Mở Sai Cách Nuôi Mất Rồi
Quà Valentine đến đây!!!
**************
Diễn biến phát triển suôn sẻ đến bất ngờ.
Phó Tâm Hàn nằm trên giường khách sạn, nhìn chằm chằm cánh cửa phòng tắm đang đóng chặt ở đối diện.
Anh cứ cảm thấy có gì đó sai sai.
Dưới sự khiêu khích xúi giục của Nhan Dung, anh rượu vào làm càn, chạy đến đẩy đưa với anh bạn đẹp trai trong quán bar. Cả quá trình suôn sẻ đến không ngờ, anh còn chưa kịp phản ứng thì cũng đã thuê xong phòng khách sạn với anh bạn đẹp trai kia rồi.
Bình thường Phó Tâm Hàn không tìm người lên giường một cách tùy tiện như vậy.
Nhưng hôm nay đầu óc anh bị vui sướng làm lú luôn, cộng thêm tác dụng của cồn, cứ như ma xui quỷ khiến đi theo người ta.
Dĩ nhân, còn một nguyên nhân quan trọng nhất.
Người đàn ông này quá là đẹp trai luôn!
—— Cửa phòng tắm mở ra.
Đôi chân dài lọt vào tầm mắt Phó Tâm Hàn đầu tiên.
Người đàn ông quấn một chiếc khăn tắm, hơi nước vẫn còn bốc ra, làn da trắng trẻo nhìn vô cùng hấp dẫn.
Cởi quần áo ra rồi, Phó Tâm Hàn mới phát hiện ra tỉ lệ dáng của người đàn ông này ngon hệt như trong tưởng tượng của anh, thậm chí còn đỉnh hơn cả tưởng tượng của anh nữa. Dáng người này trông không nhỏ gầy như omega hay beta mà cường tráng hơn, Phó Tâm Hàn còn thấy được cả cơ bụng kia kìa!
Ực! Quá ngon!
Phó Tâm Hàn lén nuốt nước bọt.
Sau khi đóng gói lịch sử đen của anh – Đông Dương Tây ra nước ngoài, mắt thẩm mĩ của Phó Tâm đã có chút thay đổi.
Ban đầu, anh cũng giống như những alpha khác, thích omega nhỏ gầy, nhưng từ đó về sau, anh vừa thấy con trai nhỏ gầy sẽ nhớ đến Đồng Dương Tây, sợ người kia cũng trông vậy mà là một alpha. Nhỡ mà anh nhận sai thật, chẳng phải lại rất lúng túng sao?
Vậy nên, không biết từ khi nào, anh bắt đầu cảm thấy có hứng thú hơn với đàn ông có dáng người to con một chút.
Ví dụ như, anh rất ưng cậu bạn đẹp trai trước mặt đây.
Người đàn ông đối diện nhận thấy ánh mắt nóng bỏng của anh, ngẩng đầu lên, cười "ngọt ngào" với anh.
Mở miệng nói: "Anh cũng đi tắm trước đi."
"Được!"
Cái gọi là đẹp đến lú óc là thế này đây.
Những điều cảm thấy sai sai trước đó đã bị đánh bay khi nhìn thấy cơ thể trần truồng của người đàn ông kia. Phó Tâm Hàn phi như bay vào phòng tắm.
Lúc đi ngang qua người đàn ông kia, anh còn lén liếc từ phía sau. Chậc chậc chậc, cái eo này, cái mông này... Chỉ mới nhìn thôi đã khiến cả người bốc hỏa rồi! Lúc nữa... Ha ha ha!
Phó Tâm Hàn vui vẻ vào phòng tắm, mở vòi nước, còn ngân nga một bài hát trong không gian nhỏ phủ đầy hơi nước.
Mười phút sau.
Phó Tâm Hàn bắt chước người đàn ông kia, cũng quấn khăn tắm bước ra.
Anh bạn đẹp trai kia đang nằm trên giường nghịch điện thoại, trên người vẫn chỉ quấn cái khăn tắm ngắn ấy.
Người đàn ông nằm trên giường nghe thấy tiếng động, nhướng mắt lên, đôi mắt hẹp dài khẽ run, còn nhếch miệng cười một tiếng, ngoắc tay với anh.
"Lại đây nào."
Phó Tâm Hàn phi đến.
Đến cạnh người đàn ông, anh còn cố vờ dè dặt, muốn trò chuyện trước vài câu: "Cậu đang nhìn gì vậy?"
Nhưng người đàn ông lại chẳng cho anh cơ hội ấy, tắt điện thoại rồi vứt sang một bên.
"Không làm gì cả." Người đàn ông nhếch miệng, nhìn trông có vẻ tâm trạng rất tốt: "Anh tắm xong rồi chứ? Nếu đã xong thì chúng ta vào việc chính thôi."
Vãi thật, trực tiếp thế cơ á?
Được đấy, anh thích!
Phó Tâm Hàn đang suy nghĩ, người đàn ông đã chủ động vươn tay ra ôm lấy cổ anh, kéo xuống rồi hôn lên.
Hai người lăn qua lăn lại trên giường, hết ôm lại hôn, còn miếng vải che chắn kia đã bị ai đó vô tình kéo ra, vứt xuống giường.
...
"Úi! Chờ chút đã!"
Lúc một ngón tay thon dài đưa chất lỏng lạnh lẽo len lỏi vào hoa cúc của anh, Phó Tâm Hàn mới giật mình, trái tim rực lửa như bị dội thẳng một chậu nước lạnh.
