Đây cũng không phải là lần đầu tiên Trì Uyên like Weibo của Lâm Dữu. Vì thế Fan hâm mộ cũng không còn sốc như lần đầu nữa, chỉ là trong lòng bọn họ vẫn có chút không vui.
Anh có thời gian online đi like Weibo của người khác sao không dành thời gian đăng bài lên Weibo của mình đi? Mặc dù trong lòng fan hâm mộ đều rất ai oán nhưng không ai dám nói ra.
“Nhắc mới nhớ, lần cuối anh đăng bài trên Weibo đã hơn một tháng trước rồi, có phải bây giờ anh cũng nên đăng bài mới lên rồi không?” Khâu Minh nhìn thấy fan hâm mộ đang không ngừng kêu gào đành thuận theo nói.
Tháng trước Trì Uyên đăng Weibo là để tuyên truyền cho “Birth of Music“. Dựa theo tính cách của Trì Uyên trước kia khi tham gia chương trình tạp kỹ thì sẽ không đăng gì lên Weibo. Lần này cũng xem như là đặc biệt quảng bá cho chương trình. Vì vậy mà fan hâm mộ đã chờ đợi rất lâu, còn nghĩ là do Trì Uyên đột nhiên thay đổi tính cách nên mới như vậy.
Trì Uyên cầm lấy lại điện thoại di động, vẻ mặt bình tĩnh: “Khi nào cần đăng thì sẽ đăng.”
“Vậy anh nói xem lúc nào mới cần đăng?” Khâu Minh hừ một tiếng hỏi lại anh.
Trì Uyên nhìn Khâu Minh hỏi: “Hiện tại, tôi còn cần phải đăng Weibo để duy trì cái gọi là danh tiếng kia nữa sao?”
“...” Câu nói này làm cho Khâu Minh cứng miệng không thể phản bác. Nhưng Khâu Minh vẫn chưa hài lòng: “Nếu như anh không muốn đăng Weibo vậy thì không bằng đưa cho em quản lý đi hoặc có thể xem xét việc xóa bỏ nó.”
Trì Uyên không nói gì chỉ nhìn chằm chằm anh ấy, trầm ngâm một lát mới nói: “Chuyện của tôi từ khi nào lại đến lượt cậu quyết định rồi?”
Khâu Minh bĩu môi: “Đừng cho là em không biết. Còn không phải vì anh muốn ngắm Lâm Dữu sao? Mấy cái tâm tư nhỏ nhoi này của anh đã sớm bị em phát hiện ra rồi!”
Trì Uyên mím môi không trả lời vấn đề này.
“Anh nói cho em biết vì sao anh lại chú ý đến Lâm Dữu như vậy đi. Từ khi bắt đầu tham gia chương trình này em đã cảm thấy có điều gì đó không bình thường rồi.” Khâu Minh nhìn Trì Uyên nói.
“Em đã theo anh lâu như vậy, anh chắc chắn không phải là hạng người ham mê nhan sắc. Vì sao anh lại đột nhiên đối xử với Lâm Dữu đặc biệt như thế?”
Khâu Minh nhìn chăm chú Trì Uyên, đợi câu trả lời của anh: “Bởi vì cô ấy đã giúp tôi.”
“Lâm Dữu đã giúp đỡ anh? Khi nào?” Khâu Minh nghe vậy bỗng giật mình, đầu hiện lên một loạt vấn đề.
“Nếu đã giúp anh thì tại sao Lâm Dữu lại đối xử lạnh nhạt với anh như vậy?”
Trì Uyên khẽ nhíu mày: “Vấn đề kết thúc ở đây, tôi không muốn cho cậu biết quá nhiều.”
Trong lòng Khâu Minh không thể tin được, nói: “Chắc hẳn là bịa ra để gạt em chứ gì? Xem ra bản chất của anh vẫn là dựa vào khuôn mặt thôi. Đàn ông ai cũng là dạng này.”
Trề Uyên chậm rãi lên tiếng uy hiếp: “Tôi thấy cậu đây là muốn bị trừ lương rồi, gương mặt của cô ấy không phải là chủ đề để cậu đem ra bàn luận.”
Khâu Minh lập tức trở nên ỉu xìu, thứ anh ấy sợ nhất chính là bị trừ lương đó...
***
Lâm Dữu còn đang chờ đợi thì rất nhanh đã nhận được thông báo của chương trình “Let’s Dance”, phía trên có ghi rõ ràng các quy tắc của chương trình.
