Dịch: Thất Miên
Biên: Lạc Đinh Đang
"Được rồi!" Thấy sắp ồn ào lên một trận, Tiền tổng giám đốc kịp thời ra chủ trì hội nghị kiêm khống chế cục diện: "Tất cả câm miệng!"
"Tình Tình..." Đường Ngự và Mạc Vũ nhìn về phía Tiền Thiển, trên mặt là biểu cảm tội nghiệp giống nhau y như đúc. Thật không hổ là hai anh em tốt từng mặc chung một cái quần!
Tiền Thiển không để ý đến Đường Ngự, quay đầu hỏi Mạc Vũ trước: "Anh, hôm nay anh đến tìm em có chuyện gì vậy?"
"Hả? À! Đúng rồi!" Lúc này Mạc Vũ mới phản ứng lại, đầy mặt ấm ức lên án: "Em còn không biết xấu hổ mà nói sao, đã một tháng rồi em không về nhà, từ sau hội đấu giá lần trước, anh vẫn chưa được gặp lại em. Anh là anh ruột của em, muốn gặp em còn phải đợi đến tình huống xã giao, em tự nói với mình xem thế có được không hả?!"
Cực kỳ không được! Tiền Thiển hơi chột dạ cúi đầu xuống thấp.
Mạc Vũ trông thấy bộ dáng này của cô lại càng được đà than thở: "Em nói đi, anh ruột muốn nhìn mặt em một cái đã khó càng thêm khó, bản thân em thì mang cái thằng cha này về nhà ở."
Anh ghét bỏ đầy mặt chỉ vào Đường Ngự: "Em yêu đương cũng không nói trước cho anh trai, ít nhất anh có thể kiểm định trước cho em, kết quả em ngấm ngầm tìm cái con hàng như thế, em khiến anh trai rất đau lòng đó..."
Mắt thấy Đường Ngự lại muốn há mồm, Tiền Thiển nhanh tay dùng sức đẩy hắn một cái, cười áy náy nhìn Mạc Vũ: "Em không giấu diếm anh, chỉ là mới bắt đầu không bao lâu, chưa kịp nói cho anh biết thôi. Vả lại, anh và Đường Ngự là bạn bè, ai cũng không nói trước được chuyện sau này, lỡ như chia tay thì sao, em không muốn để anh phải xấu hổ."
"Không thể nào!!" Lần này Mạc Vũ và Đường Ngự lại trăm miệng một lời.
Mạc Vũ cau mày, quay đầu nhìn Đường Ngự trước: "Đường Ngự cậu làm sao vậy?"
Lại quay đầu quở trách Tiền Thiển: "Em toàn nói lung tung cái gì vậy?! Đã thế này còn chia tay cái gì! Đường Ngự tên này anh biết, đã ở bên em thì tuyệt không có khả năng lại có ý nghĩ khác, cho nên em yên tĩnh một chút đi! Để anh trai em bớt phiền đi được không..."
Cmn chứ!!! Tiền Thiển phiền muộn! Cô không biết Mạc Vũ là phong cách cỏ đầu tường ngây thơ như thế đấy! Vừa rồi không biết ai đã sắp lao lên cắn xé với Đường Ngự kìa.
Đường Ngự vỗ vỗ Mạc Vũ: "Cuối tuần tôi và Tình Tình cùng nhau về nhà trước, đợi tháng sau sinh nhật mẹ vợ, tôi sẽ mời cha mẹ tôi đến nhà gặp mặt chính thức."
Tiền Thiển:...
Mạc Vũ:...
Ai cmn là mẹ vợ anh/cậu!!!
Tiễn Mạc Vũ lòng đầy bế tắc về, Tiền Thiển giật mình, Đường Ngự chuyển đến được hơn một tháng, một tháng nay quá bận rộn, cô quả thực đã bỏ qua rất nhiều người và việc. Tỉ như... Cô đã từng đồng ý đến quán cà phê nói chuyện với Lâm Du Du...
Cô yên lặng thoáng nhìn qua Đường Ngự, gặp mặt người yêu trong nguyên gốc của bạn trai, chuyện này là sao đây!!! Sao như chính thất gặp tiểu tam nói chuyện vậy... Hơn nữa còn là thể loại không rõ ai là chính thất, ai là tiểu tam này.
Tiền Thiển tự nhận tam quan bình thường, bởi vậy cô vẫn hơi để ý chuyện thay thế Lâm Du Du làm bạn gái Đường Ngự. Không phải người ta thường nói làm hỏng nhân duyên của người khác là cực kỳ thiếu đạo đức hay sao. Tiền Thiển cảm thấy đối với Lâm Du Du, cô chính là kẻ thất đức kia.
Nói đến Lâm Du Du, rõ ràng là bị cô liên lụy. Tiền Thiển cảm thấy cô gái này thật ra rất tốt, dịu dàng xinh đẹp, ngoại trừ thích khóc lóc ra thì không có vấn đề gì lớn. Huống hồ Lâm Du Du cũng không đắc tội với cô, không hiểu sao lại bị cô huỷ mất nhân duyên, ngẫm lại thật oan.
Đều tại Đường Ngự!! Tiền Thiển oán hận nghĩ, làm một mỹ nam trầm lặng thành thành thật thật làm theo kịch bản tốt biết bao, cứ nhất định phải phá thiết lập nhân vật, còn không ngừng trêu chọc cô...
Nhưng cô cũng biết, không thể chỉ trách Đường Ngự. Lúc hắn mỗi ngày tìm cô uống trà chiều, cô nên từ chối, vậy mà cô không làm.
