ngờ vực hồi lâu, một suy đoán nảy ra trong đầu. Cậu đối chiếu tên tài khoản với những cái tên trong bài viết cũ, suy đoán nhanh chóng được chứng thật.

Người tên “Axit Carbonic Hôn Natri” này chính là Alpha đã kể chuyện phân hóa của bản thân mình trong bài viết trước của cậu, còn chúc phúc cậu.

Quách Vị khá ấn tượng, nhớ người này còn bị người yêu cũ đá trong lúc phân hóa, sau may mắn gặp Beta định mệnh đời mình, sang năm hai người sẽ bước vào lễ đường hôn nhân.

Về lại bài viết mới, vừa định trả lời thì phát hiện Axit Carbonic Hôn Natri đã sửa lại nội dung bình luận.

– Lâu quá không gặp, còn nhớ tôi không? Nửa đêm nửa hôm đăng bài hỏi chuyện này, cậu đang gặp phiền não gì à?

Đêm khuya, Quách Vị với trái tim như tơ vò đã lâu bấy giờ xúc động trước lời hỏi han trìu mến từ người lạ, khiến cậu khao khát muốn giãi bày nỗi lòng mình.

Cậu dứt khoát nhấn vào trang cá nhân của đối phương, sử dụng tính năng gửi tin nhắn riêng.

– Chào anh, rất vui vì còn nhớ tôi. Đúng là tôi đang gặp phải một ít phiền não, xin hỏi anh có tiện trò chuyện không?

Vừa gửi đi không lâu thì có câu trả lời.

– Tất nhiên là được

Phía sau còn thêm ký tự mặt thân thiện.

– Có tiện trả lời câu hỏi trong bài viết của tôi trước không?

Quách Vị hỏi tiếp.

Vài phút sau, cậu nhận được đáp án khẳng định của đối phương như trong dự đoán. Axit Carbonic Hôn Natri rất nhẫn nại, còn cho cậu biết nguyên nhân cụ thể.

Đối với Alpha hoặc Omega phân hóa lần hai, những kích thích pheromone xảy ra trong quá trình yêu đương hẹn hò đều có tác dụng thúc đẩy phân hóa. Nhất là với Alpha, hiệu quả sẽ vô cùng rõ rệt.

Thậm chí có vài người vì gặp được đối tượng mình yêu nên mới phân hóa.

Điều này cũng tồn tại ít tai họa ngầm. Cũng như mối tình thất bại trong quá khứ của Axit Carbonic Hôn Natri, không phải ai cũng chấp nhận được nửa kia của mình thay đổi. Với Alpha, pheromone giữa hai người cùng giới tính sẽ xung khắc nhau, khiến mọi hành động thân thiết trở nên giày vò, tình cảm cũng dần xa cách hơn. Tuy một phần nhỏ người sẽ mất đi pheromone sau thời gian dài phân hóa liên tục không thành, nhưng vẫn sẽ cảm nhận được hơi thở đặc trưng của Alpha tỏa ra trên người đối phương, thế thì chỉ là việc nỗi đau từ hai phía chuyển sang một phía, đều mệt mỏi cả.

So ra hai Omega dễ dung hòa hơn, nhưng trong cuộc sống vẫn sẽ khó tránh vài chỗ không được hài hòa.

Thế nên xét theo mặt này, Beta là lựa chọn thích hợp nhất.

Đa số Beta tuy mỗi người có sở thích tính cách riêng, nhưng họ không bị kiểm soát bởi bản năng ràng buộc của sinh lý.

Điều quan trọng hơn là quá trình phân hóa sẽ có vài mốc quan trọng, không thể bị pheromone bên ngoài ảnh hưởng. Nên việc yêu đương với Alpha hoặc Omega sẽ trở thành con dao hai lưỡi, vừa có tác dụng thúc đẩy tiêu cực, nhưng cũng có thể sẽ gây ảnh hưởng đến pheromone của đối phương trong lúc thân thiết.

Còn người yêu Beta thì chẳng cần lo lắng điều này.

Với những người phân hóa lần hai, mọi ảnh hưởng mà Beta mang đến đều là tích cực, nên tất nhiên sẽ trở thành tình nhân trong mộng của mọi người. Nhiều người gặp khó khăn trong quá trình phân hóa đều sẽ suy xét xem có nên tìm người yêu là Beta để giúp mình phân hóa thuận lợi hay không.

Thật ra Quách Vị cũng từng nghe hoặc từng đọc về thông tin này, chỉ là cậu không hề liên tưởng nó với bất kỳ điều gì.

Nhìn lịch sử tin nhắn dài của họ, rất nhiều chi tiết trong quá khứ lướt nhanh trong đầu Quách Vị.

Ban đầu mọi người đều khó hiểu tại sao nhân vật nổi bật như Nguyễn Diệc Vân, một Omega được hằng hà sa số người theo đuổi lại chọn Beta làm người yêu.

