Mối Tình Đầu Ấm Áp

Chương 1: Lần gặp gỡ đầu tiên




Trên đường đi đến trường cấp ba để xem lớp học của mình. Nguyễn Thanh Hoa đã đụng trúng Nguyễn Hoàng Duy,cậu ấy chẳng để tâm vào đầu rồi lạnh lùng bỏ đi, mặc kệ Thanh Hoa.Thanh Hoa thì bỏ qua nhanh sau đó tìm tên mình và phát hiện mình học chung với người bạn cấp hai của mình là Tô Mỹ Duyên, cô rất mình và chạy về nhắn tin ngay cho Duyên.

Ngày đầu năm học cũng đến, Hoa dậy rất sớm để chuẩn bị đồ đi học, ra ngoài cùng ăn cơm với ba mẹ. Khoảng 15 phút sau, Duyên đến và rủ Hoa đi học cùng mình.

Duyên : " Hoa ơi, ra đây tớ chở cậu đi học nè"

Hoa: " Tớ biết rồi, đợi tớ lát"

Hoa:" thưa ba mẹ con đi học"

Ba mẹ: " đi đi con, nhớ học hành chăm nha"

Hoa: " Vâng ạ"

Sau đó Duyên chở Hoa đến trường. Trên đường đến trường Duyên có nói

Duyên: " Hoa, cậu biết gì không. Trong lớp mình có tới hai học sinh xuất sắc nhất khối 10 này đó. Nghe bảo họ đẹp trai nhưng cũng không kèm phần lạnh lùng, khó gần"

Hoa : " Hôm qua tớ gặp trúng bạn nào đó cũng khó gần không kém cậu kể đâu. Đụng trúng người ta nhưng lại không xin lỗi còn nhìn rồi bỏ đi."

Duyên: " Thôi kệ, để mình đạp nhanh để trễ học"

Tiếng trống trường reo, cũng vừa lúc Hoa và Duyên vừa tới cổng trường. Trên đường dắt xe vào thì Hoa thấy Duy thì liền bảo với Duyên.

" Cái cậu đang đẩy xe kia, hôm qua tớ đụng trúng cậu ấy á"

Duyên : " Bạn đó là một trong hai học sinh giỏi của lớp mình đó"

Hoa bảo" kiểu này chắc khó bắt chuyện hỏi bài lắm đây"

Vừa vào lớp thì còn hai chỗ trống cho Hoa và Duyên. Nhưng Hoa lại ngồi kế Duy , Duyên thì ngồi kế Huy. Cả hai bạn đều ngồi kế hai bạn giỏi nhất của lớp. Khác với Duyên thì Hoa lại không muốn ngồi kế Duy.



Cô giáo bước vào chào cả lớp :" Chào các bạn, cô là cô chủ nhiệm các em , cô tên Xuân. Hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ với nhau trong hai năm tới nhé"

Cả lớp : Vâng"

Cô giáo bắt đầu sắp chỗ. Nhưng cũng chẳng khác là mấy vì  Hoa vẫn ngồi kế Duy và Duyên vẫn ngồi kế Huy. Hoa có hỏi cô có thể đổi chỗ không thì cô bảo:" Với thực lực của em thì cô nghĩ em nên ngồi kế Duy để bạn kèm em."

Hoa: " Bạn ấy chẳng hề nói một câu nào cô ạ"

Cô: " Thì em tìm cách để nói chuyện với bạn đi."

Hoa đàng nghe theo.

Tiết đầu tiên, Hoa cố gắng bắt chuyện nhưng Duy vẫn luôn lạnh lùng chẳng hề nói câu nào.Duyên thì có thể bắt chuyện với Huy.

Giờ ra chơi, hai bạn ra sân ngồi

Hoa: " Sao cậu bắt chuyện hay vậy?"

