Mở Màn Lưu Đày Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 6: Chương 6





Tô Oản Nhan hưng phấn chọn một chiếc xe máy Harley, tận tình chơi đùa trong không gian một phen, mới cảm thấy mỹ mãn và ra khỏi không gian.

Không gian trong tay, ta nắm thiên hạ!
Vốn chỉ muốn tại một đêm trước khi xuất giá giúp nguyên chủ báo thù, phế đi một chân của Kỷ thị, chặt đứt một cánh tay của Tô Dung Yên, lại cho Tô Hoành An đã một tát đánh chết nguyên chủ uống một viên độc dược mãn tính, để cho bọn họ cũng nếm thử nỗi khổ mà nguyên chủ đã nếm qua, hiện tại xem ra, làm như vậy thật sự quá hời cho bọn họ!
Vì thế, khoảng cách thành thân còn ba ngày, vào đêm trăng cao gió lạnh, Tô Oản Nhan mặc một thân dạ y hành, lưu loát tránh đi hộ vệ tuần tra ở tiền viện, dựa theo ký ức của nguyên chủ, Tô Oản Nhan lặng lẽ sờ tới cửa sổ thư phòng của Tô Hoành An.

Hơn chín giờ tối, trên đường đã sớm là giờ giới nghiêm, trong Tô phủ cũng không cho phép hạ nhân tùy ý đi lại, trong thư phòng của Tô Hoành An lại càng tối đen, Tô Oản Nhan không nghĩ nhiều, đang muốn đẩy cửa sổ mà vào, bỗng nhiên nghe được trong thư phòng có tiếng người nói chuyện.

Tác giả vô lương tâm tuy rằng bỏ hố không lấp, nhưng rất nhiều người trong sách của nàng ta đều là cao thủ, loại kỹ năng cao thủ như trong vòng mười trượng, dựa vào hô hấp là có thể phán định có người hay không gì đó, tùy ý có thể thấy được.

Tô Oản Nhan sợ bị người phát hiện, vội vàng nín thở ngưng thần, không dám khinh thường nữa.


"Thỉnh cầu Cao công công hồi bẩm Hoàng thượng, thần nhất định không phụ thánh ân, đợi tiểu nữ gả đi, an bài người đem phong mật hàm này đưa vào Tiêu vương phủ.

"
Đây là giọng nói của Tô Hoành An.

Ngay sau đó là một thanh âm lanh lảnh, "Như thế thì tốt, chúng ta trở về hướng Hoàng Thượng phục mệnh, Tô đại nhân, Hoàng Thượng chờ tin tức tốt của đại nhân.

"
Đây là thanh âm của Cao công công gì đó.


Toàn bộ đám người rời đi, Tô Oản Nhan ở dưới cửa sổ đợi thêm hồi lâu, mới nhẹ nhàng đẩy cửa sổ ra, tung người nhảy vào.

Đeo kính nhìn ban đêm lên, Tô Oản Nhan thấy rõ ràng bài trí trong thư phòng, không nghĩ tới Tô Hoành An lại là người biết hưởng thụ cuộc sống, tất cả đồ trang trí trong thư phòng này, tùy tiện chọn ra một kiện nào, cũng đều là bảo bối.

"Ai u, nhìn thấy bảo bối, không thể lập tức động thủ lấy đi, tim ta liền lạnh lẽo đến khó chịu a!"
Nhưng, những bảo bối tốt này đều là thứ không thể để người ta biết được, vậy nên nàng sẽ không khách khí.

Thư phòng cổ đại đều có ám phòng, Tô Oản Nhan từng thấy tác giả miêu tả ám phòng của Tô Hoành An trong sách, biết công tắc ám phòng ở nơi nào.

Vì thế, Tô Oản Nhan nhẹ nhàng buông lỏng mở ra cửa ám phòng, lập tức, thiếu chút nữa bị vàng bạc châu báu trong phòng này lóe mù nàng, toàn bộ ánh mắt đều là lấp lánh bling bling.

Trách không được khi nghe nàng đòi lại đồ cưới của Mạnh Cẩm Vi, Tô Hoành An lại không chút do dự, thì ra tư khố của người ta lại giàu như vậy.