Chương 51: Dò xét hầm mỏ
Chương 51: Dò xét trong hầm mỏ
" Quillen ? Chẳng lẽ là Quillen Walker " Kiera trầm ngâm nói thầm.
Đây là số ít kỵ sĩ ủng hộ Horus, tính toán kỹ ra thì cũng cùng một phe phái với nàng rồi.
" Chuyện gì xảy ra, cãi cọ ồn ào gì thế, muốn c·hết sao ? " Floyd nghiêm mặt nhanh chân bước đến đó, sắc mặt hơi khó coi.
Lâu lắm mới có kỵ sĩ từ pháo đài đến thăm thị trấn lại xảy ra chuyện thế này, truyền đi người khác sẽ tưởng hắn quản lí không tốt, đến tai tử tước lại càng thêm phiền phức.
" Nếu ngài Floyd có chuyện cần giải quyết vậy ta liền xin phép rời đi trước " Không cho đối phương thời gian đáp lời, Kiera nhanh chân rời đi.
Chút chuyện nhỏ này Kiera không có hứng thú xen vào, Quillen cũng được, Floyd cũng được, đều không bị nàng để vào trong mắt.
Floyd đã hơn mươi mới miễn cưỡng trở thành Kỵ sĩ Trung Đẳng, có thể có nhiều kinh nghiệm hơn nàng nhưng về sức mạnh thể chất không thể so bì với người trẻ tuổi được.
Vẫn là chuyện của ngài Horus quan trọng hơn.
Đùng nhìn Kiera tính cách thoải mái, bình thường còn rất trầm tĩnh, trông có vẻ dễ nói chuyện, nhưng suy cho cùng vẫn là còn nhỏ tuổi liền sở hữu thực lực mạnh mẽ.
Nói tóm lại thiên tài tất nhiên kiêu ngạo, có thể tùy ý lộ ra ngoài, cũng có thể che giấu bên trong, nhưng ít hay nhiều tất sẽ có.
Rất nhanh sau đó, Kiera đã gặp được nhóm người đã tiếp nhận ủy thác thông qua hiệp hội mạo hiểm giả.
Trong một căn phòng riêng trong quán rượu.
Kỵ sĩ Trung Đẳng !
Vaiself nhìn cô gái trẻ tuổi mặt áo giáp đang ngồi trước mình, ngoài mặt không đổi sắc nhưng trong lòng cẩn thận hơn rất nhiều.
" Không cần phải nói nhảm làm gì, nhiệm vụ chúng ta tiếp nhận, nhưng thù lao phải giao trước một nửa dù cho có hoàn thành ủy thác hay không " Vaiself bình tĩnh nói ra yêu cầu và quyền lợi của mình.
Vì những chuyện đã xảy ra trong quá khứ cô ta không tin bất kỳ một tên quý tộc nào cả, tất cả chúng là đám xấu xí ghê tởm hơn bất kỳ ai.
Lật lọng !
Hoàn thành nhiệm vụ nhưng không trả thù lao rất có thể sẽ xảy ra !
Ít nhất cô ta nghĩ thế.
Kiera không biết ý nghĩ của Vaiself, nếu không có khả năng cao sẽ tức khắc rút kiếm, chém thẳng vào cái khuôn mặt xinh đẹp sở hữu vết sẹo đó.
" Đã sớm chuẩn bị cho các người rồi " Kiera nói xong liền đặt một chiếc túi lên mặt bàn, nó phát ra một âm thanh nặng nề cho thấy trọng lượng của thứ bên trong không hề nhỏ.
" Được rồi "
Vaiself nhận lấy chiếc túi, lập tức kiểm tra kỹ lưỡng, đây là những đồng vàng xương máu bọn họ sẽ phải dùng mạng mình mới đổi được.
...
Lại ba ngày trôi qua.
Nhóm mạo hiểm giả trong khoảng thời gian ngắn ngủi bắt tay vào việc chuẩn bị trang bị một cách kỹ lưỡng.
