Mở Mắt Thấy Thần Tài

Chương 170




Trong phòng làm việc.

Lúc này có hơi nghiêm túc.

“Tra được rồi cậu Trần! Theo như nhân viên phụ trách liên lạc của chúng ta nói, thì địa điểm cuối cùng mà Mã Hiểu Nam gọi là trong một tòa nhà thi công bị bỏ.

hoang bên khu công xưởng nhà máy ở phía Tây thành phố!”

Triệu Tử Hưng nói “Cậu Trần!”

Lúc này cửa bị đẩy ra, Lý Chấn Quốc bước vào.

“Vừa rồi chúng tôi đã điều tra băng đảng ngầm ở Kim Lăng và phía Tập đoàn Hái Sơn rồi, theo như nội bộ chùng ta nói thì tối nay Chu Giang hơi Kì lạ, tám giờ tối, cậu ta tổ chức một bữa tiệc, mời một vài ông chủ giới doanh nhân của Kim Lãng ăn cơm.

Trong thời gian đó thường hay ra ngoài gọi điện thoại, hơn nữa rượu trong bữa tiệc đều bị anh ta sắp xếp đàn em bỏ thuốc.

Mười phút trước anh ta được tài xế chở đi rồi, địa điểm là tòa nhà thi công dở ở khu nhà máy ở phía Tây thành phố!”

Lý Chấn Quốc nói.

Trần Hạo không thể không nghỉ ngờ: “Tổng giám đốc Lý, sao anh lại rõ chuyện bên đồ như vậy?”

Lý Chấn Quốc cười: “Thật là không giấu được cậu Trần mà, vi để đề phòng Tập đoàn Hải Sơn giở thủ đoạn, tôi đã cài người của chúng ta vào nội bộ Tập đoàn Hải Sơn bọn họ, một trong những người thân cận của Chu Giang là người của chúng tại”

“Ừừ, vậy thì đúng rồi, phát thôi?”

âu Trần, người chuẩn bị xong hết rồi, chúng ta mau xuất Triệu Tử Hưng nói.

Một đoàn người lái xe, vội vã đi về phía Tây thành phố.

Lúc này, ở tòa nhà đang thi công dớ khu nhà máy.

“Đại cai Đại cai”

Một nhóm đàn em hét lên.

“Ha ha ha, người đẹp của tôi ở đâu rồi?”

Tiếng cười thô tục truyền đến, sau đó thì nhìn thấy Chu Giang đi lên lầu.

Nhìn thấy người này, Hàn Tư Dư với Mạnh Thái Như trừng lớn mắt.

Lần trước, cả hai người đều đắc tội với Chu Giang.

Lần này, người ta đặc biệt trả thủ rồi! “Ha ha, đều ở đây à! Người đâu rồi, xé bãng keo trên miệng họ xuống cho tôi!”

“Chu Giang, chẳng lẽ anh không muốn sống nữa à, anh biết tôi là người phụ nữ.

của ai không? Nói cho anh biết, tôi là người phụ nữ của cậu Trần đấy!”

Mạnh Thái Như hét lên.

Mối quan hệ giữa mình với cậu Trần là gi, lần trước Lý Phi Hồng đã nói cho anh ta rồi.

Nhưng lần này cũng chẳng còn cách nào khác, diễn lại trò cũ, nhai lại mối quan hệ này để dọa anh ta.

Lần này, đến cá nhóm Hàn Tư Dư cũng bị dọa.

‘Chẳng trách Lý Phi Hồng lại tôn trọng cô hướng dẫn như vậy, hóa ra cô ta đã đạt đến mức độ đó rồi? Trong lòng Hàn Tư Dư võ cùng khó chịu.

“Ha ha, tôi biết cô có cậu Trần bảo vệ, cũng biết Lý Phi Hồng giúp cô, nhưng hôm nay, cho dù là ông trời thì cũng không cứu nổi cô đâu!”

“Mẹ nó, lần trước ở Đế Hoàng, cô làm tôi mất mặt như vậy, hôm nay, tôi nhất định sẽ trả lại cho cô!”

“Còn cô nữa Tư Dư, ban đầu ông đây hỗ trợ cho cô như vậy đấy, mà cuối cũng thì thế nào? Ha ha, không ngờ cô sẽ rơi vào tay tôi nhỉ? Cô còn giáng cho tôi một cái bạt tai đúng chứ? Tôi sẽ cho cô biết được tôi lợi hại cỡ nào ngay thôi!”

Nói xong, Chu Giang chộp lấy ngực Hàn Tư Dư như đói khát lầm.

Hàn Tư Dư lo lắng, há miệng cần lấy ngón tay Chu Giang.

“Ối ối ối! Con đàn bà đê tiện!”

Bốp! Một cái tát giáng vào mặt.

Khóe miệng Hàn Tư Dư chảy máu.

“Anh dám! Nếu hôm nay anh dám đối xử với bọn tôi như vậy, cho dù anh có giết bọn tôi thì Lý Phi Hồng cũng sẽ biết là bọn anh làm sớm thôi, Chu Giang anh có ngầu cỡ nào thì cũng sẽ đi đời nhà ma, anh đừng có vội đắc ýI”

Mạnh Thái Như mảng.

“Ha ha ha, nhưng cô yên tâm đi, bọn Lý Phi Hồng không biết là do Chu Giang tôi làm đầu, vì sao ấy à? Vì bây giờ tôi đang uống rượu với mấy ông chủ ở giới thương mại rồi, sau đó thì sao, rượu quá mạnh, uống quá nhiều, cho nên tôi với mấy ông chủ đó ở khách sạn nghỉ ngơi rồi!”

“Mấy ông chủ đó đều có thể làm chứng cho tôi mà, ha ha!”

