Mở Mắt Thấy Thần Tài

Chương 159




Đương nhiên là Hàn Tư Dư ngạc nhiên rồi.

Mẹ kiếp, cô ta thậm chí còn không nói chuyện này với bạn cùng phòng, vậy mà tên Trần Hạo này lại biết được chuyện hồng bao riêng.

Ngoài anh Bình Phàm ra cô ta chẳng nói với ai cả.

“Hả?”

Trước lời chất vấn cúa Hàn Tư Dư, Trần Hạo hơi bối rối.

‘Vừa nãy anh thật sự không quen nhìn tính tình Hàn Tư Dư như vậy, không kim được cho nên mới nói chen vào một câu.

Với cả lúc đó cũng không suy nghĩ cẩn thận, đang nghĩ gì thì nói thẳng ra luôn.

Sau đó mới sực tỉnh, những lời này Hàn Tư Dư chỉ nói với tài khoản phụ của mình thôi.

“Cái này… Có một buổi tối tôi xem cậu livestream thi thấy hình như Cứu Giang nói đến việc gửi hồng bao riêng cho cậu, cho nên tôi mới nghĩ, chắc chân anh †a gửi cho cậu rất nhiều hồng bao!”

Trần Hạo bịa chuyện.

Lúc này trái tim đang hồi hộp của Hàn Tư Dư mới bình tĩnh lại Đỗ Vũ đứng một bên cười khẩy: “Ha ha, không ngờ Trần Hạo cậu tầm thường vậy mà tối nào cũng xem Tư Dư nhà bọn tôi livestream đấy, nói thật đi, lúc xem Tư Dư nhà bọn tôi livestream cậu có làm chuyện ấy ấy với màn hình không hả?”

Đỗ Vũ cười dâm đãng.

Hàn Tư Dư rất cởi mở trong chuyên này, lúc này cũng lạnh lùng nhìn chẩm chấm Trần Hạo.

Cô ta không ngờ Trần Hạo lại là một fan hâm mộ của mình.

“Tôi đâu có!”

Trần Hạo nói thật.

Loại chuyện bậy đó đường nhiên chưa từng làm, nhưng chắc chẳn Trần Hạo đã nghĩ tới nó không chí một lần.

“Hữ, tốt nhất là đừng có làm, Tư Dư của bọn tôi là nữ thần mà những kẻ tầm thường như cậu mãi mãi không với tới được đâu!”

Đỗ Vũ sùng bái nói.

“Được rồi, xem thử bên ngoài dọn dẹp thế nào rồi, chúng ta nên xuất phát đến.

Đế Hoàng thôi! Trần Hạo, cậu mau dọn dẹp đi!”

Hàn Từ Dư nói xong thì xoay người rời đi.

Còn Trần Hạo thì thở phào một hơi ‘Vữừa nãy nguy hiểm quá, suýt chút nữa không giải thích được rồi Nhưng mà nghĩ lại, Trần Hạo vân lấy điện thoại ra đăng nhập vào tài khoản phụ.

Gửi cho Hàn Tư Dư một tin nhắn.

Đại ý là nói dạo này xem em livestream, thấy em thay đổi nhiều quá, không còn giống phong cách trước đây, cũng không còn nhiệt tình với fan như trước đây nữa.

Vô vị, xem ra sau này mình sẽ xem những người đẹp khác livestream vậy.

Lấy chuyện này để dọa Hàn Tư Dư.

Bởi vì nói thế nào thì cũng nhờ mình gián tiếp nâng Hàn Tư Dư lên, bây giờ cô.

ta lại có thái độ không coi ai ra gì thế này thì sớm muộn gì cũng sẽ tự hại đến cô ta thôi, cho nên Trần Hạo không thể không nhắc nhở cô ta trước.

Cứ từ từ đừng kích động! Sau khi dọn dẹp xong, Hàn Tư Dư cũng gọi rất nhiều xe đợi ở bên ngoài, chuẩn bị đến Đế Hoàng chơi.

