Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu Chồng Ta Là Quỷ Vương

Chương 477






Chúng tôi dàn trận địa sẵn sàng chào đón quân địch, bạch vô thường cử trọng nhược kinh, đạo hạnh ngàn năm quả thật không giống người bình thường.
Vấn đề này, thất gia ngươi đừng có làm cho buồn cười được không ….

Kể cả âm khí xâm thể có thương tổn, cũng không dính dáng gì đến mẫu thân, hài nhi cả …..
Hắn cười nói:” tiểu nương nương, người còn không biết đế quân đại nhân cưng chiều người đến thế nào sao, tôi không muốn đế quân lấy cớ đó, để gia tăng thêm khối lượng công việc cho tôi, hì hì…..”
Anh tôi nghẹn cười, phun trào nói:” đã đi ngồi quên rồi, vẫn còn phải quan tâm đến vấn đề của vợ con ….

hừ hừ…..”
Tôi bất lực nhìn anh tôi:” nghiêm túc được không? Đừng đừa nữa, em không sợ âm khí….”
Anh tôi nhíu mày nói:” cảnh cáo anh sao? Định bắt nạt anh à? Lời này là thất gia nói, anh chỉ tổng kết lại mà thôi”
Tôi không có can đảm để nhắc nhở Bạch Vô Thường, nên nhỏ giọng nói:” có thật ra bát gia ở đây, quỷ hồn không nghê gớm, nhưng đừng quên ở đây vẫn còn hai sủng vật ….

Lần trước bị Thần Hổ cắn đứt một cánh tay, hiện giờ cũng không biết đang trốn ở đâu đâu “
” Sủng vật nào”? Bạch Vô Thường nhíu mày hỏi.
” ….

Nó giống như một con vượn, cũng giống như một con khỉ, kϊƈɦ thước tương đương với con người, toàn thân màu đen, Nhưng đôi mắt lại đỏ sẫm”.


Tôi đáp.
Bạch Vô Thường nheo mắt lại, thổi thủy tụ xuống dưới kia.
Hai Tiểu quỷ sai đi trước Mở đường, từng trận gió từ phía dưới thổi lên, khiến chúng tôi có cảm giác không phải đi tới bãi đậu xe dưới lòng đất, mà là dẫn tới một cái hang sâu tối tăm.
Thái gia gia ở sau nhà cũng tạo ra một ngôi mộ, lợi dụng môi trường tự nhiên của núi, nên đã khai quật một hố tử thi và một kho báu dưới lòng đất
Đây là khu vực trung tâm thành phố, sẽ không có điều kiện tự nhiên như vậy để đào một cái động dưới lòng đất.
Một cơn gió lạnh lẽo u ám này thổi lên, có nghĩa ở dưới thật sự có thứ gì đó rất lợi hại.
Thứ này, mỗi khi mặt trời lặn, liền toả ra năng lượng mát lạnh, điều khiển những quỷ hồn, làm cho những người chưa kịp rời đi bị mê hoặc
” …..

Khỉ là loài linh trưởng, có một số loài khỉ, ngoại trừ không biết ngôn ngữ ra thì nó cũng không khác gì người bình thường ….

Có lẽ là có người cố tình để nó ở đây, ngấm ngầm bảo vệ thứ kia”.

Bạch Vô Thuờng thấp giọng nói
Cắp mắt tà ác kia hơi hơi híp lại, đèn pin của anh tôi chiếu vào mặt hắn, làm cả người hắn phát ra một vầng hào quang nhàn nhạt
Có chút khϊế͙p͙ người
Lại có chút làm người khác sợ hãi.
Màu trắng không nhiễm một hạt bụi nhỏ, tôi đã từng nghe qua một câu nói, người thích màu trắng, có thể vì người khác mà nhiễm thêm nhiều màu sắc, nhưng nội tâm lại rất phi thường, khó có thể bị lay động
Còn màu đen, ngầm nuốt chửng tất cả, có thể khiến mọi màu sắc đêù bị khuất phục

