Mỗi Ngày Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đều Bị Cưỡng Ép

Chương 10




10: Bị nam chủ ** quỳ bò trên đất.

Khi Lạc Vân Đường ghé bên người nam nhân thở dốc, hắn ta khẽ rên rỉ rồi chậm rãi tỉnh lại.

Thân thể anh cứng đờ, điên cuồng nghĩ cách giải thích.

Làm thế nào để giải thích tại sao mình lại ngồi khóa trên đùi, thậm chí chảy ướt cả người hắn đây.

Anh chầm chậm ngẩng đầu, lại thấy ý cười cùng dục vọng sâu không thấy đáy trong mắt hắn ta.

Nam nhân vuốt ve mặt anh, mắt ngập tràn ôn nhu cùng lưu luyến: "Bảo bối thật tốt quá, không đành lòng anh đang bị thương, can tâm tình nguyện cọ sát dương v*t của anh sao?"

Hắn, hắn đang nói cái gì?!

Lạc Vân Đường không nói nên lời.

Thịnh Ngọc Hàn nói tiếp: "Bảo bối, gã kia là sát nhân, em không nên làm vợ gã, tên đó chắc chắn sẽ giết em. Làm bà xã của anh được không, anh sẽ bảo vệ em thật tốt."

Hắn đang nói gì vậy...

Thế giới này điên rồi sao?

Lạc Vân Đường hoảng hốt cực kỳ.

Từ sau việc tại tiệm hoa đó, mọi thứ bắt đầu loạn đến hoang đường hết cả.

Thậm chí ngay trước mắt, ân nhân vừa cứu mạng mình, chỉ là một người xa lạ, lại đang nói muốn anh làm vợ của hắn.

"Tôi là nam." Lạc Vân Đường cau mày, nghiêm túc từ chối, "Tôi có thể bảo vệ được bản thân từ giờ rồi, cảm ơn anh đã cứu tôi, hiện giờ để tôi xuống xe là được."

Anh rõ ràng đang cự tuyệt nam nhân, nhưng giờ anh chỉ đang mặc một cái áo, bắp đùi bên dưới đều là nước dâm, bộ dạng này thật sự không có chút thuyết phục nào.

"Bé ngoan đừng từ chối anh mà..." Thịnh Ngọc Hàn đầy mặt khẩn cầu, ngón tay lại tùy ý thăm dò tiểu huyệt thanh niên, bị nó tham lam hút vào, "Bé yêu thử với anh một lần trước được không, anh nhất định sẽ làm tốt hơn tên kia."

"Bé yêu thử một lần với anh sẽ biết."

Này có chỗ nào gọi là theo đuổi? Trực tiếp thỉnh cầu người trong lòng dùng thử thứ bên dưới của hắn, xem xem có thoải mái hay không.

Hắn thốt ra những lời hoang đường này, Lạc Vân Đường sao có thể không rõ ý tứ của hắn.

"Không... Không! Tôi không cần!" Lạc Vân Đường giãy dụa đứng dậy, lại bị Thịnh Ngọc Hàn gắt gao ôm trọn, hắn cởi quần, giữ cho Lạc Vân Đường chầm chậm ngồi xuống dương v*t mình, bên miệng còn si mê lặp đi lặp lại: "Bà xã, thử một lần nhé, thể lực của anh rất tốt, phía dưới cũng rất dài, có thể chịch em đến —— nơi này."

Ngón tay hắn ngập tràn ý vị chạm lên bụng Lạc Vân Đường.

Cảm giác dương v*t từng chút một thong thả đi vào hậu huyệt khiến Lạc Vân Đường muốn hỏng mất, anh nức nở muốn trốn đi, thế nhưng không gian nhỏ hẹp như vậy, anh lại có thể chạy đi đâu chứ.

Thịnh Ngọc Hàn si mê đầy mặt, thân mật liếm mút cằm anh.

Thật mềm, nóng quá...

Thật mềm thật mềm thật mềm, bà xã thật quá đáng yêu.

"Đều ăn vào rồi, bà xã giỏi quá."

Sau khi hoàn toàn đâm vào, Thịnh Ngọc Hàn liền bắt đầu lên xuống, kéo thanh niên cuốn vào vực sâu của tình dục.

Xe đi bao lâu, Thịnh Ngọc Hàn liền chịch Lạc Vân Đường bấy lâu.

Tiểu mỹ nhân đáng thương, bị tên sát nhân cầm tù dâm loạn còn chưa đủ, cho rằng rốt cuộc bản thân có thể thoát khỏi, lại gặp phải một tên xa lạ khác hung hăng cường bạo.

Cầm thú Thịnh Ngọc Hàn, ** *** thanh niên trên đường còn không đủ thỏa mãn, chờ xe chạy đến nhà đã gấp không chờ nổi mà ôm thanh niên vô lực đến phòng ngủ, đặt anh lên giường tiếp tục hành vi man rợ.

Khi Lạc Vân Đường nằm trên giường đã bị chịch đến mất hết ý thức.

Thịnh Ngọc Hàn hung hăng mà đâm, mỗi lúc đều phải ** đến chỗ sâu nhất.

"Mình à, anh với tên kia ai chơi em sướng nhất?"