Duyên: " Tớ thấy Huy cũng dễ thương. Tớ hỏi câu nào là Huy sẽ trả lời tớ. Thậm chí còn rất rõ nữa. Tớ nghĩ cậu nên cố gắng nhiều để bắt chuyện với Duy"

Trong lúc đó, Huy :" Sao cậu khó gần vậy. Con gái người ta xuống nước bắt chuyện trước thì cậu cũng nên trả lời đi chú. Đừng cứ khó gần, bạn đó sẽ buồn đấy. Vui lên" Duy thì :" Tớ sẽ cố"

Tiếng trống kết thúc, tiết tiếp theo là toán. Hoa: " Trời ơi, mới đi học mà lại phải gặp Toán nữa rồi" Trong lúc thầy cho thời gian tự do làm bài thì Hoa có hỏi Duy vài bài. Duy cũng nhớ đến lời Huy và bắt đầu chỉ Hoa làm

Trong lúc đấy, Hoa bỗng nhìn Duy và bỗng thấy cậu đẹp và cứ mãi nhìn đến khi Duy hỏi :" Tớ giảng vậy thì cậu hiểu chứ" Hoa : ờ ờ tớ hiểu". Mặt Hoa đỏ bưng khiến Duy lên tiếng: " Cậu học có 1 câu mà sao giờ lại đỏ. Bộ thấy xấu hổ với lương tâm hả" Hoa chỉ liếc nhìn rồi thôi.

Tiết thứ ba đã đến, lần này là Văn là môn yêu thích của Hoa.Mọi chuyện vẫn cứ suôn sẻ. Thầy giáo có đặt câu hỏi: " Các em hãy nói về trong suốt quá trình ôn tập và tuyển sinh 10 của các em vào tập. Hôm có tiết thầy sẽ kiểm tra"

Cả lớp: " vâng"

Tiết tiếp theo đến, Hoa bắt đầu thấy buồn ngủ vì tối qua thức trễ viết nhật ký. Hoa nằm xuống bàn ngủ thiếp lúc nào không hay. Lúc đó Duy vô tình nhìn sang thấy Hoa ngốc đáng yêu, chợt cười lúc nào không hay nhưng tiếng cô gọi Hoa cũng làm Hoa và Duy hết hồn. Cô:" Hoa, em đang làm gì đó. Lên làm bài này cho tôi"

Hoa: " Dạ , Dạ , em lên làm hả cô?"



" Chứ không lẽ là tôi?"

"Vâng, em lên"

Duy thấy Hoa có vẻ không biết làm nên đã đưa tập mình cho Hoa. Hoa nhìn rồi cảm ơn Duy.

Cô thấy Hoa làm được nên cũng cho về chỗ.

" Sao cậu giúp tớ vậy.Tớ cảm ơn nha"

" Thì tớ thấy cậu ngủ chắc cậu mệt nên tớ giúp, bạn cùng bàn mà. Nhưng cậu đừng ngủ nhiều quá nhé"

" Tới biết rồi"

Hai người bắt đầu thân thiết hơn

Nhưng tiếng trống tan học đã đến.Hoa chào Duy rồi cùng Duyên về

Duy bất chợt cười nhưng Huy lại thì Duy cũng ngưng cười rồi bảo đi về cùng.

Về đến nhà, Hoa liền viết vào nhật ký những đều đã xảy ra trong ngày đầu đi học.

Rồi đi ngủ để mai lại đến trường và hy vọng Duy vẫn nói chuyện nhiều

Duy vừa ăn xong lại ngồi vào bàn học để hoàn thành bài tập. Đang làm thì nhớ đến Hoa về những hành động đáng yêu, bất giác cười. Mẹ vào đưa sữa cho Duy

Mẹ: " Con uống sữa rồi ngủ đi, đừng học quá sức, mới đi học lại thôi. Ngủ đi"

Duy: " Con biết rồi mẹ. Mẹ để sữa lên bàn dùm con."

Duy tắt đèn đi ngủ.