Tổ chương trình có đưa ra một đề xuất, sẽ mời năm nhóm minh tinh đến thi đấu, chia làm hai tập phát sóng. Đầu tiên là năm trăm sinh viên ở Học viện vũ đạo ở trường quay sẽ trực tiếp bỏ phiếu, sau đó đến điểm số của sáu vị giám khảo, cuối cùng là tổng hợp cả hai số điểm và số phiếu để chọn ra quán quân.
Quán quân của chương trình sẽ nhận được phần thưởng hơn một trăm nghìn nhân dân tệ tiền mặt từ chương trình.- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT
Một trăm nghìn nhân dân tệ đối với người khác thì có lẽ là không nhiều. Nhưng khi Lâm Dữu nhìn thấy số tiền thường đó vẫn không kìm được mà có chút kinh ngạc, thật ra cô vẫn còn rất nghèo...
Nhưng khi cô nhìn thấy các minh tinh sẽ tham gia tập thứ ba thì cô đã biết ngôi vị quán quân cách cô rất xa.
“Cao Tinh Vũ cùng Trình Tuyết Huyên chắc chắn sẽ là những đối thủ rất mạnh.” Tần Trạch vừa xem danh sách vừa nói.
“Hạng nhất chắc hẳn là sinh ra để dành cho bọn họ, nếu em có thể đoạt được giải ba cũng đã rất tốt rồi.”
Lâm Dữu gật đầu, cô vẫn luôn tự lượng sức mình. Huống gì còn có hai người cũng không hề kém cạnh, cô phải dốc hết toàn sức thi đấu mới được.
Cao Tinh Vũ xuất thân là dancer của một nhóm nhạc nam. Anh ấy đã ra mắt được hơn bảy năm. Chỉ là bảng xếp hạng liên quan đến vũ đạo thì hầu như anh ấy vẫn luôn ở trong top ba. Còn Trình Tuyết Huyên những năm gần đây cô ta được biết đến là một nữ minh tinh rất nổi tiếng. Năng lực vũ đạo của cô là không thể nghi ngờ, cô ta thường xuyên đảm nhận vai trò vũ đạo trong nhóm, độ nổi tiếng của nhóm cô ta cũng bỏ xa Citrine cả mấy con phố.
“Tổ chương trình nói chủ đề lần này là phim tri ân, em suy nghĩ xem nên thể hiện như thế nào để trở nên nổi bật nhất.” Tần Trạch nói.
“Anh đã xin công ty cho em một phòng luyện tập rồi, đến lúc đó em mang theo vũ đoàn vào trong đó luyện tập là được.”
Lâm Dữu vui vẻ gật đầu: “Cảm ơn anh Tần, em chắc chắn sẽ cố gắng hết sức!”
Tần Trạch cũng cười bảo: “Lâm Dữu à, vất vả lắm mới có được cơ hội lần này, em phải biểu hiện thật tốt đấy. Cần cái gì thì nói với anh là được, anh sẽ cố gắng giúp đỡ em.
***
Phim tri ân là một thể loại rất mơ hồ không có nhiều thông tin về nó. Lâm Dữu cũng xem qua không ít phim nhưng cô có ấn tượng với một thể loại phim. Đó chính là thể loại phim sòng bạc, là thể loại phim có nhiều kích thích, căng thẳng hay khiến cho người khác phải vỗ tay khen hay.
Trong phòng luyện tập, Chương Húc mang theo vũ đoàn Sky thảo luận cùng Lâm Dữu: “Em muốn chọn chủ đề này sao?”
Lâm Dữu gật đầu: “Nếu thể hiện tốt thì có thể khơi dậy cảm xúc của người xem. Đây có thể là một điểm cộng và em cũng rất tin vào đều này.”
“Chị cảm thấy ý tưởng này rất hay, khả năng biểu diễn của Lâm Dữu cũng rất tốt.” Người đang nói là Thường Âm lớn hơn Lâm Dữu hai tuổi, cô cũng có quen biết Lâm Dữu.
“Được, vậy thì chúng ta sẽ lấy sòng bạc làm chủ đề, sau đó bắt đầu phát huy thêm ý tưởng.” Ngay cả đoàn trưởng Chương Húc cũng đã nói như vậy rồi nên những người khác cũng không có ý kiến phản đối gì.
Thường Âm nhìn Lâm Dữu một lúc sau đó đánh giá: “Chị cảm thấy trang phục biểu diễn có thể chọn màu đỏ. Lâm Dữu rất hợp với màu đỏ, như thế khi quay sẽ tạo được nhiều ấn tượng hơn.”