Lúc mọi người ra ngoài đợi “Chị Tư Dư, chị mau nhìn này, là tin nhân anh Bình Phàm gửi cho chị!”

Lúc này, Đỗ Vũ cầm điện thoại của Hàn Tư Dư chạy ra.

“Hả? Gửi lúc nào vậy?”

“Bốn phút trước rồi! Em không nghe thấy!”

Đỗ Vũ xin lỗi.

“Mẹ kiếp, tôi bảo cậu cầm điện thoại của tôi là để cậu kiểm tra Wechat của tôi hai mươi bổn trên hai mươi bốn đấy, con mẹ nó sao cậu lại để lỡ tận bốn phút?”

Hàn Tư Dư nghe thấy thế thì lo lắng.

“Là thế này chị Tư Dư, vừa nãy lúc mọi người đi hết, nhưng em thấy vẫn còn mấy chỗ chưa được sạch lắm, mới bảo Trần Hạo dọn dẹp lại một chút, kết quả lúc thấy tin nhân của anh Binh Phàm thì đã qua được bốn phút rồi!”

Đỗ Vũ hơi sợ hãi nói.

“Không sao không sao, bây giờ tôi trả lời lại anh Bình Phàm…”

Nhưng lúc nhìn thấy nội dung tin nhản anh Bình Phàm gửi đến.

Hàn Từ Dư sững sờ.

Thậm chí còn sắp khóc đến nơi.

“Sao vậy Tư Dư?”

Đỗ Vũ hỏi “Có thể là anh Bình Phàm không thích tôi nữa rồi, anh ấy nói tôi thay đổi rồi, tôi thay đối rồi sao Đỗ Vũ? Tôi thật sự thay đối rồi à? Chẳng phải tôi vẫn là Tư Dư dễ thương trong lòng anh ấy như trước đây sao?“ Hàn Tư Dư khóc.

Vô cùng lo lắng.

Không ai để ý đến cái nhìn cúa anh Bình Phàm đối với mình hơn mình cả.

“Chị Tư Dư, đừng lo lắng, mau giải thích với anh Bình Phàm đi!”

Đỗ Vũ khuyên.

“Ơ này, tôi ngồi xe nào vậy?”

Lúc này, Trần Hạo ra ngoài sau khi vất vá làm xong công việc của mình.

Thấy mấy chiếc xe phía trước đều đã ngồi đủ người rồi, đành phái quay sang hỏi Đỗ Vũ, người đã bảo mình ở lại dọn dẹp.

Không thể giống với lần trước bảo mình tự gọi xe đấy chứ? “Ôi chao, con mẹ nó cậu thích lên chiếc nào thì lên, không thấy Tư Dư đang có việc à? Thật là cái thứ chỉ biết ăn với uống!”

Đỗ Vũ bực mình mắng “Đỗ Vũ cậu đừng quan tâm cậu ta nữa, mau nghĩ xem tôi phải trả lời thế nào với anh Bình Phàm đi?”

Hàn Tư Dư lo lắng nói.

Hai người thảo luận với nhau, Hàn Tư Dư nghĩ ra nội dung sau đó lập tức trả lời.

“Tingf”

Lập tức có tiếng nhận được tin nhân Wechat lờ mờ truyền đến, hình như là từ liện thoại của một bạn học đang ở trong xe bên cạnh truyền đến.

Làm cho Hàn Tư Dư ngớ ra.

“Mẹ kiếp? Chuyện gì vậy chứ? Đồ Vũ, vừa rồi cậu có nghe thấy gì không?”

“Cái gì vậy?”

“Không biết có phải trùng hợp hay không nữa, cậu biết không, tôi vừa mới bấm.

gửi tin nhản thì không biết âm thanh nhận tin nhân Wechat ở trong chiếc xe nào đó lập tức vang lên?”