Hóa ra Nguyễn Diệc Vân chọn cậu chính bởi vì cậu là một Beta.

Nên Nguyễn Diệc Vân bằng lòng trao đổi phương thức liên lạc với cậu vào lần đầu gặp mặt, lần thứ hai cũng chủ động mời cậu đi ăn, lần ba thì xác nhận quan hệ.

Bởi quá trình phân hóa của y đã bắt đầu từ lâu rồi nhưng không thuận lợi, y đang phiền muộn vì nó, đang cần gấp một Beta.

Nguyễn Diệc Vân từng nói nếu phân hóa vượt quá thời gian nhất định sẽ thất bại.

Thấy cậu im lặng, Axit Carbonic Hôn Natri lại gửi tin sang.

– Cậu để tâm chuyện này vậy, đã xảy ra gì à?

Quách Vị không trả lời, cậu đặt ra một câu hỏi mới.

– Anh và người yêu hiện giờ đến với nhau cũng vì nguyên nhân này sao?

Axit Carbonic Hôn Natri đáp ngay.

– Tất nhiên không phải!!!

– Na Na là cô gái dịu dàng đáng yêu tinh tế nhất thế gian này, đi đâu cũng được người thích, không liên quan tới giới tính.

– À Na Na là vợ chưa cưới của tôi.

Nhìn tên của cậu ta, Quách Vị bật cười.

– Đây là điều cậu đang rối rắm à?

Axit Carbonic Hôn Natri hỏi.

Quách Vị không phủ nhận, cậu thật thà bày tỏ những ưu thương của mình.

– Người yêu tôi là một người rất hoàn hảo, được nhiều người chủ động theo đuổi, còn tôi tầm thường không có gì đặc biệt. Tôi nhận ra anh ấy chọn tôi có lẽ chỉ vì tôi là một Beta.

Axit Carbonic Hôn Natri ngẫm nghĩ một lúc mới trả lời.

– Cậu là Beta duy nhất mà cậu ấy tiếp xúc à?

Tất nhiên không có chuyện này.

– Không phải, tỷ lệ giới tính trường bọn tôi rất cân bằng.

Axit Carbonic Hôn Natri gửi mặt cười sang.

– Vậy đã có đáp án rồi đấy?

Quách Vị chớp mắt.

Nhưng không lâu sau Axit Carbonic Hôn Natri lại bổ sung.

– Nhưng tôi không quen cậu ấy, cũng không rõ tình hình của hai người, tôi không thể chắc chắn suy nghĩ cụ thể của cậu ấy.

Quách Vị vừa phấn chấn được một chút chợt càng ủ rũ hơn.

Cậu nhíu mày đờ người, Axit Carbonic Hôn Natri gửi tin nhắn mới.

– Cậu là người hẹn hò và gần gũi với cậu ấy, chắc cậu hiểu rõ cậu ấy là người thế nào nhỉ?

Nguyễn Diệc Vân là người thế nào?

Quách Vị bỗng chần chừ.

Lần đầu gặp mặt, đáp án của câu hỏi này rất đơn giản cũng rất phức tạo, Quách Vị có thể lập tức thốt ra một chuỗi những tính từ miêu tả sự tốt đẹp của y.

Nguyễn Diệc Vân dịu dàng, ngọt ngào, săn sóc, tinh tế, ôn hòa, thân thiện, thơm tho.

Nhưng qua từng ngày tiếp xúc, từ lâu cậu đã nhận ra những hình dung phong phú ấy thật ra chỉ là phiến diện thôi.

Nguyễn Diệc Vân phức tạp hơn những gì cậu đã tưởng.

Anh ấy có lòng tự trọng của riêng mình, sẽ lạnh lùng, mất kiên nhẫn với người khác, còn giỏi châm chọc người khác nữa. Anh ấy có những câu chửi tục khác nhau khi nói chuyện với bạn bè thân thiết và người mình ghét, chưa bao giờ quan tâm cảm nhận của người mình ghét. Khi anh ấy muốn trả thù hay nhắm vào ai, hành vi của anh ấy còn thâm độc hơn Quách Vị gấp nhiều lần. Trong suy nghĩ của nhiều người, cụm từ lạnh nhạt và ngầu được dùng để hình dung anh ấy nhiều hơn.

Ban đầu mọi thứ đều được Nguyễn Diệc Vân che giấu một cách hoàn hảo.

Quách Vị gõ phím: Có lẽ những hiểu biết của tôi với anh ấy chỉ là phiến diện.

Gõ xong cậu nhẩm lại dòng chữ này một lần, không nhấn gửi, chỉ lặng lẽ xóa đi.

Cậu gõ lại.

– Anh nói đúng!

Sau đó chưa chờ đối phương trả lời, cậu lại nhanh tay gõ thêm.

– Sao nửa đêm rồi mà anh chưa ngủ?