Kế đó Kiera dẫn theo bọn họ đến hầm mỏ, nơi cần dò xét do thám.
Cũng vì thế mà hôm nay Horus tự mình đến đây để xem kết quả do thám của bọn chúng, hắn không dẫn theo nhiều người, chỉ có một trăm kỵ binh theo hộ tống mà thôi.
Hắn không tiếp cận gần làm gì, chỉ đứng ở một vị cao có thể nhìn rõ ràng phía hầm mỏ.
Bất quá có một chuyện làm Horus thấy hơi kinh ngạc, không nghĩ tới hầm mỏ này lại chính là tài sản riêng của hắn, dù bản thân khi trước không được tử tước ưa thích nhưng nói gì thì nói vẫn là con ruột của mình.
Thế nên hóa ra cái hầm mỏ này ll cũng thuộc về sản nghiệp đứng tên Horus, được Richard Jiren ban cho vào một thời điểm nào đó trong quá khứ.
" Mỏ sắt sao, nghe rất không tệ nhưng kỳ thật sản lượng rất ít ỏi do khai thác quá mức trong mấy trăm năm, hàng năm bán quặng sắt thu về không đến hai trăm đồng vàng...tính ra mỗi tháng chỉ được hai mươi đồng vàng Avalon thôi "
" Đây có khi là lý do tử tước thoải mái tặng nó cho mình cũng nên " Horus bĩu môi nói thầm.
Đây cũng là lý do vì sao trước nay Horus không chú ý đến phần tài sản này, quá ít ỏi, giao cho người bên dưới quản lí là được rồi, có nhị phu nhân Cynthia nhìn chằm chằm nên không kẻ nào có lá gan ăn chặn tiền lời.
" Chứ nếu là một mỏ sắt bình thường thì sản lượng phải ít cũng phải nhiều gấp năm lần, giá trị vô cùng to lớn "
Tiếp đó hắn thấy Kiera dẫn các mạo hiểm giả đến trước cửa hầm mỏ, rồi lập tức rời đi, quay về ngôi làng ở cách đó một giờ cưỡi ngựa.
Horus không suy nghĩ gì nữa, ra lệnh cho kỵ binh nghỉ ngơi tại chỗ, cũng cử vài người nhìn chằm chằm đám, mạo hiểm giả, tránh bọn hắn can đảm nhận tiền mà không làm việc.
Thời gian nhanh chóng trôi qua — — —
Bọn họ chờ từ trưa đến tối, nhóm mạo hiểm giả đã tiến vào hầm mỏ gần mười tiếng rồi mà vẫn chưa thấy có động tĩnh gì.
" Chẳng lẽ xảy ra chuyện rồi à ? Nếu chính diện đụng độ với Giun Ăn Đá thì tỷ lệ cao sẽ bị diệt cùng lúc cả đám " Horus nghi ngờ tự hỏi, dù vậy vẫn quyết định chờ thêm chút nữa xem tình hình thế nào.
Nếu đến trưa mai vẫn không có động tĩnh gì thì chỉ có thể bất đắc dĩ gửi lính trinh sát vài trong xem thử.
" Các người đáng tin cậy chút đi chứ " Hắn phiền muộn nghĩ thầm.
" Thịt lợn rừng đã chín rồi ạ, mời ngài hưởng dụng " Lúc này một binh sĩ đi đến nói.
Trong tay đối phương là một đĩa thịt đang b·ốc k·hói nghi ngút, mùi thơm phức tản ra xung quanh, đánh thẳng vài khứu giác Horus, cảm giác thèm ăn tức khắc xuất hiện trong đầu.
Mùi hương làm tâm tình hắn tốt hơn rất nhiều, tiếp nhận đĩa thịt kế đó liền ra lệnh cho các binh sĩ cùng ăn tối.
Con lợn rừng này là Horus để cho các kỵ binh đi săn, dù có mang theo sẵn lương thực, nhưng ở một nơi hoang vu thế này không ăn ít chút thịt rừng cũng quá lãng phí.
