Chương 2: Dị giáo
Quý tộc dùng bữa cũng rất rườm rà, các loại lễ nghi phức tạp làm cho Horus lúc mới xuyên qua thấy cực kỳ mệt mỏi, học xong mà muốn bệnh luôn ấy.
Bữa tối kết thúc.
Tuổi đã già Richard Jiren nhấp nhẹ ly rượu vang, sau đó chậm rãi nói. " Leon từ sáng sớm hôm nay đã khởi hành từ học viện kỵ sĩ Hoàng Gia và đang trên đường quay về "
" Có lẽ ba hay năm ngày nữa sẽ về đến đây, hắn hiện tại đã là Kỵ sĩ trung đẳng...tộc người thằn lằn gần đây lại tiếp tục càn quấy, có ý định xông ra khỏi đấm lầy, do đó khi Leon quay về ta sẽ dẫn quân đi trấn áp "
Richard vừa dứt lời đại phu nhân liền lộ rõ vẻ mặt vui mừng, nhị phu nhân cùng Horus vẫn bình thản như cũ như thể không nghe thấy gì.
Đây là thông báo cho ta nghe sao ?
Richard Leon đã là Kỵ sĩ trung đẳng, hoàn toàn có đủ tư cách tiếp nhận tước vị, dẫn quân đi trấn áp tộc thằn lằn có lẻ cũng vì muốn giúp vị anh cả kia tăng thêm chiến công nhỉ ?
Danh vọng cũng là một chuyện quan trọng, có được sự ủng hộ của dân chúng trong vùng thì khi tiếp nhận tước vị sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, tránh được những bàn luận không tốt.
" Anh Leon tiếp tục đổi phá rồi sao, đúng là đáng mừng " Horus tỏ vẻ vui mừng nói.
" Không sai " Nhị phu nhân thuận miệng nói hùa theo.
Đại phu nhân vẫn còn phong vận, che miệng khiêm tốn cười nói. " Vẫn được chứ, dù sao Leon từ nhỏ đã thể hiện ra thiên phú xuất chúng..."
" Nhưng mà thằng bé vẫn còn phải học tập rất nhiều từ cha nó, sức mạnh là một chuyện, khả năng quản lí cùng chính trị cũng quan trọng không kém..."
Vừa nhắc đến đứa con trai này đại phu nhân lập tức nói nhảm quá trời ơi đất hỡi.
" Đừng khiêm tốn nữa, quý tộc đúng là phiền phức "
Horus khóe mắt giật giật một chút nói thầm trong lòng, sau đó tiếp tục khen tặng hùa theo đại phu nhân.
Tầm chín giờ đêm, Horus quay về phòng ngủ, trong lòng hơi phiền muộn ngẫm nghĩ.
Ta đúng là không có duyên với tước vị rồi, sinh sau đẻ muộn thì thôi đi, thiên phú còn không bằng nữa thì tranh đấu cái con khỉ gì.
Kiên trì nữa chính là muốn tìm c·hết, sống sót vẫn hơn.
Mấy năm gần đây hắn tỏ vẻ mình không hứng thú với tước vị, dù cho cố gắng rèn luyện cũng chỉ vì tự vệ, thậm chí vì tỏ rõ lập trường còn làm ra vài trò hề ở trước mặt Tử tước.
Dựa theo thái độ của Tử Tước ai cũng có thể nhận ra hắn có hơi thất vọng đối với Horus.
" Ta thật đúng là quá uất ức, thật quá nhát gan..."
Suy nghĩ bâng quơ hồi lâu, rồi lại tự giễu bản thân, Horus mệt mỏi chìm vào giấc ngủ say.
...
Trời sáng tinh mơ, sáu giờ.
Hôm nay Horus được hầu nữ thân cận đánh thức sớm hơn bình thường, bởi vì hôm nay hắn có nhiệm vụ cần làm.