Hai màu này đại diện cho hai loại tâm trạng, Bạch Vô Thường cả ngày cười nói hì hì, nhưng tâm tình của hắn lại trong trắng, vững vàng như băng.
Hắn hẳn là đã đoán được tình hình của nơi này rồi?
Nơi này là một bố cục, được nhân gian bày ra, còn là bố cục nơi làm việc riêng tư của Minh Phủ.
” Ah….!” Hai tiểu quỷ sai trước mặt đột nhiên hô lên:” thất gia, tiểu nương nương, nơi này sao lại là đường cụt?”
Đường cụt?
Nghe đến câu nói này, mi mắt của tôi chợt giật giật.
Các pháp sư khi làm pháp sự bắt quỷ, có lẽ kiêng kị nhất là nghe thấy câu nói này.
Tiểu quỷ sai không lựa lời, chọc đến anh tôi không vui quát:” câm miệng ngay nếu không nói được lời tử tế, thật cui xẻo! Tránh ra, tráng ra, nơi này có có cửa bí mật!”
Lâm cô cô đã nói cho anh tôi nghe ở đây có một cánh cửa bí mật, lúc đầu cô ấy lo lắng những oan hồn này sẽ đến lấy mạng, liền trộm mua một ít phù chú trừ tà, ở chỗ này xây dựng một cánh cửa bí mật, đem nhưng vật phẩm trừ tà treo trêи cánh cửa
Nhưng không có tác dụng, chính chủ đứng đằng sau đang chốn ở phía dưới, cũng không tự mình xuất hiện đi hại người, hơn nữa cái trung tâm thương mại này, đi xuống bãi đỗ xe dưới tầng ngầm, không chỉ có một lối cầu thang này
Anh tôi dùng thẻ ra vào ở trêи tường tìm tòi cái gì đó, một lúc lâu sau, anh chạm vào một vị trí bên dưới góc phải, mới vang lên một tiếng tích
Cành cửa bí mật mở ra, hề linh chu đột nhiên cả người phát run, tôi còn nghe được tiếng hàm răng va vào nhau của cô ấy
Quá nặng, âm khí nơi này quá nặng
Nếu thêm một chút âm thanh quỷ khóc quỷ cười, tôi sẽ hoài nghi chính mình lại rơi vào con đường ác quỷ.
” Âm khí dày đặc như vậy, làm sao trung tâm thương mại này có thể duy trì được?” Anh tôi khó hiểu hỏi
” có lẽ con quỷ này may mắn đã được chôn cất khi tòa nhà này xây dựng xong, hơn nữa thứ này rất thông minh, nó biết nếu nóng vội làm quá trớn, sẽ làm cho xã hội để ý, hơn nữa nếu một lần làm chết quá nhiều người, sẽ bị thái miếu xã tắc cho San phẳng, thứ kia sẽ không có chỗ Dung thân nữa”.
Bạch Vô Thường vung tay áo lên vẫy vẫy, âm khí tràn ngập trước mặt biến thành một mảnh sương đen, hắn cũng cảm thấy khó chịu, cười nói:” màu này, quả thật so với lão bát còn muốn đen hơn ……”
Bãi đậu xe ở tầm ngầm thứ nhất và thứ hai, lúc này đã trống vắng đến thập phần đáng sợ, Bạch Vô Thường ra hiệu cho chúng tôi đừng phát ra âm thanh, bốn phía yên tĩnh, đến không còn gì ngoài bóng tối.
Nhìn bóng dáng phía trước của hai tiểu quỷ sai và Bạch Vô Thường, tôi lại có ảo giác như theo bọn họ bước vào địa ngục.

