Mối Tình Đầu Của Tôi

Chương 19: Điểm một giây lặng lẽ




Dòng tin nhắn hiện lên, điểm một giây lặng lẽ, con tim cô như ngừng đập đợi chờ câu trả lời.

Suy nghĩ chỉ mới thoáng qua nhưng nó đã thôi thúc cô nhắn dòng tin nhắn đó, cô mong chờ câu trả lời, muốn biết, cực kì muốn.

Tíc tắc, tích tắc…

Không gian tĩnh lặng đến nỗi ta có thể nghe rõ tiếng kim giây của đồng hồ chạy, từng giây, từng giây một trôi qua.

Tất cả sự mong đợi dồn vào một tin nhắn ấy, trong đầu cô suy nghĩ nhiều lắm. Hiện giờ cô có những suy nghĩ kì lạ, khiến lòng cô rối bời, không biết làm thế nào.

Đã qua mười phút, vẫn không có bất cứ tin nhắn nào được chuyển tới, cô bối rối, suy nghĩ càng ngày càng lung tung, như muốn phát điên.

Tinh!

Tin nhắn được chuyển tới, cô vội vàng chụp lấy chiếc điện thoại và đọc.

Dòng tin nhắn kia ghi một địa chỉ: Kelly Milk Tea – Khu A – Thị trấn XX

Nơi này gần chỗ của cô nhưng sao lại như vậy?

Với thắc mắc ấy cô liền nhắn lại:

- Là sao?

Lúc này cô thực sự hoang mang, cái địa chỉ kia có nghĩa gì?

Quay lại nhìn chiếc điện thoại, một tin nhắn mới hiện lên, đọc kĩ từng chữ, từng chữ một.

- Đến địa chỉ này, chúng ta sẽ gặp nhau ở đó.

Cô vẫn chưa hiểu lắm, câu trả lời sao lại thành một cuộc hẹn?

- Hả?

- Có xa chỗ em quá không?

- À không, không xa.

- Vậy thì tốt.

- Ừm.

Lúc này cô ngừng lại và suy nghĩ, liệu có phải thắc mắc của cô sẽ được giải đáp trong cuộc hẹn này không?

Từ trước đến nay chỉ là yêu xa, cả hai cũng không lộ quá nhiều thông tin của bản thân. Tên đầy đủ của nhau cũng chẳng biết nữa chỉ là thích tính cách của nhau thể hiện qua từng tin nhắn, cũng là để có một người trò chuyện. Cả hai đều chưa biết mặt nhau...

Đột nhiên cô cảm thấy hồi hộp quá, cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, bắt đầu hy vọng thật nhiều vào cuộc hẹn ấy.

- Thời gian?

Câu hỏi ngắn, cô muốn thật nhanh, thật nhanh muốn biết được, cảm thấy muốn mọi thứ phải thật mau lẹ.

- Ngày mai là Chủ nhật, 9 giờ sáng nhé.

- Ừm ừm.

Cô tắt máy, trong đầu hiện lên nhiều thứ cái gì cũng muốn làm. Tính ra thì đây là hẹn hò phải không?

Có cần mặc đẹp một chút không, có nên trang điểm nhẹ chút không, gặp nhau thì nên nói gì…

Những câu hỏi cứ chồng chéo lên nhau làm cô bối rối.

Vậy là mải suy nghĩ đêm đó cô không chợp mắt được chút nào.

_Sáng hôm sau lúc 5 giờ 30 phút_

Trước chiếc gương nhỏ cô đang nhìn ngắm khuôn mặt của mình. Cũng thật may cho cô, mất ngủ những không có quầng thâm.

9 giờ mới tới cuộc hẹn những cô lại dậy sớm đến vậy, ăn uống xong mà giờ mới chỉ đến 5 giờ 30. Ngồi trước gương hồi lâu cô suy nghĩ xem mình có nên trang điểm một chút không? Nhưng cuối cùng thấy mình sao mà suy nghĩ nhiều thế cô bỏ qua, không trang điểm nữa.

Nhưng đến lúc chọn trang phục thì Hạ Vy muốn điên lên. Đồ của cô Thư cho thật nhiều quá, bộ nào cũng đẹp nhưng cô lại không biết nên mặc bộ nào nữa. Từ trước tới nay cô chưa bao giờ phải suy nghĩ nhiều đến thế, khó quá thì chọn đại luôn chứ không mất quá nhiều thời gian như bây giờ.

Suy nghĩ cho nhiều rồi cuối cùng cô cũng nhắm mắt chọn đại thôi. Mở chiếc túi nhỏ lấy một sợi ruy băng tùy ý cột tóc đuôi ngựa, cài thêm chiếc kẹp xinh xắn. Như vậy là xong rồi…

Cô nhìn vào gương, mặc như vậy nhìn cô cũng dễ thương đó chứ. Khoác chiếc túi tote lên vai phải cô bước ra khỏi nhà bắt xe buýt đi tới điểm hẹn.

Ngồi trên xe đã 15 phút, bây giờ chỉ mới 8 giờ 30 phút, có lẽ đi tời đó là vừa kịp. Quán Kelly Milk Tea cô đã từng đến đó trước đây nên cũng không lo lắng việc đi đến đó tốn thời gian.

Ngồi trong xe, nhìn khung cảnh tấp nập người qua lại cố lại lo lắng không biết có nhận ra người cần gặp hay không.

Xe buýt từ từ dừng lại, cô theo đoàn khách bước xuống xe. Đi thêm một đoạn đường nữa cô đã thấy điểm hẹn đối diện với cô, chỉ cần bước qua đường là tới.

Tới lượt người qua đường, cô cùng với những người xung quanh cùng bước qua. Đột nhiên, chiếc vòng tay của cô rơi xuống, cô quay người lại lấy.

Cách đó không xa có một chiếc xe đang mất lái, dù đang đèn đỏ vẫn tiếp tục phi thẳng tới.

Nhặt chiếc vòng lên cô, vẫn không hề biết mối hiểm nguy đang cận kề.

Có tiếng thét:

- Cẩn thận!

Hạ Vy giật mình quay lại, một người đang lao đến chỗ cô đẩy cô sang một bên.

Người đó khiến cô ngã vào lề đường. Cô mở to con mắt nhìn… người vừa mới cứu cô đang nằm bất tỉnh trên đường.