Được rồi, không thể lập đền thờ cho mình! Phá hỏng nhân duyên của người ta còn muốn tẩy trắng? Ngoan ngoãn làm nhân vật phản diện đi! Tiền Thiển trợn mắt một cái, có chút phỉ nhổ bản thân mình. Từ người qua đường biến thành nhân vật phản diện, đây là thăng chức ư?! Nếu vậy thì cô rất có tiền đồ đấy...
Bất kể thế nào, cứ tìm thời gian đi gặp Lâm Du Du trước đã, Tiền Thiển nghĩ. Cô ta muốn gặp mình gấp thế kia, dù sao vẫn phải nghe xem cô ta muốn nói cái gì.
"Phát ngốc cái gì!" Đường Ngự đột nhiên bổ nhào lên trên người Tiền Thiển, đè cô xuống ghế sa lon, cọ cọ trước ngực cô như một chú chó ngốc.
"Ép chết em mất! Mau dậy đi!" Tiền Thiển vỗ vỗ sau lưng hắn.
"Hơn chín giờ rồi đấy." Đường Ngự lì lợm không nhúc nhích: "Hôm nay anh hiếm có khi về nhà sớm, cũng không có việc gì làm, không bằng chúng ta tắm rửa đi ngủ sớm một chút đi."
Tiền Thiển tặng cho hắn một cái lườm thật dài: "Mới chín giờ làm sao mà ngủ được, anh cần làm cái gì thì làm cái đó đi, em đi xem tạp chí tiếng Anh luyện đọc một chút."
Đường Ngự kỳ quái liếc Tiền Thiển: "Tại sao em lại cố chấp học tiếng Anh vậy? Rõ ràng không cần phải cố gắng như thế."
"Đương nhiên cần!!" Tiền Thiển nghiêm túc nói: "Tranh thủ thời gian học, biết được nhiều rồi thì nhanh nhanh bắt đầu học tiếng Pháp. Sau đó là tiếng Đức, tiếng Nhật, tiếng Ý..."
Đường Ngự:!!! Sao mình không biết vợ mình muốn làm nhà ngôn ngữ học?!
Hắn thở dài, vừa cam chịu số phận đứng lên, vừa cò kè mặc cả: "Vậy em tắm rửa trước đi rồi ngồi trên giường đọc sách cũng được mà? Anh ở cạnh bên em."
Tiền Thiển bĩu môi, có Đường Ngự ở bên quấy rối, đoán chừng sách cũng không đọc được bao lâu. Nhưng cô không tranh luận, đỡ phải nghe Đường Ngự lải nhải không dứt.
"Đúng rồi, Tình Tình" Tiền Thiển đang đi vào phòng tắm, Đường Ngự đột nhiên gọi cô lại: "Thứ tư tới* em xin phép nghỉ lớp học đàn đi."
*đầu chương 48 nói TT học đàn vào thứ 3, 5, 7 trong tuần. Chỗ này gốc là cuối tuần ba, nghe rất vô nghĩa, tra gg ra thứ Tư (1 tuần 7 ngày, thứ Tư là ngày số ba). 2 cái này mâu thuẫn với nhau, k biết để sao nữa```
Tiền Thiển nhìn hắn đầy thắc mắc, làm gì mà vô duyên vô cớ trì hoãn việc học của cô?! 7788 giận dỗi đã phớt lờ cô rất lâu, nếu cô còn lười học, 7788 chắc bị chọc cho tức chết...
"Thứ tư anh có hẹn nhà thiết kế trang sức Graff. Lần trước đã cắt nguyên viên kim cương hồng ra, trừ viên lớn nhất để lại làm nhẫn, chỗ còn lại cắt được mấy chục hạt nữa, em phải nhanh nhanh chọn kiểu dáng đồ trang sức kẻo không kịp đám cưới." Đường Ngự mong đợi nhìn Tiền Thiển.
Cứ ba câu lại dính chặt vào cái chủ đề kết hôn, còn có thể vui vẻ nói chuyện được không hả! Tiền Thiển nghẹn lòng liếc Đường Ngự: "Đám cưới ở đâu ra? Anh trai em nói vẫn muốn giữ em lại hai năm, anh không nghe thấy sao? Thêm nữa, cha mẹ em cũng không biết em đang yêu đương, có ai tự quyết định như anh chứ?"
"Tình Tình à..." Đường Ngự bám theo ôm lấy Tiền Thiển, vẻ mặt vô lại: "Không phải anh bảo tháng sau sinh nhật mẹ vợ, cha mẹ anh sẽ gặp mặt chính thức rồi à? Đã nói tháng 8, 9 kết hôn, em không được nuốt lời..."
CMN là ai nói với anh!! Rõ ràng là tự anh nói cơ mà?? Tiền Thiển đẩy con chó ngốc Đường Ngự ra, buồn bực đầy mặt đi tắm. Gây nên loại tình huống hiện tại này, chắc chắn không phải lỗi tại cô, thiết lập nhân vật của Đường Ngự thật sự bay đi quá xa rồi...
"Đừng ảo tưởng trốn tránh trách nhiệm!" 7788 đã lâu không lên tiếng đột nhiên ngoi đầu lên: "Tôi đã quan sát rồi, bình thường ở bên ngoài Đường Ngự vẫn duy trì thiết lập cao lãnh kiệm lời, cho nên rõ ràng chính là trách nhiệm của cô! Là cô không phát huy đúng tác dụng, làm nam chính bị lệch đường!!"
"Đúng đúng! Ngài nói rất đúng!! Ngài không tức giận là tốt rồi, tôi xin nhận sai!" Tiền Thiển chân chó xin lỗi.
"Hừ!" 7788 cực kỳ ngạo kiều: "Ai nói tôi không tức giận! Lần này xác định phải nhận cảnh cáo màu lam rồi, sao tôi không tức được? Nhưng so đo với đồ đần như cô khiến tôi rất không có đẳng cấp..."