Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu Chồng Ta Là Quỷ Vương

Chương 582






Dịch: Vi Vu
Tôi theo Tiểu Tam cô nương vào bếp, lật xem chỉ thấy một hộp gạo trắng nhỏ, không biết đã cất đi từ khi nào, giờ bị cô ấy tìm được, đặt lên bồn rửa tay.
Vừa lục lọi, tôi vừa hỏi: " người nhà của nữ chủ nhân kia sao không đến?"
"Ah? Ta không biết rõ sự tình lắm...!lúc trước chỉ nghe cô ấy nói.

Hình như cha mẹ cô ấy qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, người thân đều thèm muốn tài sản của cô ấy, nên từ lâu đã không thèm đếm xỉa đến cô ấy!" Tiểu Tam cô nương nói.
Tôi liếc mắt nhìn cô ấy, cô ấy mím miệng làm ra vẻ đàng hoàng đoan trang, nhưng có như thế nào cũng không thể giấu được vẻ thô tục tham lam trong đôi mắt.
“Ai nói cho ngươi, trang điểm giống nữ quỷ là có thể bảo toàn bình an?" Tôi nhíu mày.
Cô ấy tự giác lùi lại hai bước, cười nói: " Cũng là ta lên mạng học được....!"
" Những lời nói khoác lác trên mạng ngươi cũng tin sao?"
" cái đó....!Không phải do ta không quen biết cao nhân chuyên nghiệp, thật sự mà nói, đại sư, ngày thường, chúng ta có chuyện gì đó đều muốn thỉnh pháp sư, nhưng căn bản là sờ không tới ngưỡng cửa! Cho nên, ta nói Tề Ca tìm pháp sư tới nhìn xem....!"
Trong vòng tròn của chúng tôi, phần lớn đều là kinh doanh mà quen biết nhau, cũng là người quen giới thiệu người quen, bằng hữu giới thiệu bằng hữu, hoặc là những người có chút danh tiếng, nghe được tiếng tăm mà đến.

Chẳng có mấy người dại dột cầm cây gậy trúc chọn cờ vải đi rêu rao khắp nơi, " thiết miệng đoan thiên hạ, xem tướng biết hoạ phúc."
Ngày nay, trên mạng có rất nhiều người “tự mình xem bệnh”, không bệnh cũng cảm thấy bản thân bị bệnh nặng, Phong Thủy Âm Dương cũng vậy, huyền diệu khó giải thích, kết hợp khoa học, triết học cùng nhân, tinh, tâm lý đồ vật, cần phải linh hoạt học hỏi, điều chỉnh cho phù hợp với điều kiện địa phương, chỉ ở trên mạng thì có thể nhìn thấy cái gì?
Tôi thu hồi tầm mắt, cúi đầu lấy một gói mì từ trong tủ lạnh ra, bẻ một ít mì rồi từ từ chia vào trong chén
“Ngươi làm gì vậy?” Tiểu Tam cô nương tò mò hỏi.
"...!Mì này làm bằng kiều mạch, cũng là một trong năm loại ngũ cốc, có bao nhiêu dùng bấy nhiêu!" Tôi không muốn nhìn thấy khuôn mặt nữ quỷ của cô ấy, nên không ngẩng đầu, mà chỉ trả lời có lệ.
"Ôi! Ngươi thật thông minh, còn cần ta làm gì nữa không? Ngươi xem, bày biện ở phòng thờ như vậy đã được chưa?" Cô ấy có chút vội vàng nói.
Tôi liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ trên tường, kim giờ và kim phút đã hiển thị 23 giờ, chỉ có kim giây đang từ giây số 45 nhanh chóng đến gần số 0.
Tiểu Tam cô nương căng thẳng đến mức hô hấp nặng nề, tôi chuẩn bị tốt thủ thế Gông Quỷ Quyết, nếu có gì ngoài ý muốn, tôi liền niệm chú gông quỷ.
Ting, ting, ting....!Ting
Giờ tý đã đến
23 giờ.
Tiểu Tam cô nương che miệng chờ 23 giờ đã đến
Tôi đợi một lúc, nhìn thấy kim giây tích tắc tiến về phía trước, không có gì xảy ra trong phòng, cũng không có trường khí dị thường nào.
Tiểu Tam cô nương thở phào nhẹ nhõm: " Là do ta quá căng thẳng đi...!dù sao đây cũng là mê tín phong kiến ​​...!Haha, haha ​​..."
Tôi vỗ vỗ sợi mì trên tay, nhẹ nhàng nói: " Đúng vậy, ngươi chưa từng nghe qua, lòng nghi ngờ sinh quỷ ám sao? Không làm chuyện trái với lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa, ngươi sợ cái gì sao?"
Mặt cô ấy đơ ra, Nếu tôi không phải là một pháp sư, phỏng chừng cô ấy muốn cùng tôi cãi nhau.
“ Ta … ta đi vệ sinh.” Cô ấy ngượng ngùng cố nặn ra một nụ cười khó coi
Tôi bưng chén gạo trắng và chén mì nước ra trước cửa, bởi vì bảy đêm đầu không được đóng cửa, cho nên cửa phòng trộm và cửa trong đều được mở ra.
Tôi khom lưng đặt hai cái chén xuống, đèn điện hai bên cửa bất chợt lóe sáng.
Sau lưng tôi đột nhiên ớn lạnh, tôi quay đầu lại, một chiếc váy đỏ như máu lướt qua sau lưng tôi.
Huyết y
Không phải màu đỏ rực hay mặc thường ngày, mà là màu đỏ máu tươi bị ngưng đọng lại chuyển sang màu đỏ sậm.

