"Em biết rất rõ, trên đời này người đáng để em giao phó cả đời nhất chỉ có anh thôi. Em đồng ý, em muốn ngày tháng sau này vẫn là công chúa nhỏ của anh."
Minh Thái và Thanh Nhi hạnh phúc ôm chầm lấy nhau, trong lòng Thanh Bách và Mỹ An cũng nhẹ nhõm. Anh nắm tay cô bước đến dặn dò: "Nếu đã xác định thì nhanh chóng cử hành hôn lễ, dù sao bà nội cũng không tán thành. Đoán không lầm cha tôi cũng rất nhanh sẽ trở về, tới đó lại sinh nhiều phiền phức."
Mỹ An rất tàn thành với ý định của Thanh Bách:
"Chỉ cần hai người kết hôn, Lưu gia muốn phản đối cũng làm được gì, chúng ta cứ dùng cách 'ván đã đóng thuyền đi'."
"Em nghĩ thế nào? Nếu gấp gáp quá anh sợ sẽ không cho em được một hôn lễ trong mơ." - Minh Thái quay sang hỏi Thanh Nhi. "Em không để tâm đâu, chỉ cần cô thể được sống một cuộc sống thuộc về mình. Được quan minh chính đại ở cạnh người mình yêu là đủ."
Thanh Bách công môi:
£tyậy thì để rồi, hai người đừng lo, anh nhất định sẽ để em gái mình gả đi một cách vẻ vang nhất. Minh Thái cũng là trợ thủ anh tin cậy nhất, nhà trai nhà gái, đểu tính phần anh đi."
Bốn người đứng trên sân thượng nhìn mặt trời đang xuống núi, hoàng hôn hôm nay bỗng dưng đểp đến lạ.
Tin tức kết hôn của Thanh Nhi và Minh Thái rất nhanh được truyền đi, báo chí chỉ biết Thanh Nhi là tiểu thư vẫn luôn được Lưu gia bao bọc che giấu, côn rốt cuộc cô từ đâu ra thì không ai biết.
Báo chỉ bắt đầu vẽ đủ thứ loại tiếu thuyết cấu huyết nhà giàu về thân phận của Thanh Nhi. Việc Thanh Nhi gả cho giám đốc Bách Niên, cánh tay đẳc lực của Thanh Bách càng làm cho bọn họ sáng tạo ra thêm nhiều kịch bản khác nhau.
“Cậu giúp tôi không chế truyền thông một chút, đừng để bọn họ viết quá khó nghe."
Tuấn Triết đang ngồi cùng với Thanh Bách, sảng khoái gật đầu:
“Cậu yên tâm, dù tôi không côn quyền lực như xưa nhưng chuyện này vẫn cô thể lo được."
“Cha cậu vẫn làm khó cậu à?"
Tuấn Triết lắc đầu cười.
Sau màn cầu hôn chấn động tại lễ trao giải, cha Tuấn Triết không muốn nhìn mặt cậu nữa, Thiên Kim hiện tại cũng đã bị 'phong sát', không thế tham gia các hoạt động giải trí. Nhưng Tuấn
Triết sớm đã tính toán, tuy anh giao lại công ty cho người khác nhưng bản thân vẫn không mất hết.
"không sao, tôi với Thiên Kim vẫn côn ổn lẳm. Tôi muốn nhanh kết hôn nhưng Thiên Kim cứ bảo đợi một thời gian nữa, đợi cho gia đình tôi nguôi giận. cô ây thật sự là cô gái rat tốt, thà bản thân thiệt thòi cũng không muốn tôi khó xử."
"Thiên Kim, Mỹ An đang đi cùng Thanh Nhi để thử váy cưới đúng không?"
"Đúng vậy." - Thanh Bách gật đầu -
"Bọn họ đi từ sáng sớm giờ đã chiều tà mà côn chưa thấy gọi điện gì cho chúng ta."
"Phụ nữ chọn váy cưới ba ngày chưa xong chứ nói gì là mới một ngày, cậu với tôi cứ ngồi yên mà chờ đợi thôi." - Tuấn Triết nhún vai.
ở một đất nước xa xôi cách nơi này hơi nửa vòng trái đất, một người phụ nữtrung niên đang cùng một người đàn ỏng cãi nhau:
"Em phải trở về tham dự hôn lễ của Thanh Nhi, em đã không chăm sóc nó ngày nào rồi. Giờ anh côn muốn em không được nhìn ngày nó lấy chồng sao?"