Mộc Hề Bạch

Chương 44




Vì Mộ Bạch còn suy nghĩ cho tình trạng thân thể cậu nên mỗi lần tình ái đều sẽ cố gắng khắc chế bản thân, đơn giản chỉ làm cậu một lần để bắn tinh, sau đó dù bản thân có dục cầu bất mãn đến mức nào cũng sẽ không làm lần thứ hai.

Tình ái lâu dài làm Quân Mộc Hề dần dần quen với cảm giác gậy thịt bên trong thân thể mình, lúc bị tinh dịch rót đầy cũng không khó chịu nữa.

“Sư phụ… bao giờ chàng mới về nha.” Quân Mộc Hề khẽ nhíu mi, bất mãn nhìn người đàn ông cầm một ngọc thế thon dài chậm rãi nhét vào cơ thể mình.

“Đừng lo, buổi tối ta sẽ về” Mộ Bạch vỗ vỗ mông nhỏ càng ngày càng mềm của thiếu niên, đáy mắt mang ý cười, “Phu quân sẽ sớm về cho phu nhân ăn no mà.”

Quân Mộc Hề đỏ mặt lườm hắn, lại nhìn thoáng qua ngọc thế thon dài cắm dưới thân rồi khẽ bĩu môi. Đã hơn hai mươi ngày rồi, lỗ nhỏ đã quen với gậy thịt thô dài lửa nóng, đột nhiên đổi thành ngọc thế thon dài mát mẻ khiến cậu cũng không dễ chịu.

“Bảo bối cố nhịn chút, nếu không phải chuyện này thật sự rất nghiêm trọng, vi phu cũng sẽ không để một cái ngọc thế xấu xa chiếm chỗ của mình.” Vẻ mặt Mộ Bạch dường như cũng hơi bất mãn, tiện tay cầm ngọc thế đảo một vòng, nhìn dáng vẻ thiếu niên đỏ mặt run rẩy mới hơi hoà hoãn lại.

Chờ khi Mộ Bạch đi rồi, Quân Mộc Hề liền ăn không ngồi rồi, vuốt bụng nhỏ hơi nhô lên mà chậm rãi thở dài. Đây đã là lần thở dài thứ tám, hòa thượng mới đi không đến hai canh giờ mà cậu đã khó chịu muốn khóc. Không hiểu sao gần đây cậu vô cùng ỷ lại người đàn ông ấy, tuy ngày nào hai người cũng đều dính bên nhau, nhưng không hề có cảm giác chán ngấy gì hết, thậm chí cậu còn càng lúc càng ỷ lại hắn hơn.

Hơn nữa trải qua hơn hai mươi ngày này, thân thể mẫn cảm và dâm đãng của cậu đã sớm quen với gậy thịt của người đàn ông đâm vào. Hơn nữa không hiểu sao nhu cầu của cậu cũng tăng vọt, mấy ngày nay không chỉ một lần muốn Mộ Bạch đừng bận tâm thân thể mình mà cứ hung hăng yêu thương cũng được. Nhưng Mộ Bạch vẫn còn chút lý trí, hắn luôn chịu đựng, không làm quá mức, cho nên khiến cậu có hơi dục cầu bất mãn. Mà sau khi người đàn ông đi thì cảm giác này càng trở nên nghiêm trọng thêm.

“Chậc, tình tiết vớ vẩn gì đây!” Cậu bực bội ném thoại bản bình thường vẫn xem rất vui vẻ sang một bên, hất mạnh tóc, cũng chẳng biết đang giận ai mà tâm trạng càng lúc càng bất ổn. Cảm giác mong nhớ Mộ Bạch khiến cậu như phát điên.

Giờ đã là buổi chiều, Mộ Bạch đã đi hơn hai canh giờ, chắc phải hơn ba canh giờ nữa mới về. Vì muốn ra ngoài nên Mộ Bạch đã bắn tinh trong thân thể cậu hai lần, khiến bụng cậu khó chịu như đang thực sự mang thai mấy tháng vậy.

