Trì Hiểu Lôi vừa rửa tay chuẩn bị làm, xoay người thấy hai người kia đang thân mật ở huyền quan, cô nàng coi như không thấy, mở tủ lạnh ra nhìn, mẹ nó... tất cả đều là thịt, thịt heo xương sườn thịt bò thịt gà thịt cá, còn có cánh gà đã ướp, mặt trên đặt một hộp rau xà lách, vừa nhìn đã biết, bọn họ thường xuyên ăn thịt nướng.
Bên phải tất cả đều là đồ uống xếp một loạt, bên trái là quả táo, từng quả đỏ bừng xinh đẹp.
Cô nàng chọn hai loại đồ uống, Viên Vũ cũng vào đến phòng bếp, cô rửa sạch tay đi đến lấy cánh gà, trực tiếp cho vào nồi nướng, lại cầm xương sườn ra, rửa sạch bắp ngô cắt miếng, cùng cho vào nồi áp suất.
"Càng ngày càng có dáng vẻ của dâu hiền vợ đảm." Trì Hiểu Lôi đặt tay lên vai cô:
"Cơ mà, đàn bà vẫn không nên cho đàn ông ăn quá no, bằng không, hắn ta sẽ ra ngoài tìm món ăn hoang dã."
"Cậu nói cái gì cơ?"
Viên vũ nghe không hiểu lắm: "Có hôm tớ ăn ở nhà, có hôm sẽ muốn ra ngoài ăn."
Trì Hiểu Lôi: "...... được rồi, coi như tớ chưa nói gì."
"Cái tay kia của Hàng Dục là như thế nào?" Cô nàng đột nhiên hỏi: "Bị Kỷ Văn Bác đánh?"
Viên Vũ: "...... Không phải, nói ra dài lắm."
Cô kể lại đơn giản việc của Hàng Dục và Kỷ Văn Bác về nhà nói ra mấy chuyện này, Trì Hiểu Lôi nghe xong lại che miệng trừng lớn mắt, chờ cô nói xong, giơ ngón tay cái lên với cô:
"Chuyện của cậu so với tiểu thuyết cẩu huyết còn xuất sắc hơn, Tô Mary cũng không dám viết như vậy."
"Tô Mary là ai?"
"Là một ...... tác giả tươi mát."
"Ừm." Viên Vũ lấy táo từ tủ lạnh rửa sạch rồi cắt miếng:
"Ngày mai tớ về nhà, nói chuyện với ba mẹ một chút."
"Nói chuyện gì?" Trì Hiểu Lôi lấy trái cây xoa xoa dưới vòi nước rửa sạch:
"Cậu đừng nói cho ba mẹ biết hai người đang ở chung, bằng không sẽ bị đánh chết."
Viên Vũ sửng sốt: "Nghiêm trọng như vậy sao?"
"Vô nghĩa." Trì Hiểu Lôi lấy khăn giấy lau khô dĩa:
"Thế hệ trước quan niệm cổ hủ như vậy, cậu nên lựa chọn cái gì có thể nói."
"À, được" Viên Vũ gật gật đầu.
"Tớ nói nếu như..." Trì Hiểu Lôi bỗng nhiên hạ giọng: "Nếu hai người ngoài ý muốn có thai, làm sao bây giờ?"
"...... Tớ không biết."
Căn bản Viên Vũ không nghĩ đến vấn đề này.
"Đương nhiên là bắt người chịu trách nhiệm, bảo cậu ta kết hôn."
Trì Hiểu Lôi oán hận xoa xoa một quả táo:
"Cậu quá ngốc tiểu Viên Viên, cậu không thể mắc mưu dính lừa có hiểu không, một cái Kỷ Văn Bác là ví dụ rồi, chút nữa tớ hỏi hàng Dục giúp cậu, cuối cùng có tính cưới cậu hay không, nếu không, nhân lúc còn sớm cho cậu ta cút đi, đẹp trai có gì ghê gớm đâu."
"Tôi nghe có người ở sau lưng khen mình đẹp trai." Hàng Dục không biết vào bếp từ bao giờ, đã đứng ở sau lưng hai người.
"Là ...là, tớ đang khen." Trì Hiểu Lôi xoay người, trực tiếp hỏi: