Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn

Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn - Chương 94: Sư thúc tổ, ta thật sự không muốn làm nhân vật phản diện (13)




"Đâu có đâu..." Tiền Thiển cười, cô hóng hớt xích lại gần Lục Phù Diêu: "Có lần ta bị trưởng lão Kiếm Phong sai làm chân chạy, nghe thấy vài đệ tử nội môn chủ phong nói chuyện phiếm, bảo là Chương sư thúc có một vị hôn thê xinh đẹp nhưng tiếc là không an phận, nghe nói từng có người thấy nàng ta mắt đi mày lại với đại sư huynh



"Hơn nữa..." Tiền Thiển chớp mắt với Lục Phù Diêu: "Nghe nói Chương sư thúc là người thừa kế của Chương gia Vân Lê Thành, nghe đồn nhà hắn có chí bảo truyền thừa, không biết thật không. Tin tức của đệ tử ngoại môn chúng ta cũng rất phong phú đấy!"



Lục Phù Diêu liếc Tiền Thiển, trong mắt dường như còn lo lắng. Một lúc sau, hắn gật gật đầu: "Dù thế nào ngươi cũng không được động đến thuật bói toán."



Tiền Thiển:... Đã bảo không phải thuật bói toán rồi mà! Đầu năm nay nói thật cũng không ai tin.



Cô thấy không nên thảo luận tiếp vấn đề này với Lục Phù Diêu nữa, dù sao cũng không nói rõ. Nguồn tin của cô cũng không thể tiết lộ với Lục Phù Diêu, tin của cô từ kịch bản mà ra đấy!



"Sư thúc tổ, giờ chúng ta đi đâu?" Tiền Thiển quyết định nói sang chuyện khác.



"Tới phường thị trước, ngươi cần một pháp y phòng ngự. Thật ra trong trữ vật giới chỉ của Lục Phù Diêu có một món không tệ, tiếc là giờ tu vi ngươi quá thấp, khó mà luyện hóa, nên chỉ đành tới phường thị mua một chiếc cho ngươi." Lục đại mỹ nữ bên trong nam nhân cúi đầu nhìn Tiền Thiển, thản nhiên thảo luận với cô về tài sản gốc của Lục Phù Diêu.



"Ồ!" Tiền Thiển gật đầu móc túi trữ vật nho nhỏ của mình giao cho Lục Phù Diêu: "Ta chỉ có chút tài sản này thôi, giao hết cho ngài đấy, dù sao cũng không mua nổi pháp y."



Lục Phù Diêu cúi đầu nhìn thoáng qua túi trữ vật nhỏ của Tiền Thiển, không đưa tay nhận mà thở dài: "Được rồi, vẫn nên mua cho ngươi trữ vật giới chỉ trước đã, trên người ngươi đều là thứ rách nát gì không."



Lục Phù Diêu dẫn Tiền Thiển tới phường thị ngoài sơn môn Diệu Linh Tông. Đầu tiên hắn đưa cô tới Tụ Bảo Các - nơi nhiều chi nhánh nhất Tu Chân Giới, Tiền Thiển nhìn ba chữ to trên Tụ Bảo Các đã muốn cười. Cô nhớ tới Vương Thuận làm ở nhà trọ Duyệt Lai trong thế giới thứ nhất. Hình như thế giới tu chân nào cũng có Tụ Bảo Các, giống như vị diện cổ đại nào cũng có nhà trọ Duyệt Lai.





Lục Phù Diêu mua hai ba món thích hợp với tu sĩ Luyện Khí kỳ cho Tiền Thiển, pháp khí phòng ngự rất rẻ. Kế đó hắn mua thêm một trữ vật giới chỉ có thể ẩn hình cho cô, cuối cùng mua vài vật liệu luyện khí rất đắt, không biết để làm gì



Rời Tụ Bảo Các, hắn lại dẫn Tiền Thiển tới cửa hàng đan dược mua vài loại Bổ Linh đan và hai bình Tích cốc đan, đều là đan dược cần thiết.



Hai người lại tới Phù Chỉ Các, Lục Phù Diêu mua một đống lá bùa, mua vật liệu vẽ bùa bằng máu Yêu thú, mua thêm hai cái bút vẽ.




Cuối cùng hai người mới tới cửa hàng pháp y. Lục Phù Diêu mua cho Tiền Thiển một pháp y mặc người cho tu sĩ cấp thấp, cả hai không quan tâm tới kiểu dáng lắm nên chỉ chọn cái chắc chắn nhẹ nhàng, năng lực phòng ngự không tệ.



Lục Phù Diêu cất đám đan dược và pháp khí phòng ngự mới mua vào trữ vật giới chỉ, bỏ thêm hai, ba trăm Linh thạch hạ phẩm rồi đưa giới chỉ cho Tiền Thiển. Hắn tự đeo lên tay cho cô, dặn dò: "Nhanh nhanh luyện hóa giới chỉ này. Tu vi của ngươi quá thấp nên không thể mang nhiều đồ trên người tránh bị người ta để mắt. Sau này sẽ mua đồ tốt hơn cho ngươi."



Tiền Thiển ngoan ngoãn gật đầu. Khi Lục đại mỹ nhân không hung dữ sẽ rất chu đáo, thậm chí ngay cả việc cô bị đánh cướp cũng nghĩ tới.



Tiền Thiển đứng trên đường, do dự bất an nhìn cửa tiệm góc đường... Nên đoạt cơ duyên của nam chính không đây...



Đó là một cửa hàng nhỏ bán trứng Linh thú không đáng chú ý, nhưng tên nam chính ngựa giống tìm được một quả trứng Linh thú xanh đen ở chính nơi hẻo lánh này. Quả trứng kia đã bày nhiều năm trong cửa hàng mà không ai hỏi đến, thẳng tới khi gã ngựa giống mua về, dùng linh lực ấp nở mới phát hiện đó là một con Kỳ Lân! Thuộc tính Lôi!



Kỳ Lân sức chiến đấu mạnh mẽ! Hơn nữa còn là thuộc tính Lôi... Tiền Thiển nhìn thoáng qua bên người Lục Phù Diêu, cũng thích hợp với Lục Phù Diêu mà? Thượng phẩm Lôi Linh căn không chỉ có một mình nam chính ngựa giống tam quan bất chính, sao thứ gì tốt cũng để cho gã vậy, ông trời thật bất công mà!




"7788, tôi mua Kỳ Lân có được không?" Tiền Thiển quyết định hỏi tiểu đồng bọn một chút.



"Cmn Tiền Xuyến Tử!! Cô tham vừa thôi! Ngay cả cơ duyên của nam chính cũng dám đoat! Cô không sợ ăn xong nghẹn chết cô à?" 7788 ngạc nhiên.



"Đâu phải cố ý muốn đoạt đâu, tôi đi ngang qua nên muốn hỏi chút." Tiền Thiển giả bộ bình tĩnh, trên thực tế đúng là cô nổi lòng tham! Thần thú thuộc tính Lôi đấy! Khó lắm mới tới Tu Chân Giới một chuyến mà không được thấy, hơi tiếc.



"Đi đi đi! Đồ tham nhà cô cái gì cũng tơ tưởng đến! Theo cô nói cô là diễn viên quần chúng, không có vận may lớn thế! Cô nghĩ mình hưởng thụ được nó à!" 7788 đầy mặt ghét bỏ Tiền Thiển. Chờ nó lải nhải đủ mới bất ngờ chuyển giọng: "Nhưng mà..."



"Nhưng sao?" Tiền Thiển không vui: "Mày lắm mồm chưa đủ à, lại định nói cái gì gì nữa đây."



"Rõ ràng tôi nghĩ cho cô mà! Có đồng bọn tham lam như cô tôi sống đâu dễ chứ!" 7788 lại bắt đầu gào.




"Nghĩ cho tao hay không thì không biết, suốt ngày ồn ào." Tiền Thiển còn đang chảy nước miếng với cả đống bàn tay vàng của nam chính, không buồn phản ứng với 7788.



"Có nghĩ mà! Vị bên cạnh cô chính là đệ nhất nữ chính hào quang đầy người đó, cô cứ đẩy anh ta tới cửa hàng Linh thú, có lẽ không cần cô mở miệng, tự anh đã đã phát hiện ra con Kỳ Lân kia."



Đúng rồi! Tiền Thiển nghiêng đầu nhìn sang Lục đại mỹ "nữ" đi bên cạnh mình. Lục Phù Diêu là đệ nhất nữ chính đấy, là hoa hồng đỏ trong lòng gã ngựa giống, theo đuổi từ lúc xuyên qua tới lúc chết, thẳng tới trước khi phi thăng mới vất vả lấy về nhà làm chính thê, địa vị cao ngất so với đám thê thiếp của nam chính. Trong kịch bản gốc, rất nhiều bàn tay vàng của Lục Phù Diêu đều do nam chính đưa cho nàng ấy.




Dù đã đổi tim nhưng vẫn là mỹ nhân mà! Hào quang nhân vật chính vẫn ở đó! Tiền Thiển càng nhìn càng ưng người bên cạnh.



"Sao thế?" Lục Phù Diêu khó hiểu nhìn nụ cười dung tục của Tiền Thiển.



"Sư thúc tổ, ở đó có cửa hàng Linh thú." Tiền Thiển chỉ một cửa hàng nhỏ không đáng chú ý.



"Không được!" Lục Phù Diêu nghiêm mặt, thần sắc lạnh tanh: "Kẻ ngay cả Vân Đề Thỏ cũng không dám giết thì không có tư cách nuôi Linh thú. Lúc nào dám giết Yêu thú thì ta mua sủng vật cho ngươi."



"Chúng ta đi xem một chút đi mà!" Tiền Thiển vội vàng thuyết phục: "Hơn nữa cửa tiệm kia chỉ có trứng Linh thú, không có động vật nhỏ lông xù."



Vừa thấy biểu tình nài nỉ của Tiền Thiển, Lục Phù Diêu bay sạch tiết tháo gật đầu: "Vậy đi xem một chút..."



Đang chờ câu này của anh đấy! Tiền Thiển sáng mắt lên, chạy vọt tới cửa hàng Linh thú! Dù chỉ nhìn một chút cũng thỏa mãn rồi, Tiền Thiển kích động vô cùng!



Lục Phù Diêu nhìn bóng lưng hân hoan của cô, khóe miệng khẽ cong, vững bước theo sau cô tới cửa hàng Linh thú.