Quân Mộc Hề chán nản nằm trên giường, vì vướng bụng nên cậu cũng không thể tùy ý đi lại, chỉ có thể nửa nằm. Để thoải mái nên cậu chỉ khoác một tấm lụa hơi mỏng che thân thể, hạ thân trống rỗng, có thể thấy rõ lỗ nhỏ phấn hồng cùng ngọc thế xanh lục.

Theo động tác khẽ khàng của cậu, lụa mỏng cũng nhẹ nhàng quét qua thân dưới khiến cậu cảm thấy hơi ngứa. Ngọc hành dưới thân cũng chẳng biết đã ngẩng lên từ lúc nào, đang khẽ rỉ nước.

Quân Mộc Hề nhẹ cắn môi dưới, đôi mi tinh tế hơi nhăn, tình dục càng lúc càng tăng trong cơ thể khiến cậu cực kỳ mẫn cảm, chỉ cọ nhẹ chút cũng có thể nổi lên phản ứng kịch liệt. Trải qua một đoạn thời gian bị gậy thịt của người đàn ông khai phá, thân thể vốn dâm đãng của cậu dường như càng thêm không thể khống chế, giờ không có gậy thịt, chỉ một cây ngọc thế nho nhỏ sao có thể thoả mãn cậu.

Cẩn thận dùng ngón tay chạm chạm vào ngọc thế trong cơ thể, vì đã ở bên trong lâu nên ngọc thế mát mẻ giờ lại hơi nóng lên. Vì nó khá dài nên đã chạm tới miệng tử cung, nhẹ nhàng động một chút, khiến cậu thậm chí đều có thể cảm nhận được tinh dịch còn trong cơ thể bắt đầu lưu động.

“Ưm… thật khó chịu…” Sợ chất lỏng trong cơ thể chảy ra, cậu không dám động mạnh, chỉ dám khẽ cầm lên ngọc thế rồi nhẹ nhàng kéo ra đẩy vào. Nhưng cách này không thể thoả mãn dục vọng đang ngày càng tăng lên của cậu.

Cậu thở dài một hơi, lại bỗng nhiên nhớ tới phía sau đã lâu chưa được chạm tới. Vì Mộ Bạch không muốn để gánh nặng thân thể cậu càng thêm nghiêm trọng nên trong khoảng thời gian này, mặt sau chưa từng được yêu thương.

Ngón tay khẽ chạm tới cúc huyệt còn đang khô ráo, cảm nhận được bởi kích thích vì bị chạm vào khiến cậu càng động tâm. Không bao lâu, Quân Mộc Hề tìm được một hộp thuốc cao đã mở, liền nhẹ nhàng vét một ít bôi lên cúc huyệt khô ráo.



Thuốc cao màu trắng ngà chỉ chốc lát đã hoà tan toàn bộ vì độ nóng của lỗ nhỏ, hóa thành chất lỏng dính nhớp ướt át chảy vào trong.

Quân Mộc Hề ngẩng đầu, hơi hơi nâng mông, bởi vì sợ chất lỏng chảy ra nên cậu đành phải nửa nằm, ngón tay không ngừng khuếch trương cúc huyệt. Hơn nữa chẳng mấy khi cậu tự mình đùa bỡn nơi này nên kinh nghiệm thiếu đến đáng thương so với hoa huyệt phía trước. Nhớ lại động tác trước đây của người đàn ông, cậu gian nan tìm điểm G trong lỗ nhỏ.

“Ha a… sướng quá… thật thoải mái…” Ngón tay dần tăng lên tới bốn ngón, mặt sau bị lấp đầy khiến Quân Mộc Hề có cảm giác thỏa mãn vô cùng. Khoái cảm ở cúc huyệt không giống hoa huyệt phía trước, dường như càng mãnh liệt hơn, cảm giác cũng khác.

