Đông Quân nói muốn gây ông đập lưng ông chính là tạo một số chứng cứ giả gửi cho cảnh sát kinh tế để bọn họ đi điều tra Tập đoàn Lưu gia. Tất nhiên đây chỉ là kế cầm chân Lưu Văn Trường, vì thật sự bọn họ chưa nắm được chứng cứ gì hết.
“Chúng ta không đi được rồi” - Lưu Văn Trương day day thái dương, ông ta không ngờ chuyến này trở về kéo theo nhiều rắc rối như thế.
“Sao vậy, lại có chuyện gì nữa sao?” - Bà Thu Huệ hiện tại cũng đang sầu não, bà thật lòng rất muốn được cảm nhận tình yêu thương với các con như ngày xưa.
“Tập đoàn xảy ra chút chuyện, Thanh Tùng lại không biết chạy đi đâu, anh phải lại xử lý một chút.”
“Không phải chuyện gì nghiêm trọng chứ?” “Con gái của em muốn giữ chân chúng ta lại thôi, chẳng qua là mấy trò vặt” Bà Thu Huệ nghe vậy càng thêm buồn lòng, né tránh cái ôm của ông ta:
“Anh có thể dừng tay hay không? Đừng làm hại mấy đứa nhỏ nữa, tụi nó đã khổ lắm rồi.”
“Đển em cũng muốn trách anh sao?”
“Lưu Văn Trường, em đã nói năm đó anh đừng hại anh ấy, tại sao anh vẫn đẩy anh ấy đến đường cùng, anh ấy có làm gì sai đâu?” - Bà Thu Huệ càng nghĩ càng giận.
“Nếu hắn không chết thì em sẽ chịu theo tôi sao? Em nói hắn vô tội? Rõ ràng nắm đó hắn biết chúng ta là một đôi vẫn nhất quyết cưới em cho bằng được, hắn cũng không tốt lành gì” - Lưu Văn Trường lạnh giọng nói.
“Nhưng anh ấy luôn đối tốt với em, Mỹ Tâm và Mỹ An cũng được anh ấy cưng chiều hết mực. Đến cả chuyện Thanh Nhi năm đó anh ấy cũng bằng lòng cho qua, anh còn oán trách cái gì nữa?”.
“Anh không muốn cùng em cãi nhau” - Ông ta cảm thấy cho phép bà Thu Huệ trở về lần này chính là sai lầm lớn nhất từ trước tới giờ.
“Anh không muốn cãi cũng được nhưng anh nên nhớ cho em, nếu anh còn làm
chuyện gì tổn hại mất đứa nhỏ thì đừng trách em. Anh đừng mơ nhận được sự tha thứ của em nữa”
Tiến Thành đem chuyện Tập đoàn bị cảnh sát điều tra báo cáo với Thanh Bách.
“Chuyện này là ai làm?”
“Anh đoán xem” - Tiến Thành cười khổ.
“Lê Đông Quân hay nói đúng hơn là làm vì Mỹ An” - Thanh Bách thở dài, không ngờ có một ngày người đứng cùng chiến tuyến với cô lại Đông Quân mà không phải anh. . Truyện Nữ Phụ
“Thanh Tùng cũng đang sắp xếp cùng Vân Anh ra nước ngoài, Tập đoàn giờ không còn ai hết, cha anh buộc phải ở lại xử lý”
“Bọn họ đúng là tính toán chuẩn xác chỉ là tôi không nghĩ Thanh Tùng và Vân Anh cũng muốn giúp Mỹ An” - Thanh Bạch day day thái dương - “Thôi được rồi, cậu cứ tiếp tục theo dõi tình hình”
“Nếu thật sự khai chiến, chúng ta nên đứng về phe nào?” - Tiến Thành biết là không nên hỏi vậy lúc này nhưng cậu thật sự muốn biết để tiện bề hành động.
“Đã khai chiến từ lâu rồi, tôi có thể đứng về phe ai được, một bên là vợ một bên là cha ruột” - Thanh Bách nói xong lại thấy có chút mỉa mai - “Cũng sắp không còn là vợ của tôi nữa rồi.”
“Tôi không ngờ Mỹ An cũng có lúc quyết đoán như thế?