Cho dù hiện tại người có được Lạc Vân Đường chính là hắn, Thịnh Ngọc Hàn vẫn như cũ ghen ghét người trước, tâm của Lạc Vân Đường không ở nơi này, danh "chồng" cũng là hắn trộm đi.

Thịnh Ngọc Hàn như một thằng ngốc, khẽ liếm láp Lạc Vân Đường.

Không quan trọng.

Chỉ cần đánh dấu lên người bà xã một lần nữa là được.

Đột nhiên, Thịnh Ngọc Hàn thần sắc quỷ dị mà sờ lên bụng trắng tinh của anh.

"Vợ ơi, anh rót đầy tinh dịch tại đây, sau đó lấp kín nó được không, dùng tinh dịch của chồng em rửa sạch nộn huyệt của vợ nhé, để em vô luận là ăn, đi đường hay ngủ đều có thể cảm nhận được..."

Biến thái....

Người này cũng là một tên biến thái.

Mau chạy...

Lạc Vân Đường nức nở một tiếng.

Khoải cảm từng đợt đánh úp lại, anh giãy dụa bò khỏi chỗ này, tiểu huyệt sưng đỏ từng chút từng chút rời khỏi dương v*t Thịnh Ngọc Hàn.

Thịnh Ngọc Hàn cũng không ngăn cản anh, cứ vậy mặc Lạc Vân Đường thành công bò ra ngoài.

Nhưng khi chân vừa chạm đến đất, anh đã run rẩy ngồi bệt xuống, cánh tay cố níu lấy thành giường, lại hoàn toàn không có sức để đứng lên.

Thậm chí bởi mông bị ngã xuống, tiểu huyệt bị kích thích, cơ thể lại lần nữa cao trào.

Lúc này Thịnh Ngọc Hàn mới đến gần, nắm lấy eo Lạc Vân Đường, dịu dàng mặc kệ cự tuyệt của anh mà đẩy lên đất, mông bị ép nhếch cao lên.

Thanh niên ôn thuận như vậy lại bị hắn ép thành bộ dạng chó cái dâm đãng đang cầu hoan.

"Bé ngoan không muốn làm trên giường sao? Không sao cả..."

Thịnh Ngọc Hàn ép Lạc Vân Đường thành tư thế lăng loàng, rồi thật nhẹ nhàng mà cắm vào.

"Vậy chúng ta liền chơi trên mặt đất."

Thịnh Ngọc Hàn nói xong liền bắt đầu điên cuồng cọ xát, liên tục đụng vào mông thanh niên, đánh hai bên mông từ trắng nõn thành ửng đỏ.

Tư thế như vậy đâm quá sâu, Lạc Vân Đường chịu không nổi cảm giác sợ hãi bị thọc xuyên qua, anh giãy dụa đi lên phía trước, muốn thoát khỏi dâm cực hình, nhưng bộ dáng này của anh lại quá mức sắc tình.

Thấy một màn như vậy, Thịnh Ngọc Hàn phun trào máu mũi.

Quá... Quá dâm.

Ha....

Bà xã sao có thể dâm vậy.

Bản thân bị tình dục tra tấn, chân đều đã mềm, còn bất đắc dĩ quỳ gối trên đất, Lạc Vân Đường bò không được vài bước đã mất hết sức, quỳ rạp lên mặt đất run rẩy thở dốc.

Thế nhưng người phía sau lại không định buông tha anh.

"Bà xã không đi được nữa sao, để chồng tới giúp giúp em nhé."

Thịnh Ngọc Hàn nhanh chóng đẩy hông, thúc đẩy thanh niên đang nhiễm đầy tình dục phía trước.

"Ư.... A a... hức..."

Ư....

Tại sao lại như vậy...

Không cần.... A ——

Thanh niên bị lực mạnh đằng sau ép đẩy lên phía trước, nước dâm từ hậu huyệt nhỏ giọt theo đùi đến thảm, khiến cho mọi nơi đều là dâm dịch.

Lạc Vân Đường lại một lần bị giam cầm.

Thịnh Ngọc Hàn so với Tần Khanh còn biến thái hơn, hắn sẽ vùi đầu vào cổ, đầu v*, tiểu huyệt của anh mà dùng sức hít thở, sau đó sẽ lộ ra biểu cảm như vừa hít cần sa, đắm chìm điên cuồng.

Hắn trước sau vẫn vậy, thích nhất việc bắn đầy tinh dịch vào huyệt thanh niên, sau đó lấy dương v*t lấp đầy không cho chảy ra, thế nhưng sau lần thanh niên bởi việc này mà phát sốt liền không làm nữa, còn quỳ trên đất điên cuồng tự đánh bản thân chuộc tội.

Tuy biết thanh niên sẽ không tiếp thu hối lỗi của hắn.

Trải qua từng ngày từng ngày bị yêu thương, hiện Lạc Vân Đường cực kỳ mẫn cảm, thậm chí chỉ cần cắm vào, phía trước sẽ run rẩy bắn ra, mông cũng phá lệ mềm mại, đuôi mắt tự nhiên biểu lộ mị thái.

Mọi chuyện cứ vậy mà tiến triển, cho đến khi xuất hiện kỳ đà tới cản mũi.