“Em muốn mở đầu bằng hình tượng bắt cóc và nhảy với đôi mắt bị bịt bằng lụa.” Lâm Dữu cũng nói ra suy nghĩ của mình.
“Em sẽ mở đầu bằng phong cách nhảy hiện đại.”
Ánh mắt Thường Âm sáng lên: “Ý tưởng này hay đó.”
Một đám người cùng nhau thảo luận, suy nghĩ giống nhau rất nhanh đã chọn được kịch bản phù hợp với chủ đề sòng bạc. Còn về phần lựa chọn bài hát mọi người cũng nhanh chóng tìm kiếm, hiệu suất rất cao.
Lâm Dữu sẽ tự biên đạo vũ đạo. Đồng thời trong khi cùng hợp tác với vũ đoàn Sky, cô cũng đã học được rất nhiều kiến thức mới hữu ích.
Bởi vì giai đoạn thứ hai của phần thi đấu vũ đạo phải quay vào thứ bảy, mà các cô chỉ có hai tuần để chuẩn bị. Dường như ngày nào đến khuya Lâm Dữu cũng mới quay về ký túc xá, cô cố gắng hoàn thiện bản vũ đạo đã chỉnh sửa đạt đến mức hoàn hảo nhất.
***
Tập cuối của “Birth of Music” gần như một nửa chương trình là thời lượng phát sóng của Lâm Dữu và Trì Uyên. Từ ghi âm đến diễn tập hậu trường sân khấu. Đến đoạn cuối cùng nhìn giống như hai người họ dính vào một chỗ vậy.
Xem qua một chút bình luận trực tiếp thì toàn là chanh.
Quần chúng hóng chuyện xem xong không ngừng nhốn nháo, thế này thì ai chịu được!
Weibo đối với tập cuối thảo luận rất hăng say, mà bộ phận marketing cũng dựa vào đó để cọ nhiệt.
— Sân khấu cũng quá đẹp rồi, lần đầu tiên tôi nhận ra là Lâm Dữu thực sự rất đẹp. Xin lỗi vì trước kia đã bảo cô ấy rất xấu [Quỳ]
— Không ngờ Lâm Dữu lại hát hay như vậy. Giọng hát ngọt ngào này dù là nói hay hát tôi đều mê mẩn mất thôi.
— Lời bài hát thật sự chất chứa mười phần tâm tư, Lâm Dữu thật biết viết lời. Hai người ở cùng một chỗ trau chuốt ngôn từ như vậy nhìn rất đẹp đôi.
— Lời bài hát ngập tràn tâm tư của thiếu nữ, Lâm Dữu rất biết viết đó. Hình ảnh hai người cùng nhau trau chuốt lại lời bài hát cũng quá dễ thương rồi.
— Mặc đồ đôi kìa ha ha ha.
— Trì Uyên ôm đi, fan cp hãy tự ôm lấy mình.
— Lâm Dữu hình như không mở mic, trông giống như đang hát nhép vậy. Xem khán giả ai cũng là kẻ ngốc hay sao?
— Tôi mới phát hiện ra điều gì đó ở trong phòng thu âm, chắc hẳn việc thu âm cho Lâm Dữu rất vất vả nhỉ.
— Tôi cảm giác giọng nói khi hát và khi nói chuyện của cô ấy không giống nhau. Đi học luyện thanh lại đi, hát khó nghe quá.
— Kỹ thuật viên âm thanh đó là ai vậy? Tôi thật sự khâm phục người đó, hát khó nghe như vậy còn có thể biến thành giọng hát trời phú. Quả nhiên chỉ cần có ý tưởng không gì là không làm được.
Người khen rất nhiều, nhưng những câu hỏi xen lẫn trong đó lộ ra cũng hết sức chướng mắt.
Lâm Dữu cũng đã nhìn thấy, cô mím môi cảm thấy có chút không vui. Cô cố gắng nhiều ngày như vậy nhưng cuối cùng kết quả đều bị người ta phủ nhận.
Ngay lúc cô đang cảm thấy buồn bã thì một tin nhắn được gửi đến.
Trì Uyên: Tôi là kỹ thuật viên âm thanh của em, nhưng hình như tôi đang được khen, mặc dù tôi chưa làm gì cả.
Lâm Dữu cong cong khóe môi, tâm tình cũng đột nhiên tốt hơn.