Hề Linh Chu gần như phát run, cô ấy vừa chịu đựng cơn ngứa trêи người vừa đi sau tôi, lặng lẽ đặt một con rối thế thân vào tay tôi.
Tôi cần thứ này có chút hơi sợ hãi, có thể là do lúc nhìn thấy lúc hề Linh Chu Thi pháp làm tôi quá hoảng sợ, nói khó nghe một chút là giống như một bà điên …… cho nên tôi đối với mụ phù thủy có ấn tượng không tốt lắm
Vốn dĩ hai chữ vu tục đã bao hàm tất cả, có lẽ một số vu sư và mụ phù thủy lúc thi pháp cũng rất xinh đẹp và tao nhã?
Tôi lắc đầu, phỏng chừng cái xinh đẹp và tao nhã này cũng có giới hạn, Chờ xem một chương trình kinh dị khác ở đằng sau.
Hề Linh Chu cùng chúng tôi đã thương lượng về cách thiết lập một bối cảnh, cô ấy tự tin vào khả năng thông linh thượng thân của mình, Chúng tôi thấy phương pháp của cô ấy quá mạo hiểm, nhưng khuyên nhủ cô ấy lại không nghe.
Quan niệm của cô ấy là không từ thủ đoạn để đạt được mục đích càng nhanh càng tốt
Tôi cầm con rối thế thân này, Trong lòng có chút thấp thỏm, trong bóng tối lạnh lẽo, dường như càng thêm mãnh liệt Bạch Vô Thường đột nhiên mở miệng nói:” hai vị quỷ sai gia gia, đây là đường dẫn đến nơi nào? Còn chưa đi hết một tầng?”
Tiểu Quỷ sai quay đầu lại nói:” thất gia, nơi này giống như…….

Người sống không thể đi qua, ngài nhìn xem…..”
Hắn nghiêng Người tránh ra, phía trước có một đoàn hình ảnh ʍôиɠ lung
Cảm giác này, như xuyên qua lớp kính mờ ….

Hẳn là cái bẫy của đối phương
” chà chà ….

Quỷ dưới chân thiên tử cũng thật lợi hại nha, ở trước mặt chúng ta đều phải giãy giụa một chút, có hữu ích gì không? Tưởng ta không biết ~~~” Bạch Vô Thường cười hì hì, thổi thổi về phía trước, một chút cũng không nghi ngờ có dối trá.
“ Thất—” Tôi vừa mở miệng định nhắc nhở.
Tiểu quỷ sai ngay lập tức thay đổi sắc mặt
Hắn lật cổ tay lên, xiềng xích đột nhiên bay về phía tôi.
TÔI??

Cư nhiên dám xuống tay với tôi ư? Bọn Họ hẳn là muốn câu sinh hồn của tôi để uy hϊế͙p͙ người khác?
Có lẽ là cảm thấy tôi yếu đuối nhất có đúng không?
Hành động này của Tiểu Quỷ sai làm anh tôi sửng sốt, anh cách tôi gần như vậy còn không kịp thời phản ứng, chứ đừng nói gì đến tôi
Câu hồn tác tốc độ thật nhanh, trong nháy mắt chạm đến ngực tôi.

”!”
Một tiếng giòn giã vang lên, danh chương trêи ngực tôi phát ra ánh sáng, đánh xiềng xích văng ra ngoài
Tiểu Quỷ sai sắc mặt trắng bệch, xoay người lại muốn chạy trốn trong bóng đêm, một chiêu không trúng liền muốn chạy trốn?
“Hahahaha ……”
Một ngón tay mảnh khảnh từ phía sau hắn vươn tới
Da thịt nhợt nhạt, ngón tay thon dài, móng tay hình bầu ɖu͙ƈ sắc nhọn.
Bạch Vô Thường túm lấy cổ hắn.
” hì hì hì, ngươi không biết trêи người của tiểu nương nương có thần khắc thân sao? Gần ngàn năm nay, chỉ có ngươi dám xuống tay với thần Khắc thân….

Hì hì hì …..”
” tới đây, chúng ta vui vẻ tâm sư …..

Là ai, … Cho ngươi ăn tim hùm, gan báo,
…..”
Dịch: Vi Vu
——————————.