Lily năm nay mười chín tuổi, tính cách ngoan ngoãn dễ e thẹn, dù đã sớm qua tuổi trưởng thành nhưng cơ thể hơi thấp bé, Horus chỉ cao hơn mét bảy một tí mà nàng còn thấp hơn hắn nữa cái đầu.
Là hầu nữ thân cận của quý tộc, nhiệm vụ của nàng rất đơn giản, bữa sáng cần phải đánh thức chủ nhân, sau đó hỗ trợ rửa mặt thay quần áo, nếu cần sẽ tắm rửa giúp luôn.
Sau khi phục cho chủ nhân xong, sẽ đến quét dọn căn phòng, đổ đi vật bài tiết. Đối với cái sau hầu nữ không hề có cảm giác khó chịu gì nhưng Horus lại cực kỳ chán ghét.
" Lily, hôm qua ngươi đi đâu ? " Horus hiếu kỳ hỏi.
" Thưa ngài, mẹ ta gặp t·ai n·ạn bị gãy xương nên ta có xin phép quay về thăm hỏi, nhưng ngài lúc đó còn đang bận luyện tập nên ta chỉ có thể xin phép quản gia, xin ngài thứ lỗi " Lily bất an trả lời, trong lòng rất lo sợ vì nàng lần này đã vượt phép.
" Vậy à, không sao " Horus cũng nhớ lại rồi, hôm qua quản gia muốn gặp hắn vài lần nhưng vì các lý do khác nhau mà bị binh sĩ canh gác chặn lại.
" Giúp ta mặc áo giáp vào đi "
Hôm nay Horus trang bị một bộ áo giáp rất nhẹ, được giảm bớt nhiều chỗ không quá cần thiết.
Áo giáp hoàn chỉnh thì thôi đi, mỗi bộ nặng hơn 50kg, Horus có cảm giác mặc lên người thì đừng nói đánh nhau, đến cả di chuyển linh hoạt đều là một cái vấn đề lớn, dù sao hắn chỉ mới mười lăm tuổi thôi, thực lực chưa đến đâu sức lực có hạng.
" Lily, ngươi xem ta có đẹp trai hay không ? " Horus rút ra một nửa lưỡi kiếm ra từ bên hông, tạo dáng cho Lily xem.
Lily che miệng cười, sau đó thấy mình quá mất lễ phép vội vàng nghiêm túc đáp lại. " Rất bá khí ạ, ngài Horus vẫn dễ thương như xưa "
" Nói năng lộn xộn quá đấy " Horus khó chịu liếc nàng một cái. " Cái gì mà dễ thương, ta đâu phải con nít "
Kỳ thật hắn vẫn khá trẻ con đấy, kiếp trước vừa tốt nghiệp cấp ba còn chưa kịp học đại học đã bị thiên thạch rơi vào đầu, trước khi c·hết còn cảm khái ' mưa thiên thạch quá hùng vĩ ' nữa chứ, thật ngu xuẩn.
Trang bị hoàn tất, Richard cưỡi lấy con ngựa chiến của mình đi đến cổng lâu đài, ở dưới đây đã sớm có một nhóm binh lính đang chờ đợi.
" Ngài đã đến "
Người dần đầu là Quillen, hôm nay hắn trang bị một bộ áo giáp sắt bao trùm toàn thân, chỉ để lộ phần đầu cùng với vẻ mặt nghiêm túc.
Horus bình tĩnh chào. " Kỵ sĩ Quillen, là ta đến trễ sao "
" Không " Quillen lắc đầu " Ngài vừa đến đúng giờ, biết tôn trọng thời gian là đức tín nên có của một người kỵ sĩ "
" Được rồi lên đường thôi "
" Được "
" Khởi hành " Quillen quay về phía sau quát to.
Vì nhiệm vụ hôm nay khá nguy hiểm nên Quillen dẫn theo một trăm binh sĩ chính quy, Quillen cưỡi ngựa dẫn trước, Horus đi theo sau, phía sai hai người bọn họ là mười vị sĩ quan cưỡi ngựa chiến.
