Chương trình bắt đầu lúc chín giờ tối, dài bảy mươi lăm phút sẽ phát sóng trực tiếp trên nền tảng Phi Điểu.
Sau khi luyện tập xong trở về kí túc xá thì đã hơn chín giờ rưỡi, Giản Điềm vội vã tháo giày đi vào: “Chị Lâm Dữu, hôm nay chị sẽ xuất hiện trên chương trình này phải không?”
“Tổ chương trình bảo hôm nay chỉ chiếu một đoạn ngắn dài năm phút thôi.” Lâm Dữu duỗi người nói.
“Năm phút cũng được, ít nhất cũng có thể thấy mặt.” Giản Điềm cười nói: “Vậy chắc bây giờ chưa kết thúc đâu, em nghĩ việc chị tham gia có thể sẽ gia tăng thêm độ hot đó.”
Nhiếp Niệm Vũ đang cởi giày, nghe thấy Giản Điềm nói như thế cũng trêu chọc nói: “Điềm Điềm, có Trì Uyên ở đây em không cần lo lắng về độ hot đâu.”
“Vậy thì em sẽ đề phòng mấy lời mắng chửi chị Lâm Dữu.” Giản Điềm vừa nói vừa lấy máy tính bảng ra tìm kiếm video.
Lâm Dữu mỉm cười cảm ơn Giản Điềm: “Còn khoảng một lúc lâu nữa chị mới xuất hiện, chị đi tắm trước đã.”
Đến khi cô cầm quần áo đi vào phòng tắm thì Ninh Du cũng cùng lúc cầm quần áo đến.
“Tôi đến trước.” Lâm Dữu không chút yếu thế nói.
Ninh Du nhấc chân: “Chân tôi đến trước cô.”
“Phòng của chị là phòng lớn nhất, không phải trong đó có phòng tắm hay sao?” Lâm Dữu cau mày hỏi
Căn hộ có ba phòng ngủ, một phòng khách, hai phòng tắm, nhưng lại có tận sáu người ở. Ngoài ra thời gian tắm rửa mỗi ngày cũng rất lâu khiến cho Lâm Dữu cảm thấy rất đau đầu về chuyện này.
Nếu trước mặt cô là Nhiếp Niệm Vũ hay các thành viên khác thì Lâm Dữu sẽ nhường ngay. Nhưng đối phương lại là Ninh Du nên cô không muốn nhường, ai bảo cô ta suốt ngày kiếm chuyện khiêu khích cô chứ.
“Mộng Dao vào rồi.” Ninh Du hất vai Lâm Dữu đang muốn đi vào: “Dù sao tôi cũng muốn đi tắm trước!”
Lâm Dữu nhíu mày: “Vậy thì oẳn tù tì đi.”
Ninh Du suy nghĩ mấy giây cũng đồng ý với cô.
Kết quả là Lâm Dữu ra kéo thắng còn Ninh Du ra bao nên thua.
“Tôi thắng rồi, tôi đi tắm trước đây.” Lâm Dữu cười cười giơ cái kéo trước mặt cô ta rồi nhanh chóng chạy vào phòng tắm, còn không quên nói: “Thực xin lỗi.”
Dứt câu, cô nhanh tay đóng cửa phòng tắm lại, khiến cho Ninh Du đứng đó tức giận giậm chân.
Lý Ánh Hàm nhìn thấy một màn này cũng không khỏi thở dài, sau đó vẫy tay gọi: “Chờ một chút cũng không sao mà, nếu không thì em sang đây ngồi cùng bọn chị xem tiết mục của Lâm Dữu đi.”
“Tôi mới không thèm xem tiết mục của cô ta, đúng là đồ đáng ghét mà!” Ninh Du hậm hực một tiếng rồi quay về phòng.
***
Lâm Dữu đã tắm rửa xong xuôi nhưng vẫn chưa đến tiết mục của bản thân. Cô vừa lau tóc vừa tranh vị trí ngồi bên cạnh bàn trà cùng ba người Nhiếp Niệm Vũ, tranh thủ trò chuyện chờ đến tiết mục của bản thân.
“Đến rồi, đến rồi!” Giản Điềm nhìn thấy hình ảnh trên chương trình đang thay đổi, hưng phấn reo lên.
Cùng lúc đó, nhiều người rảnh rỗi hóng chuyện cũng ồ ạt vào xem, số lượng người xem cũng vì vậy mà không ngừng tăng lên.
[Ngay cả thi cuối kì tôi cũng không quan tâm, tôi chỉ muốn xem Trì Uyên sẽ đối xử với Lâm Dữu như thế nào.]
[Lầu trên +1]
[Mọi người nên nghiêm túc chút đi, dù sao đây cũng là chương trình tạp kỹ đầu tiên Trì Uyên tham gia sau một thời gian dài, mọi người đừng có gài bẫy anh ấy.]
