Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm

Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm - Chương 42




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Cá mắm real: Hahahaha, cười chết các mẹ, mất mặt đến nhanh như gió xoáy~]



[Nửa đêm uống nước lạnh: Hóa ra bí mật mà người ta không muốn cho ai biết lại là viện khoa học.]



[Trái tim ngốc nghếch: Cố vấn? Mẹ ơi, từ khi nào streamer thành cố vấn của viện khoa học vậy? Sao tôi không biết gì hết?]



[Mạn Dương Dương:!!! Xin hỏi rốt cục thì streamer có bao nhiêu thân phận?! Nghi ngờ rằng mình là fan giả danh QvQ]



Theo bài viết của viện khoa học, chiều gió của dư luận ngả theo hướng Nguyễn Đường ngày càng nhiều. Viện khoa học đã tồn tại từ khi mới thành lập đế quốc, cũng đóng vai trò lãnh đạo suốt dọc chiều dài lịch sử, hơn nữa còn góp công góp sức phát triển đất nước, cải thiện đời sống nhân dân, viện khoa học trong lòng mọi người có thể coi như thần thánh.



Hiện tại Nguyễn Đường được viện khoa học chống lưng, lại còn có thân phận là cố vấn viện khoa học, lập tức nghi vấn trong lòng của vô số người được loại bỏ: Ai mà chẳng có bí mật? Nếu nhân cách hoặc lai lịch của Nguyễn Đường có vấn đề thì chẳng lẽ viện khoa học lại không biết? Không chừng người ta còn là nhân tài mà viện khoa học dốc lòng bồi dưỡng.



Mà chuyện phát sinh sau đó, dưới cái nhìn của bọn họ đều được gắn mác "Thần thoại."



Theo sát tuyên bố có gia vị mới là thông cáo chi tiết:



""Viện khoa học không người biết V: Sau khi nhận được sự ủy thác của Nguyễn Đường tiên sinh, số tiền Nguyễn tiên sinh nhận được sau khi đổi mới gia vị cùng phát triển nguyên liệu gia công sẵn, sẽ được quyên góp cho hội sức khỏe trẻ em và tổ chức đấu tranh bình đẳng giới, tổng cộng mười triệu ba trăm bốn mươi ngàn tiền thông dụng."



Như đã hẹn sẵn từ trước, bên hiệp hội đầu bếp cũng đăng một thông báo tương tự, công bố toàn bộ số tiền thưởng mà Nguyễn Đường được hưởng và mang đi quyên góp, tổng cộng sáu triệu.



Hai bút cùng vẽ, chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn sau khi Nguyễn Đường xuất viện, số tiền cá nhân anh quyên góp đã lên đến mười sáu triệu! Đây là con số mà người bình thường không thể nào tưởng tượng nổi!



[Tiểu Bạch không trắng: Mẹ ơi, ai đỡ tôi dậy với? Tôi... Tôi bị say tiền mất rồi...]



Vốn sau bài thông cáo của viện khoa học, cái nhìn của mọi người cho Nguyễn Đường từ nghi vấn chuyển sang ngưỡng mộ, bây giờ biết người ta hoạt động công ích bằng số tiền lớn như thế, bọn họ liền nhìn anh như thần tiên hạ phàm, ánh vànglấp lánh, năng lượng chính nghĩa tỏa khắp, quả thực quá là phù hợp với chuẩn mực giá trị quan đế quốc.



Chỗ chết nhất là, quân bộ cũng đá nhẹ một cái, vui vẻ thông báo với mọi người, nhà ăn quân bộ dưới sự dẫn dắt của Nguyễn Đường sẽ được thành lập trong nay mai.



[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Nhà ăn quân bộ?? Cái gì??? Cái gì cơ???]



[Tô Thiếu: Cho nên hai hôm nay streamer không livestream là do đến quân bộ để trợ giúp hả?]



[Vương Kính Giang thẳng thắn cương trực: Tôi tuyên bố, bây giờ quân bộ là tình địch của tôi J, nhận lấy lửa giận của người dân đóng thuế đi!]





[Thiên Huyền Điểu: Hahahaha giành "trai" không việc gì phải xấu hổ XD]



[Liễu Diệp Bạch: Tôi chỉ muốn hỏi là nhà ăn quân bộ có mở cho người ngoài không? [đầu chó]]



[Thất cửu mạch nhiễm: Anh tui làm ở quân bộ, gia đình quân nhân có được ăn chung không ạ?]