Cuối cùng anh cũng nhận ra là sai sai ở đâu rồi.
Mặc dù anh đã đạt được sự đồng thuận chung lúc hẹn chịch với người đàn ông này, nhưng vị trí trên dưới thì bọn họ còn chưa có được sự đồng thuận cơ mà.
Thậm chí anh còn quên hỏi người kia thuộc giới tính nào, cứ thế bị sắc đẹp làm lú óc, cứ thế mà lăn lên giường.
"Bỏ ngón tay của cậu ra ngay cho tôi!" Phó Tâm Hàn nằm trên giường không dám nhúc nhích.
"Em từ chối." Giọng nói mang theo ý cười của người đàn ông vang lên. Thịt đến miệng rồi chờ gì không ăn? Cậu cũng chẳng phải Liễu Hạ Huệ. Đây là người vẫn luôn ngự trị trong tâm trí cậu mấy năm nay, là người cậu chỉ có thể theo dõi qua màn hình, dù biết người đó đã tìm đối tượng nhưng cũng chỉ có thể âm thầm nghiến răng nghiến lợi, nuốt nỗi bất bình vào trong bụng, cùng lắm mới động tay một chút để trút giận.
Tỷ như cậu chỉ "vô tình" xóa tất cả mấy video trong thư mục nhỏ không tên nằm trong cùng ổ D của Phó Tâm Hàn.
Chậc, nhưng mà, không nhìn thì không biết, chứ vừa nhìn một cái đã bị dọa cho giật mình rồi. Mấy video kia, mấy tư thế đó... Khụ khụ, kiến thức cả đấy. Hôm nay có thể áp dụng thực hành chút rồi.
Phó Tâm Hàn bất ngờ, đành thả pheromone của mình ra, trừng mắt lên: "Cậu cảm nhận cho rõ đây, tôi là alpha đấy!"
Nhưng người đàn ông không thèm nhúc nhích, còn nở một nụ cười ám chỉ.
Ác ma mở miệng nói: "Em biết mà."
Một mùi hương mãnh liệt hơn cả pheromone của anh bỗng xuất hiện trong không khí, mạnh mẽ cuốn lấy anh.
Chân Phó Tâm Hàn mềm nhũn, suýt nữa thì bị dọa đến tiểu.
Mùi hương này tràn đầy tính áp bức, xâm lược và nguy hiểm. Khác hẳn với mùi hương ngọt ngào hấp dẫn của omega, đây là pheromone của một alpha cùng giới với anh!
Tỏa ra từ anh bạn đẹp trai trước mặt này đây!
"Đệt!" Phó Tâm Hàn tức đỏ cả mắt: "Mẹ nó, cậu là alpha à?"
Người đàn ông không trả lời, chỉ từ từ đút ngón tay thứ hai vào.
Phó Tâm Hàn cảm nhận được cơn đau âm ỉ từ nơi khó nói phía sau lưng, phát cáu lên: "Cậu mù à? Tôi cũng là alpha đấy!"
"Em đã nói là em biết mà!"
Phó Tâm Hàn sắp phát điên rồi.
Bây giờ anh đang phải đối mặt với thời khắc khó khăn nhất trong cuộc đời: Anh sắp bị một alpha cưỡng hiếp!
Thân là một alpha, lòng tự tôn của một alpha không cho phép anh chịu đựng sự yếu thế này, anh muốn chống lại. Đều là alpha cả, anh không tin là...
Úi cha!
Pheromone của người kia càng lúc càng nồng nặc trong không khí, đè ép anh khiến anh không nhúc nhích nổi, đến cả thở thôi cũng khó nữa.
Ức chế pheromone!
Cấp bậc alpha của người kia cao hơn anh!
Người đàn ông thong thả rút ba ngón tay ra, lật Phó Tâm Hàn lại.
Nhếch miệng cười.
"Đến giờ mà anh vẫn không nhận ra em à!"
"Cái gì?... A!" Phó Tâm Hàn vừa nói được hai chữ, một thứ lớn hơn cả ba ngón tay chụm lại kia đã bất ngờ xông vào cơ thể anh.
"Úi! A! Đau đau đau!"
Cơ thể của alpha rõ ràng là không thích hợp để làm người "nhận", kể cả người đàn ông đã chuẩn bị đầy đủ, Phó Tâm Hàn vẫn bị đau đến suýt ngất.
Người đàn ông hôn lên má Phó Tâm Hàn, dịu dàng nói: "Ngoan nào, chút nữa sẽ hết đau!"
Lời của cậu hiển nhiên không hề có sức thuyết phục, Phó Tâm Hàn không nghe nổi một từ nào từ miệng cậu.
Cơ thể như bị xé toạc ra, chịu đựng cơn đau không thể chấp nhận nổi này.
Quan trọng là trong không khí còn có pheromone khiến da đầu anh tê dại. Một alpha lại đi phóng pheromone với một alpha khác, đây là một hành động được coi là khiêu khích. Nhưng giờ phút này, Phó Tâm Hàn chỉ muốn nguyền rủa thằng cha vừa chèn ép anh bằng pheromone, vừa bắt nạt anh bằng cơ thể này thôi.
Tình thú trên giường à?
Một bên bị khiêu khích về sinh lí, một bên lại bị ép buộc về thể chất, Phó Tâm Hàn cảm thấy mình sắp bị hành hạ đến phát điên rồi!
Nhưng người đàn ông kia vẫn dùng giọng nói dịu dàng kia thì thầm bên tai anh.
"Anh Phó thân yêu à, em về rồi đây!"
- Hết chương 3 -