“Người đâu rồi, đưa máy quay cho tao, tao phải khiến mấy cô á sau này tự xem.

lại sự phóng túng của chính mình, còn nữa, tao phải gọi video cho Từ đại ca, để anh ấy cũng được đã ghiền chứ!”

Chu Giang vừa nói vừa gọi video.

‘Ở đầu bên kia, nằm trên giường bệnh là Từ Đại Nguyên băng bó cá tay lẫn chân.

“He he, Tổng giám đốc Từ, vẫn là anh có chiêu, anh xem, hôm nay em thả lưới, một mẻ bắt được bốn người đẹp, em hơi từng cô một”

“Mẹ kiếp, ai cũng xinh vậy à, đệch, cô gái lớn tuổi hơn một chứt ấy, lát nữa quay cận cảnh đi, ông đây bảo y tá đến giải quyết nhu cầu cho minh!”

Từ Đại Nguyên phấn khích hét hớn.

“Được được được, em bắt đầu đây, ha haI”

Bảo đàn em cầm điện thoại, người đầu tiên Chu Giang bổ nhào vào là Mạnh.

Thái Như.

Mấy cô gái, bao gồm cả Mạnh Thái Như đều bật khóc.

Bọn họ cho rằng chí cần có anh Bình Phàm thì hống hách ngang ngược ở Kim Lăng cũng chẳng có gì to tát.

Nhưng không ngờ giờ lại ở bước đường cùng thế này.

Lại còn bị thế kia nữa! Quá thật là dọa chết khiếp mà.

“Đại ca, điện thoại của anh!”

Lúc này, tên đàn em ở bên cạnh nói.

“Không nhận, không thấy ông đây đang bận à?”

Chu Giang vừa cởi quần áo vừa mâng, “Nhưng.”

Lúc này, tên vệ sĩ ghé sát tai Chu Giang nói mấy câu.

“Cái gì?”

Chu Giang đổ mồ hôi lạnh, sao lại gọi vào giờ này? Nhưng cũng không dám không nhận, miễn cường nhận cuộc gọi.

“Có phải anh hiểu lầm rồi không? Sao có thể chứ… Tôi!”

“Đừng có nói nhảm nữa, người của anh dưới lầu đều đã bị khống chế rồi, biết điều thì ngoan ngoãn thả bọn họ ra, nếu không thì tối nay anh phải chết”

Người trong điện thoại lạnh lùng nói.

Chu Giang nuốt nước bọt.

Đột nhiên lúc này, tiếng bước chân vang lên ở hành lang.

Sau đó thì thấy có một đám người vây lại Tất cả đều là vệ sĩ mặc đồ đen.

‘Đứng đầu là một thanh niên tóc trắng, vẻ mặt lạnh lùng, trên mặt có một vết sẹo dài.

Nhìn hơi dọa người.

“Cậu… Cậu là ai?”

‘Chu Giang kinh ngạc hỏi Chàng trai tóc trắng này, ánh mắt hung ác, nhìn không hề đơn gián đâu! Nhóm Mạnh Thái Như nhìn người thanh niên tóc trắng này như được đại xá.

Đặt toàn bộ hi vọng lên anh ta.

“Lên!”

Người thanh niên tóc trắng này chỉ nói một chữ, các vệ sĩ dưới trướng cùng nhau ra tay, động tác cực kỳ nhanh, nhìn như đã qua đào tạo chuyên nghiệp.

‘Đè Chu Giang và những người khác xuống đất.

“Làm gì đấy? Các người muốn làm gì? Tôi là người cúa Tập đoàn Hải Sơn, làm việc thì phải nghĩ đến hậu quả chứ!”

Bịch! Người thanh niên tóc trắng giơ chân đá một cái vào mặt.

Mặc dù bị hai người ấn xuống đất.

Nhưng Chu Giang vẫn bay lên sau đó xoay một vòng rồi nấm lại xuống đất ‘Cảm bị gãy, răng thì rơi đầy đất.

Năm trên đất co giật, phun ra một ngụm máu.

Mấy tên đàn em thì trong phút chốc đã bị đánh cho mê man.

“AI Anh trai, anh đến cứu bọn tôi sao?”

Đỗ Vũ hưng phấn hét lên.

‘Sắc mặt người thanh niên tóc trắng vẫn lạnh lùng như cũ, nói với bốn người: “Trong bổn người ai là cô Mã Hiểu Nam?”

Mã Hiểu Nam nói.

“Theo lệnh của bên trên, chúng tôi đến đây đế cứu chị, bây giờ chị đi với tôi đi!”

Nói xong, người thanh niên tóc trắng tự mình gỡ trới cho Mã Hiểu Nam.

Sau đó muốn đưa Mã Hiểu Nam rời khỏi đây.

“Này này này, bọn tôi thì sao? Còn bọn tôi nữa mà?”

Nhóm Hàn Tư Dư và Mạnh Thái Như ngơ ngác.

“Xin lỗi, bên trên chỉ cứu cô Mã Hiểu Nam, không nói cứu người khác!”

“Mẹ kiếp, Hiểu Nam, mau nói đi, cứu bọn tớ nữa chứ!”

Hàn Tư Dư vội nói, cô ta không muốn ở cái nơi quái quỷ này thêm giây nào nữa Mà cảnh này của bọn họ, Trần Hạo ngồi trong một chiếc Maybach, thấy rất rõ.

ràng qua chiếc laptop.

‘Đây là anh cố ý sắp xếp, vì không muốn để Hàn Tư Dư với Mạnh Thái Như lấy mình để tỏ vẻ ta đây nữa Thấy bọn họ lo lầng như vậy.

Lúc này Trần Hạo mới cầm điện thoại lên…