Cuối cùng mới là một trăm binh sĩ khổ cực chạy theo mông ngựa hít bụi.
...
Gần một giờ chiều.
Mục tiêu là làng Korri, một ngôi làng nhỏ rất bình thường nằm sát một mảnh rừng rộng lớn.
Ở vùng đất Jura này, thị trấn là nơi chủ yếu để phát triển kinh tế cùng các ngành nghề thủ công, còn những ngôi làng chính là nơi cung cấp lương thực cho toàn bộ vùng đất thể thiếu được nhập khẩu nhưng hạn chế hơn rất nhiều.
Thị trấn cùng làng mạc đều là hợp pháp nhưng khu quần cư thì không, nơi đó rất hỗn loạn, ở nơi này ngoại trừ người nghèo khổ thì chỉ còn lại bọn sâu mọt cùng hung cực ác, không việc gì là không dám làm.
" Quillen, chúng ta đến làng Korri để làm gì, giờ đã có thể nói rồi phải không ? " Horus cưỡi ngựa đi trên con đường đất, nhìn ngôi làng từ phía xa, xung quanh bọn họ là đồng ruộng lúa mạch vàng rực rỡ.
Bên ngoài làng là một lớp hàng rào gỗ có gai nhọn, phía sau đó là các tòa nhà nhỏ làm từ gỗ.
Cộc cộc !
Từ phía sau hàng rào đột nhiên xuất hiện một nhóm dân làng, bọn họ nắm trong tay các công cụ làm nông, một vài người mặc giáp da cũ kỹ, trong tay nắm chặt mũi giáo sắt rỉ sét, nhìn bề ngoài có lẽ là dân binh được tuyển từ người dân ngay trong làng.
Quillen cảnh giác nhìn thoáng qua những người đang tiếp cận, sau đó đáp lại câu hỏi của Horus.
" Có tin báo về lâu đài cho biết làng Korri xuất hiện dị giáo, dù không biết có phải thật hay không nhưng tra xét cẩn thận là việc rất cần thiết "
Quillen nói xong, lại quay sang nghiêm túc nhắc nhở Horus. " Nhớ kỹ, cẩn thận bọn dị giáo, nếu ở bên ngoài gặp phải thì đừng nên tiếp xúc quá nhiều "
" Ta biết rồi "
Horus vừa dứt lời, đám người đi ra từ làng đã đến trước mặt bọn họ, cả đám vốn rất cảnh giác nhưng khi thấy huy hiệu gia tộc Richard liền thay đổi vẻ mặt thành mừng rỡ.
Thế là một người đàn ông trung niên râu tóc có vẻ hơi xồm xoàm bước ra, bên hông có cắm một thanh trường kiếm. " Ta tên Philips, đã từng phục vụ cho q·uân đ·ội chính quy pháo đài Jura, còn hiện đang làm thống lĩnh đội dân binh làng Korri, xin hỏi mấy vị là...? "
Quillen dừng ngựa, đưa tay khẽ chạm vào thanh kiếm bên hông. " Quillen Walker, ta là Kỵ sĩ phục vụ cho lãnh chúa Richard "
" Lãnh chúa sau khi nghe tin nơi này xuất hiện dị giáo đã ra lệnh cho ta đến điều tra, chi tiết thế nào còn cần các ngươi nói rõ "
Lại là Kỵ sĩ !
Philips kinh hãi vội vã quỳ xuống hành lễ, phải biết chỉ có Kỵ sĩ chân chính mới dám gọi như vậy, Kỵ sĩ thực tập không có tư cách này.
" Mời ngài vào trong làng, ta sẽ từ từ kể rõ "
" Không cần " Quillen cảnh giác vung tay từ chối." Có gì cứ nói thẳng ra ở đây "
" Được " Philips thấy Quillen đã quyết nên không khuyên thêm, bắt đầu kể rõ chi tiết.