Nương theo vô số thông cáo của các tổ chức lớn, toàn bộ dư luận đã ngả về phía Nguyễn Đường. Ai quy định ảnh để thì không thể nấu ăn? Không chừng đó là sở thích của người ta? Hôn mê năm năm, tỉnh lại không muốn làm nghề cũ, làm streamer ẩm thực thì có sao? Phải chịu chấn thương nghiêm trọng như thế, suy nghĩ thay đổi là bình thường, lại nói, đây là sự tự do của người ta, bọn họ có quyền gì mà ý kiến ý cò?



Người qua đường sau khi tỉnh lại khỏi khói đặc u mê của thủy quân và các bài định hướng bắt đầu nghĩ, cảm thấy câu chuyện rực rỡ mang cảm cỡ này thế quái nào lại thành chuyện có âm mưu tồi tệ?



[Tim sao: Vừa là ảnh đế, vừa là đầu bếp bốn sao, còn là cố vấn viện khoa học, người thì đẹp trai, tính còn tốt, kiếm đâu ra một cá nhân xuất sắc như thế nữa QvQ]



[Chim yến nhỏ bay bay: Lầu trên, cậu không biết hả? Chỉ cần đủ tuổi là có thể mang sổ hộ khẩu đi lấy giấy ở cục dân chính, tới trước được trước, Đường Đường đang nằm trên giường tôi rồi!]



[Ôm cây ôm không nổi:...Vớ vẩn, streamer là của mọi người mà.]



[Trăng mờ tím: Huhuhuhu anh ơi anh có bạn gái chưa? Em muốn gả cho anh QAQ]



...



Tình thế đã hoàn toàn thay đổi, thủy quân có cố gắng thế nào cũng không thể chống lại viện khoa học, hiệp hội đầu bếp và quân bộ, thực sự mà nói, chỉ cần ló đầu ra thôi là bị chửi cho không vuốt mặt kịp, chuyện lộ thân phận lúc này mới đi theo đường bình thường. Có rất nhiều người thành fan nhan sắc của Nguyễn Đường sau sự kiện này, cũng có fan hời hợt chuyển mình thành fan trung thành.



Lần sau mà có người muốn mượn dư luận để bôi đen Nguyễn Đường, e là cũng không còn dễ nữa.



Đa tài đa nghệ, phẩm hạnh tốt đẹp, hình tượng nam thần của Nguyễn Đường đã được dựng lên, hơn nữa còn vô cùng chính nghĩa, người theo dõi trên trang cá nhân và kênh livestream của anh một lần nữa tăng vọt.



Dựa vào sự kiện phản kích này, fan cả trên weibo và kênh livestream đều vượt mốc một tỷ, không cần biết trong đó có mấy phần là fan chân chính, chỉ vẻn vẹn dựa vào số lượng thôi cũng đủ để anh nằm trong top năm mươi, nếu tính cả số người follow trên weibo cũ thì phải nằm trong top mười.



Chuyện lớn giải quyết êm xuôi, Hạ Vân Sâm đang theo dõi tĩnh hình thở phào nhẹ nhõm, vừa hay cũng đến lúc nghỉ trưa, hắn buông việc trong tay đi đến nhà bếp.



Đây là lần thứ hai hắn ghé qua nhà bếp, bên trong Nguyễn Đường đang dạy các học trò làm thịt băm xào ớt, trong phòng toàn mùi hăng của ớt xộc lên.



"Chào thiếu tướng!" Đám Vương Quân nhanh chóng chào quân đội với Hạ Vân Sâm.




"Ừ." Hạ Vân Sâm khẽ gật đầu, sau đó liếc mắt ra hiệu với Nguyễn Đường.



Nguyễn Đường lập tức hiểu ý, để các học trò tự luyện tập, còn mình thì đứng ra một góc nói chuyện với Hạ Vân Sâm.



"Thế nào? Mọi chuyện thuận lợi chứ?" Nguyễn Đường không nhịn được hỏi.



"Vô cùng thuận lợi." Hạ Vân Sâm kể lại mọi thứ xảy ra trên tinh võng cho Nguyễn Đường, "Bắt đầu từ ngày mai cậu có thể livestream lại như cũ, sau lần này hẳn là sẽ không có ai dám làm phiền cậu nữa."



"Cảm ơn." Nguyễn Đường vô cùng vui vẻ khi nếp sinh hoạt thường nhật của mình có thể quay về như cũ, mấy ngày nay ở quân bộ tuy thú vị, mà vì không thể livestream, nên anh cứ thấy thiếu gì đó.



"Không phải khách sáo." Hạ Vân Sâm nhìn mọi người đang cặm cụi trong phòng, nói: "Bọn họ học thế nào?"



"Bọn họ tốt lắm, năng lực học tập rất mạnh, hôm nay học được bánh nếp nhân thịt, khoai tây sợi chua cay và thịt băm xào ớt." Nguyễn Đường cười trả lời.