Đến rồi sao?
Da thịt quanh người tôi bị cơn lạnh lẽo này đâm vào, tôi lập tức nhéo Gông Quỷ Quyết, chú ngữ còn chưa kịp niệm xong, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một giọng nói ồm ồm:" Tiểu Nương Nương, xin hạ thủ lưu tình!"
Tôi bàng hoàng, ai gọi tôi?!
Tôi quay đầu lại nhìn ra ngoài cửa, trong bóng tối dày đặc nổi lên hai khuôn mặt đen, một lớn một nhỏ, là hai vị quỷ sai.
Người nói là quỷ sai có vóc dáng khá lớn, bên cạnh hắn là một tiểu quỷ sai, thoạt nhìn trông như một tiểu linh đồng.
Đại quỷ sai cười nói: "Tiểu Nương Nương, xin hãy hạ thủ lưu tình, nữ nhân này ở trước mặt Thành Hoàng Gia của chúng ta khóc lóc kể lể kêu oan, Thành Hoàng Gia dựa theo luật của Âm Ty, để cho cô ấy bảy ngày đầu hồi hồn trở về cắt đứt tưởng niệm, ta đang chờ hai người phụ trách áp giải đến đây, không biết Tiểu Nương Nương cũng ở đây, có chút va chạm, xin thứ tội!"
Mí mắt tôi khẽ giật, Thành Hoàng Gia ở đây thật không thể tin được, hắn còn là Phúc Linh Minh Vương độc nhất thiên hạ, là thần chỉ Minh Phủ được Thái Miếu Xã Tắc của nhân gian hiến tế mấy trăm năm, là thần chỉ điển hình mà được người sống phong tước hiệu, ở Âm Ty cũng là Lão Vương Gia độc nhất vô nhị.
“ Hai người đã áp giải cô ấy đến đây, nói như vậy sẽ không để cô ấy đi sát hại tính mạng người khác, đúng không?" Tôi hỏi.
Đại quỷ sai thành thật cười nói: "Đương nhiên, nếu cô âý sát hại tính mạng người khác, chúng ta lập tức sẽ câu cô ấy đi, hơn nữa sẽ nghiêm trị, viết rõ tội nghiệp rồi đưa cô ấy đến đường ác quỷ!"
Tôi quay đầu lại nhìn căn phòng, Tiểu Tam cô nương bước ra khỏi phòng tắm, lập tức đi đến phòng làm việc.
Tôi trở lại phòng khách, nói nhỏ: " Nếu hai người ở chỗ này, ta sẽ tạm thời nghỉ ngơi!"
"Haha, đừng lo lắng, Tiểu Nương Nương, cứ giao cho chúng ta, người ngồi nghỉ ngơi đi, nhưng đừng để động thai khí."
TÔI……Nguồn: Tamlinh247.com
Mẹ kiếp...!Lời đồn rốt cuộc đã chuyển thành cái dạng gì rồi.
Tôi hận đến nghiến răng, thuận tay cầm một thanh sô cô la trên bàn trà, răng rắc bóp nó thành hai mảnh, tưởng tượng đó là Tiểu Đồng Tử tham ăn nơi nơi truyền tin đồn kia.

Hít một hơi thật sâu, mắt tôi rơi vào chiếc bàn thờ dựng trong góc tường, một tấm ảnh của nữ chủ nhân trước khi sống đã được rửa thành ảnh trắng đen rồi đặt lặng lẽ ở đó, hương nến cũng là điện, phía trước bày rất nhiều đồ ăn, chay mặn đều có, nhưng vừa nhìn cũng biết đó là cơm hộp.
Tôi nhìn qua các món, có bạch tuộc hấp, heo hấp, hành lá cuộn...!được bày biện khá đẹp mắt, còn có rau trộn, trong chén kia hẳn là thịt bò sốt đi?
Sốt...!thịt bò?!
Tôi sững sờ trong giây lát, hết sức tức giận, luôn có người ngu ngốc nhưng tự cho mình là đúng, không hiểu biết liền lên mạng tra, tra đến nửa mùa, nhìn thấy một số thứ hữu dụng liền tôn sùng đó là chân lý, còn chi tiết thì lại không thèm để ý.
Cống phẩm xác thật là có chay mặn kết hợp, gia vị phong phú, nhưng vậy cũng có kiêng kỵ.
Thịt bò và thịt ngựa là một điều cấm kỵ!
Có ngu ngốc không? Chẳng nhẽ không biết Âm Ty có đầu trâu mặt ngựa sao?
Tôi xoay người lập tức muốn gọi Tiểu Tam cô nương đến lấy chén này xuống --- dù sao cũng là cô ấy đặt lên.
Vừa quay người lại, tôi nhìn thấy bóng dáng của nữ chủ nhân huyết y biến mất ở ô cửa của phòng làm việc, cô ấy đi vào sao?
Cùng lúc đó, trong phòng làm việc truyền ra thanh âm của đồ vật rơi vỡ, một cuộc cãi vã dữ dội đã nổ ra——
"Ngươi đủ rồi! Ngươi đừng tưởng ta không biết ngươi làm cái gì!".