Sau một cảnh quay, Lâm Dữu xuất hiện đầu tiên, phong cách ăn mặc đơn giản mộc mạc, nhưng khi mặc lên người cô lại đẹp đến động lòng người. Cho dù là ở hậu trường thì eo của Lâm Dữu vẫn thẳng tắp, không tìm ra nổi một điểm nào để bắt bẻ.
[Cô ấy cũng rất đẹp…]
[Quay cận mặt như này thì gương mặt Lâm Dữu đúng là làm cho người ta thực sự hâm mộ mà.]
[Nói thật lòng một câu, trong giới giải trí có bao nhiêu gương mặt có thể so sánh với gương mặt của cô ấy chứ.]
[Lớn lên xinh đẹp thì có ích gì, còn không phải chỉ là đồ rẻ tiền sao!]
Lâm Dữu không muốn nhìn qua những bình luận mắng chửi này, dù sao cô cũng không muốn trải nghiệm cảm giác đau tim. Thế mà, tổ chương trình cũng có ý tốt cho thêm ba mươi giây giới thiệu cá nhân vào trong video, cũng xem là rất tỉ mỉ rồi.
“Tổ chương trình cũng không quá tệ, video cũng cho giới thiệu bản thân một chút.” Giản Điềm vừa xem vừa cười tít mắt.
Nhiếp Niệm Vũ xem video lúc này đã đến đoạn Trì Uyên xuất hiện: “Đoạn giới thiệu của Trì Uyên so với chúng ta thì thực sự là một trời một vực.”
Nhưng bốn người đều trầm mặc không nói, phía trước có một cụm từ dùng để chỉ nhóm của họ, nhóm nhạc nữ nổi tiếng Citrine, nhưng hai chữ “nổi tiếng” này đều không khỏi khiến cho các cô cảnh thấy chột dạ.
Còn phía trước Trì Uyên thì lại có cả một nhóm từ lớn để hình dung. Nếu không phải không có đủ độ dài để giới thiệu thì tổ chương trình có khi phải mất gần nửa tiếng mới có thể giới thiệu xong về anh.
Giản Điềm tương đối lạc quan, mở miệng đầu tiên: “Không sao cả, chúng ta chỉ cần cố gắng thì sau này sẽ tốt hơn thôi.”
Cho đến khi hai người gặp nhau, bình luận trực tiếp lại đột nhiên tăng lên chóng mặt. Cả đám người đều kéo nhau đến hóng chuyện, nhưng sau khi nhìn một vòng mọi người lại cảm thấy không đúng lắm.
[??? Sao tôi lại cảm thấy Trì Uyên vui vẻ vậy...]
[Anh ơi, em không tin anh là người nông cạn như vậy!]
[Vì sao lại để cho Lâm Dữu ngồi gần anh như vậy chứ? Trước kia anh có phải là người như vậy đâu!!]
[Má nó, có phải là tôi hoa mắt rồi hay không? Trì Uyên là đang giúp đỡ người khác sao?]
[Lâm Dữu, nếu cô dám uống ly nước kia tôi sẽ lập tức giết cô!]
[Tôi muốn đến đó, trực tiếp biến thành Lâm Dữu.]
[Tôi còn tưởng mình đang xem chương trình hẹn hò thực tế không đó chứ, nhưng mà thoát ra xem thử thì đây là chương trình âm nhạc kia mà...]
Lâm Dữu xem video Trì Uyên nói muốn để hai người tự mình viết lời bài hát. Thì đột nhiên ngay sau đó màn hình video nháy mắt chuyển sang nền đen, phía trên là phụ đề màu trắng giới thiệu quy tắc. - Ứng dụng T Y T
Ở đoạn cuối video tổ chương trình còn thêm một câu, chúng tôi đã cho thêm phụ đề rồi, nên đừng dùng giọng điệu ấm ức đó.
Thời gian phát sóng tuần này cũng đã hết, Lâm Dữu nhìn thấy phần giới thiệu tập tiếp theo là khi cô đang lên nốt cao thì bị vỡ giọng. Lâm Dữu không khỏi che mặt, cô có thể tưởng tượng được Weibo sẽ như thế nào.
***
Ba người Lý Ánh Hàm cơ bản là mắt chữ a mồm chữ o xem hết video. Bởi vì Trì Uyên trong video khác xa với Trì Uyên mà các cô biết.
“Trì Uyên còn cười nữa sao?” Lý Ánh Hàm hít một hơi, có chút không tin được nói.
Sắc mặt Nhiếp Niệm Vũ phức tạp nhìn về phía Lâm Dữu: “Trì Uyên đối xử với em hình như có chút khác biệt.”
Lâm Dữu vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nói: “Đều là do anh ấy muốn chống đối lại tổ chương trình thôi, chị không biết ở hậu trường mặt đạo diễn có bao nhiêu tức giận đâu.”
“Chỉ cần em không bị mắng là được rồi.” Nhiếp Niệm Vũ cũng buông bỏ nghi vấn trong lòng.