Axit Carbonic Hôn Natri gửi meme khóc lóc.

– Bị Na Na đuổi ra phòng khách, chờ cô ấy ngủ rồi tôi lại lẻn vào.

Quách Vị tò mò.

– Anh đã làm gì?

– Trét kem đánh răng vào bánh gạt em ấy ăn

Quách Vị bật cười.

– Đáng đời!

Thì ra cô nàng Beta dịu dàng đáng yêu tinh tế nhất thế giới cũng có lúc quyết liệt như thế.

Hôm sau Quách Vị dậy trễ.

Gần sáng cậu mới ngủ, có giật mình thức giấc vào giờ dậy hằng ngày, xem đồng hồ xong lại mơ màng thiếp đi.

Kế hoạch duy nhất hôm nay chỉ là về nhà.

Ban đầu định sẽ dậy sớm rủ Nguyễn Diệc Vân ăn trưa cùng, sau đó mới ngồi xe để về đến nhà trước khi trời tối. Giờ buồn ngủ quá, lại đang có gút mắc trong lòng, cậu bèn ngủ thẳng tới trưa.

Dậy rồi mới biết Nguyễn Diệc Vân đã gửi rất nhiều tin nhắn cho cậu.

– Chào buổi sáng

– Đừng nói chưa dậy đó nha

– (ngờ vực)

– Vẫn không vui à?

– Có tâm sự gì phải nói với anh đó

– Thấy tin nhắn nhớ trả lời

– Anh nhớ em

Đã hơn bốn tiếng kể từ tin nhắn đầu tiên.

Quách Vị vội trả lời.

– Chào buối sáng!

– À không, chào buổi trưa!

– Em ngủ quên mất

Gửi xong, cậu vừa xuống giường, mới xỏ dép đã nhận được tin nhắn.

– Chào buổi trưa! Đói lắm rồi phải không, cùng ăn trưa nhé?

Quách Vị ngập ngừng giây lát, liếc nhìn đồng hồ.

– Em nói với nhà là 3h sẽ về đến.

Giờ đã mười hai rưỡi, nhà cậu tuy ở thành phố này nhưng cách khá xa, cần đổi xe dọc đường. Ý là sợ không kịp rồi.

Câu này một phần là viện cớ.

Không cần phải đúng giờ đã hẹn về nhà, cứ báo lại mình về trễ chút cũng chẳng thành vấn đề.

Nếu là lúc trước, sắp tới phải xa nhau vài ngày, chắc chắn cậu sẽ đi gặp Nguyễn Diệc Vân ngay.

Cậu nghĩ, không biết Nguyễn Diệc Vân có gặng hỏi khi thấy cậu bất thường như thế không.

Nếu anh ấy hỏi thì mình có nên nói thẳng không, nói rằng em đã đọc được vài nội dung rất khó phớt lờ trong lịch sử tin nhắn đã nhìn thấy hôm qua.

Nhưng Nguyễn Diệc Vân không làm vậy.

– Ừm, được. Đi đường cẩn thận đó!

– Nhớ ăn no trước

Quách Vị muốn trả lời nhưng màn hình điện thoại lại không nhạy nữa. Cậu bấm nhiều lần mà khung đối thoại chỉ nhảy ra mấy chữ sai. Bực bội chồng chất, cậu giận dỗi buông điện thoại xuống, vào phòng vệ sinh.

Có quá nhiều câu tại sao muốn hỏi Nguyễn Diệc Vân, nhưng cậu sợ đáp án nên đã lựa chọn giả điếc.

Quà vặt hôm qua Nguyễn Diệc Vân mua đã phát huy tác dụng.

Quách Vị ăn qua loa vài cái thay cho bữa sáng, xếp lại hành lý rồi bắt đầu chặng đường về nhà.

Lên xe chừng một tiếng, điện thoại hết pin.

May mà cậu có thẻ giao thông, dù thiết bị hết pin cũng chẳng sợ phải cuốc bộ về.

Kể từ ngày hôm qua, cậu đã không còn dùng chiếc điện thoại cũ Nguyễn Diệc Vân cho mượn nữa, bấy giờ nó cũng lẳng lặng nằm trong ba lô.

Cậu không muốn dùng, bởi sẽ khiến cậu nhớ đến đoạn lịch sự tin nhắn đó.

Không có điện thoại, chỉ biết ngơ ra suốt chặng đường dài.

Không biết Nguyễn Diệc Vân có tìm cậu không, thấy cậu không trả lời có sốt ruột không. Cậu mong là có, những lại chẳng nỡ thấy Nguyễn Diệc Vân lo lắng cho mình.

Tình yêu thật kỳ diệu, thật tươi đẹp, cũng thật tàn khốc.

Dù là ai chăng nữa, một khi đã nếm trải vị ngọt may mắn, đều sẽ bắt đầu lo được lo mất.

- -----oOo------