“Ưm! A a!” Ngón tay khẽ đụng tới một điểm nào đó đang nhô lên, Quân Mộc Hề nhận ra đây là điểm dâm của mình liền không lưu tình đâm mạnh vào. Kích thích tuyệt vời khiến cậu lớn tiếng rên rỉ, mông nâng càng lúc càng cao, tốc độ ngón tay thọc vào rút ra cũng càng lúc càng nhanh. Vì điểm G bị kích thích quá nhiều nên cậu thậm chí cảm giác như hậu huyệt đã tê dại, dương vật cũng bắt đầu run rẩy.

“Ha… ưm a a a!… Muốn tới… a ưm…” Tốc độ ngón tay thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh. Cậu mới chỉ kích thích hậu huyệt thôi mà dương vật đã bắn tinh, hoa huyệt phía trước cũng phun ra không ít chất lỏng trong suốt. Thể chất mẫn cảm khiến cậu tự chơi mình đến triều xuy.

Cao trào qua đi, thân thể Quân Mộc Hề có hơi nhũn ra, mông cũng hạ xuống, khẽ thở phì phò. Đôi mắt đào hoa rưng rưng nước, lại đột nhiên trông thấy một bóng dáng mơ hồ trước mắt khiến cậu giật mình.

“Ai?!” Không thể để ai đó ngoài hoà thượng trông thấy dáng vẻ này của cậu được.

“Phu nhân thật sự có hứng thú.”

Mộ Bạch nhướng mày nhìn mỹ nhân trước mặt, con ngươi thâm thúy lại phức tạp. Cao trào qua đi, Quân Mộc Hề giống hệt một yêu tinh quyến rũ người, hơn nữa mỹ nhân còn đang trần trụi nửa người dưới, lỗ nhỏ hồng hào đang cắm ngọc thế, phía trước phía sau đều ướt dầm dề, giống như vừa bị người lăng nhục vậy.

“Ưm… sư phụ?!” Quân Mộc Hề nghe giọng hắn, đầu tiên là kinh hỉ, sau lại nghĩ đến dáng vẻ hiện tại của mình, lập tức đỏ bừng như trứng tôm, từ trên xuống dưới đều phấn nộn vô cùng.

“Vi phu sợ phu nhân ở nhà đói không chịu nổi nên đã không ngừng đẩy nhanh tốc độ, lúc này mới về sớm hơn được, không ngờ vẫn chậm một bước.” Biểu cảm nhàn nhạt của Mộ Bạch dường như còn có chút tiếc hận, không biết là đang tiếc hận vì không thể nhìn từ đầu đến đuôi, hay là tiếc vì không thể về sớm tự mình thoả mãn phu nhân của mình.

“Sư phụ! Chàng đừng trêu ghẹo em… còn không phải vì nhớ chàng…” Quân Mộc Hề dẩu miệng nói nghe rất tủi thân.

“Hửm? Phu nhân dục cầu bất mãn là vì nhớ ta sao?”

Không biết Quân Mộc Hề nghĩ đến cái gì mà khuôn mặt nhỏ tủi thân biến đổi, lập tức trở nên tức giận. Cậu dịch đến mép giường, đứng dậy đối diện với người đàn ông, tóm lấy thứ bên dưới đã cứng lên của hắn.

“Đều là nó gây họa!” Nếu không cậu có thể trở nên dục cầu bất mãn như thế sao?

Mộ Bạch kêu lên một tiếng, ngay sau đó lại khẽ cười, nói, “Nếu phu nhân bóp hỏng nó thì sau này không có gì dùng đâu.” Rồi lại nhẹ nhàng ôm Quân Mộc Hề vào lòng, “Nhưng phu nhân như vậy quả thực là do vi phu sai, sao có thể không đút no hai cái miệng nhỏ của phu nhân chứ.”

