“Đủ rồi, là em sai. Em nắng mưa thất thường, em không biết giờ em muốn gì nữa." - Mỹ An ra sức lắc đầu cũng đẩy mạnh anh ra ngoài khóa cửa lại.
Thanh Bách đập cửa, khẩn trương nói:
“Em không thế lúc nào cũng đang nói giữa chừng là chọn trốn tránh. Em đang dày vò cả hai chúng ta, anh không muốn thấy em đau khổ. Chẳng thà em dày vò mình anh thôi, đừng khiến mình khó chịu."
Mỹ An ở bên trong chỉ nói vọng ra một câu:!
“Anh về đi."
Mỹ Tâm đang đứng ở cầu thang nhìn một màn này chỉ biết lắc đầu:
“Đừng gọi nữa, Mỹ An không ra đâu."
Thanh Bách nhìn Mỹ Tâm gật đầu một cái, anh cũng không còn hơi sức
nói thêm điều gì.
"Hai đứa dành chút thời gian yên tĩnh cho nhau đi, mấy lúc này ở một mình sẽ thấy cần thấy cần đối phương nhiều hơn." - Mỹ Tâm khuyên anh.
Thanh Bách dừng lại một chút rồi lại bước thẳng ra xe rời đi. Có lẽ hiện giờ chỉ còn cách này mà thôi, đế cho cả hai không gian suy nghĩ.
Mỹ An đang rơi vào khủng hoảng, sẽ có lúc cô thấy mình đúng cũng có lúc cô thấy mình sai. Cô tức giận với chính mình, một là dứt khoát rời bỏ Thanh Bách, hai là gạt hết những vướng bận ở trong lòng ở bên anh đến cùng. Chỉ đơn giản là chọn một trong
hai cô cũng không làm được. Sự thiếu quyết đoán ở cô chính là nguyên nhân khiến anh và cô đều mệt mỏi.
"Mấy năm trước lúc xây khu nghỉ dưỡng ở ngoại ô, Bách Niên đã mua dư mấy mảnh đất rừng. Đáng tiếc đất đó càng ngày càng tệ, đường đi cũng khó, thỉnh thoảng còn sạt lở không thế bán ra." - Minh Thái đang nói chuyện công việc với Mỹ An.
Thật ra là do Mỹ An muốn tìm chuyện đế bận rộn, nên chủ động hỏi Minh Thái công ty có hạng mục chết nào cần giải quyết không.
"Chưa từng có ai hỏi mua luôn sao?"