Lý Ánh Hàm lắc đầu: “Trì Uyên không mắng, nhưng fan hâm mộ của Trì Uyên sẽ không buông tha cho Lâm Dữu. Theo cách làm này của Trì Uyên thì fan hâm mộ chắc chắn sẽ có phản ứng rất dữ dội.”
Lâm Dữu rùng mình một cái, trực tiếp lắc đầu: “Em không xem đâu!”
Cô kiên quyết không xem Weibo, hiện tại cô phải đi ngủ ngay lập tức!
Trong khoảng thời gian Lâm Dữu nằm trên giường, bộ phận marketing đã sớm cắt những cảnh chỉ có hai người ra, tiện thể thêm hashtag #Trong chương trình Trì Uyên giúp đỡ Lâm Dữu#, có thể thấy ý đồ của hashtag này rất rõ ràng.
Chỉ cần có tin tức liên quan tới Trì Uyên thì gần như đều sẽ lên hot search. Huống chi mấy ngày trước chương trình cũng đã quảng cáo rầm rộ như vậy.
— Mặc dù chỉ có vài phút thôi nhưng tôi sắp phát điên rồi, hu hu hu...
— @Trì Uyên nếu như anh bị bắt cóc thì hãy nháy mắt một cái đi.
— Tại sao anh lại không cài quần áo cẩn thận vậy? Trước kia anh không phải là người như thế @Trì Uyên.
— Tôi nghi ngờ rằng đây là Trì Uyên giả mạo. Là ai nói vẻ mặt của anh ấy mỗi khi chạm mặt nữ minh tinh đều lạnh như băng vậy??
— Chỉ nói về nhan sắc thôi thì hai người họ rất xứng đôi đó, Trì Uyên lại giúp đỡ Lâm Dữu như vậy, tự nhiên tôi muốn ship couple quá.
— Tổ biên tập của chương trình cũng thật nhiều chiêu trò, đem tất cả ấm ức đều viết ra hết rồi ha ha ha.
— Mặt Lâm Dữu cũng thật dày, anh ấy bảo cô đến ngồi thì cô đến ngồi sao? Chẳng qua là khách sáo mới hỏi cô có uống nước hay không, cô còn đợi người ta đưa đến tận tay hay sao? Cô có biết xấu hổ không vậy?
— Mấy người ship couple như các người đi ra chỗ khác đi, thật muốn mang Trì Uyên cách thật xa. Lâm Dữu cũng biết cách lợi dụng danh tiếng của anh ấy thật đấy.
***
Lâm Dữu hoàn toàn có thể tưởng tượng ra khung cảnh tranh cãi trên Weibo nảy lửa đến mức nào. Cô không có ý định đăng nhập Weibo, ngược lại cô lấy sổ ghi chú ra làm bài tập mà Trì Uyên đã chuẩn bị cho mình.
Lần quay tiếp theo chỉ cách có một tuần nữa thôi, nhất định cô phải thể hiện thật tốt buổi quay lần này.
Lâm Dữu nằm sấp trên giường, ngẩn ngơ nhìn sổ ghi chú suốt năm phút, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
Đột nhiên có tiếng điện thoại vang lên, thành công đưa cô từ trong đống suy nghĩ tỉnh lại, lúc nhìn cái tên đang hiện trên màn hình, tim Lâm Dữu không nhịn được mad đập loạn lên, ngay sau đó bật ngồi dậy.
Trì Uyên vậy mà lại gửi tin nhắn cho cô!
Đầu Lâm Dữu không ngừng suy nghĩ lung tung, ngón tay cô run rẩy mở Wechat ra.
Trì Uyên: Em thấy chương trình hôm nay như thế nào?
Trì Uyên: Xin lỗi, có phải em đã đi ngủ rồi hay không vậy?
Trì Uyên: Không cần trả lời lại đâu.
Lâm Dữu sợ đến mức làm rơi điện thoại của mình trên giường, cô còn dụi mắt xem đi xem lại mấy lần. Thật không thể tin được là Trì Uyên đang gửi tin nhắn cho cô.
Lâm Dữu không kịp suy nghĩ gì, lập tức cầm điện thoại lên trả lời tin nhắn.
Lâm Dữu: Đàn anh, em chưa ngủ ạ. Em đang xem chương trình!
Lâm Dữu vừa trả lời tin nhắn thì thấy biểu tượng đang trả lời tin nhắn của anh.
Không lẽ đàn anh đang chờ mình trả lời lại sao?
Lâm Dữu vừa nghĩ như thế, tim không khỏi lại đập nhanh hơn một nhịp.
Trì Uyên: Em không cần xem bình luận đâu, toàn mấy lời sáo rỗng thôi chẳng có ý nghĩa gì cả.
Lâm Dữu cụp mắt, rõ ràng chỉ là một dòng tin nhắn mà thôi, nhưng không hiểu sao lại khiến cô có cảm giác ấm lòng đến như vậy.