Mộ Bạch hôn đôi môi đang bĩu ra kia, ngón tay tiến vào cúc huyệt còn đang ướt dầm dề, bởi vì vừa sử dụng nên hai ngón tay hắn có thể vào rất dễ dàng.



Quân Mộc Hề thoải mái rên hừ hừ, tay mình và tay Mộ Bạch đi vào, cảm giác quả thực khác nhau như trời với đất, chỉ chốc lát mà cậu đã sướng không chịu được. Hai đùi cậu lại muốn kẹp chặt eo người đàn ông, nhưng vì tinh dịch bên trong nên không dám cử động mạnh.

Nhưng ngoài dự đoán là Mộ Bạch lại tự mình động thủ kéo hai đùi cậu kẹp chặt lên hông hắn. Cậu kinh hô một tiếng, hai tay nhanh chóng ôm lấy cổ hắn, miệng lo lắng nói “Đừng! Bụng em!”

“Không sao mà bảo bối, ta vừa hỏi Vương đạo trưởng, ông ấy nói ngẫu nhiên để tinh dịch chảy ra một hai lần cũng không ảnh hưởng.” Mộ Bạch thở gấp bên tai cậu, thanh âm trầm thấp, mang theo áp lực tình dục dày đặc, “Phu nhân, phu quân của em đã dục cầu bất mãn bao nhiêu ngày rồi.”

Quân Mộc Hề nghe hắn nói mà vừa hưng phấn vừa sợ hãi. Cậu hưng phấn vì cuối cùng cũng có thể thoải mái làm một lần, lại sợ hãi người đàn đã nhịn lâu ngày liệu có đ* chết mình không.

Cậu vùi đầu vào cổ người đàn ông, giọng hơi lí nhí, “Chàng… chàng nhẹ chút…”

Nhẹ thì không nhẹ được rồi, Mộ phương trượng đã dục cầu bất mãn nhiều ngày như thế, không biết đã chờ giờ khắc này bao lâu, nhẹ ư? Không thể.

“Ưm a! Mộ Bạch!… Ha… ưm… chàng chậm một chút… hu hu…”

“Đồ hòa thượng thối!… Sâu quá… đừng đâm cùng lúc như thế… ưm a!…”

…………

Tiếng rên rỉ gọi giường kịch liệt vẫn luôn vang lên liên tục đến sáng sớm hôm sau, khàn khàn lại nức nở, Quân Mộc Hề cuối cùng vẫn bị làm tới mức không còn sức xin tha, mặt trước mặt sau đều bị người đàn ông yêu thương tận tình.

Cơ bắp trần trụi cùng đường cong hoàn mỹ của Mộ Bạch đè chặt cậu xuống giường, khẽ liếm cặp mông trắng như tuyết đang nhô cao, không nhẹ không nặng lưu lại dấu răng nhợt nhạt. Nhìn thiếu niên dưới thân đang không ngừng nức nở, hắn nhẹ nhàng lật cậu lại rồi hôn môi cậu an ủi, nhưng động tác dưới thân lại không hề tạm dừng.

Dục cầu bất mãn ư? Sao có thể.

Ngày tháng vui sướng của hai người nháy mắt đã qua hơn mười ngày. Mấy ngày qua, Quân Mộc Hề không chỉ bị hòa thượng yêu thương, hơn nữa còn vì không tiện cử động nên chỉ có thể ăn lại ngủ, ngẫu nhiên đọc thoại bản.

Nhưng giờ cậu đã càng lúc càng ít xem thoại bản rồi, bởi vì mỗi khi xem đến tình tiết nam chính giở trò khốn nạn là cậu lại nổi giận vô cớ, cảm xúc cũng hơi không ổn, đôi khi còn cảm thấy Mộ Bạch cứ luôn xử lý sự vụ trong chùa mà không để ý tới mình là có thể tủi thân đến phát khóc.

 

------oOo------