"Ừ, ngày mai hoặc ngày kia là nhà ăn sẽ hoàn thiện, ngày mai cậu có tới không?"



"Đương nhiên." Nguyễn Đường trả lời không chút do dự, anh không thể dạy học trò được nửa chừng xong bỏ ngang, dù sao giao thông tương lai rất tiện, hơn nữa livestream ở đâu cũng như nhau, không nhất thiết phải ở nhà.



Bên đây bọn họ trò chuyện vui vẻ, thời gian yên bình trôi qua, còn phía Ngụy Trác thì thời gian như sợi xích siết cổ bọn họ.



Nguyên bản Ngụy Trác thấy Chu Tĩnh khó chơi, xóa bài kèm xin lỗi không làm dịu tình hình, nên quyết định dốc hết làm vố cuối, nhắm thẳng đầu mâu vào Nguyễn Đường. Chuyện không thể ngờ nhất lại là phía viện khoa học đột nhiên nhảy ra, làm chỗ dựa cho Nguyễn Đường.




Hơn nữa, ngoại trừ viện khoa học còn có cả hiệp hội đầu bếp và quân bộ, đây sao có thể là đơn thuần là một thằng nhóc đáng thương không chỗ dựa, căn bản đây là viên ngọc quý trong tay các đại lão mới đúng!



Tự ý thức được mình là "hổ" trong câu "giả heo ăn thịt hổ", Ngụy Trác giận đến nỗi có thể tăng xông ngay tại chỗ.



"Chẳng phải nói hắn là một ngôi sao không chỗ dựa thôi sao, không có ô dù, chắc chắn không có vấn đề gì?! Chuyện gì xảy ra vậy?! Hả?!" Lời vừa mới nói ra đã bị tạt ngược, Ngụy Trác hối hận đến xanh cả ruột, sớm biết sau lưng Nguyễn Đường là ba vị đại Phật, sao hắn dám động đến cơ chứ? Làm thân còn không kịp.



Ba thế lực này, hắn không chọc nổi ai, bây giờ kết quả lại thành chọc cả ba, Ngụy Trác hoài nghi không biết mình còn có thể nhìn thấy mặt trời sớm mai hay không.



"Ông chủ... Chúng tôi cũng không biết." Mấy tên paparazzi cấp dưới của Ngụy Trác đều hoảng loạn.



Giờ nói gì cũng đã chậm, chỉ còn duy nhất một người có thể cứu hắn.




Ngụy Trác vội vàng mở quang não, lục số điện thoại, bấm gọi.



Không lâu lắm, cuộc gọi được tiếp nhận.



"Làm sao?" Phía bên kia truyền đến giọng lạnh lùng của một người đàn ông.



"Diệp thiếu, có chuyện rồi! Tên họ Nguyễn kia..."



"Tôi biết." Ngụy Trác còn chưa dứt câu, bên kia đã ngắt lời.



"Vậy, vậy tôi nên làm gì bây giờ?" Ngụy Trác hoang mang hỏi.



"Tôi gửi năm triệu, rốt cục, cái gì nên nói còn cái gì không, trong lòng anh cũng biết rồi." Âm thanh phía bên kia vẫn lạnh lùng như cũ, phải nói là lạnh đến rợn sống lưng.



"Cái gì?" Ngụy Trác ngẩn người, "Vấn đề ở đây không phải là tiền, mà là sự quyết liệt của tên Chu Tĩnh kia, cam kết hủy hợp đồng có cả hiệp ước bảo mật, tôi sẽ phải ngồi tù mất!"



"Hừ, đó là anh không biết làm việc, chuyện đang tốt bị anh phá hủy hết." Đối phương xì một tiếng khinh bỉ, "Tự nhìn mà làm đi."



"Diệp thiếu! Alô...?!" Đối phương đã cúp máy, chứng tỏ không muốn quan tâm nữa.



"Khốn nạn! Chuyện lần này lùm xùm như vậy, cho ít tiền là xong à?" Ngụy Trác nhìn cuộc gọi đã cắt đứt trên quang não, giận dữ ném đồ đạc, mặt như bóng bay sắp nổ, căng phồng đỏ lừ, "Nếu mày bất nhân, thì đừng trách tao bất nghĩa!"



"Nhưng, nhưng đó là Diệp thiếu..." Paparazi do dự nói.



Ngụy Trác đang tức giận mà như bị dội nước lạnh, màu đỏ trên mặt nhạt đi phân nửa, chuyển sang trắng bợt, hắn ngã người úp mặt về trước.



Ha ha, Diêm Vương đánh nhau, tay sai gặp nạn, xem ra lần này hắn thực sự xong rồi.







Thịt xào ớt xanh