Dùng xong bữa tối, Horus cứ thế thức cho đến sáng.
Đạt đến cấp độ này giấc ngủ trở nên không quá cần thiết nữa, thức bảy ngày bảy đêm vẫn khỏe như trâu, dù cho một tháng cũng sẽ không đột tử.
Tất nhiên, lúc bình thường hắn vẫn giữ thói quen sinh hoạt như cũ, chỉ thay đổi tùy theo hoàn cảnh mà thôi, giống như hiện tại chẳng hạn, chịu khó thức nhìn chằm chằm để tránh xảy chuyện.
Và hắn đúng rồi !
Vào ngay bốn giờ sáng, Horus bất thình lình cảm nhận được mặt đất có chấn động nhẹ, một hơi thở mạnh mẽ đang lao bằng tốc độ cực nhanh dưới lòng đất.
" Là Giun Ăn Đá !? Nhóm mạo hiểm giả tìm ra nó rồi ?
" Làm tốt lắm !! "
Hắn hơi híp mắt cố gắng cảm nhận, rất nhanh phát hiện một điều bất thường. " Hơi thở rất cuồng bạo, nó đang tức giận ? "
" Không tốt, nếu nó phát điên trồi lên mặt đất t·ấn c·ông ngôi làng ở gần đây thì c·hết dở " Sắc mặt hắn biến đổi, trước đó chưa tính toán đến trường hợp này.
Dù vài dân thường xa lạ bị lan đến, xui xẻo đến c·hết đi cũng không tính là chuyện gì ghê gớm, nhưng có thể tránh được là tốt nhất.
Bất quá, không chờ Horus có hành động thì hơi thở đang cuồng bạo đó đột nhiên tắt ngúm, mặt đất cũng bình tĩnh hẳn như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
! ╮(o_O)╭ !
Đâu rồi !?
Sao đột nhiên không thấy ?
Horus hai mắt trợn tròn, tạm thời không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, trong lòng thấy đau trứng.
Đáng ghét thật đấy !
Mất đi mô phỏng miễn phí làm cái gì cũng quá mức bị động.
...
Tầm tám giờ sáng Kiera được một đội kỵ binh đưa đến gặp Horus.
Horus cũng rất bất đắc dĩ, từ bốn giờ sáng đến giờ bên phía hầm mỏ vẫn chưa có động tĩnh gì, hắn đều hận không thể tự mình xông vào trong đó xem xét.
" Nhóm mạo hiểm giả ra khỏi hầm mỏ rồi " Một tên kỵ binh đang quan sát bất ngờ hét lên.
Horus hơi kinh ngạc. " Ra rồi ? Trùng hợp vậy à, vừa gọi Kiera đến bọn hắn liền chạy ra "
" Đi, đi xuống dưới xem "
Ngay lập tức, một trăm kỵ binh khí thế hung hăng chạy xuống một nơi cách cửa hầm mỏ không xa, trực tiếp chặn đứng đường đi của nhóm mạo hiểm giả.
Dù đã sớm thấy từ xa, nhưng khi đến gần Horus mới kịp quan sát kỹ đám người này.
Chuyến do thám có vẻ không được thuận lợi thuận lợi cho lắm, nhóm sáu người thì có năm người b·ị t·hương rồi, trong đó có một nữ nhân còn mất luôn cả cánh tay phải.
Nhìn đối phương dùng tay trái nắm chặt cánh tay phải đã đứt rời khỏi cơ thể, hắn mơ hồ cảm nhận được mức độ nguy hiểm bên trong hầm mỏ.
Thật đáng tiếc, cánh tay đó nát bấy rồi, có thể nối lại hay không cũng là một cái vấn đề.
Trong đầu có ý nghĩ vậy nhưng rất nhanh liền bị loại bỏ khỏi suy nghĩ, thù lao mà hắn đưa ra không phải con số nhỏ, dư sức để bọn họ dùng mạng sống đi đánh đổi.
Đã chấp nhận thì phải chịu hậu quá nó mang đến.