Hàn Tư Dư thầm nghĩ, cho dù là trùng hợp thỉ cũng không thể nào trùng hợp đến mức này được? Có lẽ nào anh Bình Phàm chính là người trong lớp mình? Anh ấy sẽ là ai đây nhí? Hàn Tư Dư kích động.

nhắn “Em không nghe thấy? Với cả, bảy giờ chị nghe kĩ lại xem, người nhận ‘Wechat rất nhiều.

Tư Dư, có phải chị nhạy cảm quá không?”

Đồ Vũ không nói nên lời.

Hàn Tư Dư tập trung nghe lại, thoảng cũng vang lên âm báo nhận tin nhắn.

Lúc này mới hơi thất vọng gật đầu.

Phải rồi, chỉ cần liên quan tới anh Bình Phàm thì lần nào mình cũng vô cùng.

căng thẳng, nhất là bây giờ lại căng thắng đến mức nhạy cảm luôn rồi.

“Có lẽ là tôi nghĩ nhiều rồi, chúng ta đi thôi Hàn Từ Dư thấy anh Bình Phàm không trá lời mình thì chán nán nói, giọng cũng không còn kiêu ngạo nữa.

Lúc này bên trong xe, Trần Hạo lau mồ hôi lạnh trên trán, vội đổi Wechat sang tài khoản chính.

Mẹ kiếp, vừa rồi thật nguy hiểm quá! Trần Hạo nghĩ.

Trần Hạo đã không còn xa lạ gì với karaoke Đế Hoàng nữa rồi.

Hàn Từ Dự cũng được xem là người có bản lĩnh, đặt được một phòng bao rất lớn, có thể chứa được hơn sáu mươi người.

Một nhóm người cứ như đang mở party, vô cùng náo nhiệt.

Mới đầu mọi người còn hơi ngại ngùng không hát, nhưng chẳng bao lâu sau thì các thánh giành micro đã xuất hiện.

Cho dù không dám Khen là hát hay, nhưng chẳng phái rất vui vẻ sao.

Trần Hạo ở bên cạnh uống bia với nhóm Dương Huy.

“Con mẹ nó anh có ý gì, anh bị điên àII”

Lúc này, Hàn Tư Dư đột nhiên hét lớn vào điện thoại, làm cho mọi người ai cũng giật mình.

Phòng karaoke lập tức yên tĩnh lại.

Nhạc cũng bị người ta tắt đi.

“Sao vậy chị Tư Dư?”

Mấy người đám Hoàng Mao lập tức quan tâm hỏi “Mẹ nó, cái tên Cửu Giang này lại đe dọa tôi, không biết anh ta lấy được ảnh.

ngoài đời của tôi ở đâu, còn biết bây giờ tôi đang ở Đế Hoàng, muốn đến tìm tôi.

Mẹ kiếp, người này bị điên rồi! Được thôi, cứ để anh ta đến đi, tôi xem anh ta có thể làm được gì!”

Hàn Tư Dư sốt ruột mắng.

“Phải đấy, để anh ta đến đi, chúng ta đông như vậy mài”

Hoàng Mao cầm chai bia hét lên, “Tư Dư, cậu bình tĩnh chút đi, cậu nghĩ mà xem, tên Cửu Giang này cũng là người của Kim Lãng, hơn nữa anh ta có thể lấy được ảnh ngoài đời của cậu, còn biết bây giờ cậu đang ở Đế Hoàng, vậy chắc chẩn anh ta cũng có một số thủ đoạn, cậu bình tĩnh giải quyết chuyện này, không thi tìm quản lý của Siêu Phâm nói chuyện này xem sao?”

Lúc này Mã Hiểu Nam đang uống bia với Trần Hạo nhắc nhở.

“Hữ, tớ không quan tâm, tớ phát điên rồi.

Anh ta nói muốn chặn tớ, còn muốn tìm người chịch tớ.

Mẹ kiếp, anh ta tự cho mình là ai chứ! Tớ muốn cho anh ta biết Hàn Tư Dư này không phải dễ động vào đâu!”

Hàn Tư Dư thẳng thừng mắng.