" Về chuyện đơn kiện là Trung Tuấn đưa đơn kiện cô ta lên với tư cách của tớ! " Trần Kiều Ngân nghe xong như muốn sặc cả nước trà trong miệng ra. Đặng Thanh Nguyệt bên này cũng không kém mồm thì há hốc không tin nổi. Riêng Đỗ Kim Anh là vẫn bình tĩnh nâng tách trà lên uống.
" Chuyện họp báo là vì để cho đám phóng viên kia không xuyên tạc sự thật về câu chuyện và cũng để cho họ không xen vào cuộc sống của tớ! " Đỗ Kim Anh bình tĩnh nhìn Lê Diệp Hoa.
" Cô ta đến cầu xin cậu rút đơn kiện rồi phải không? " Lê Diệp Hoa nhìn cô gái đầu khẽ gật nhẹ. Trần Kiều Ngân nhìn thấy câu trả lời của Lê Diệp Hoa liền nhảy dựng lên.
" Diệp Hoa cậu nhất định phải kiện không thể rút lại đơn kiện cô ta là người làm sai trước pháp luật sẽ bảo vệ cho cậu! " Đỗ Kim Anh liền lên tiếng.
" Kiều Ngân cậu là cái đồ não ngắn nếu như Diệp Hoa đồng ý rút đơn kiện thì sẽ không có chuyện cậu ấy mở họp báo đâu! " nói xong cô gái liền quay sang chỗ Lê Diệp Hoa.
" Diệp Hoa tuy bọn tớ không giúp gì được cho cậu nhưng bọn tớ luôn ủng hộ cậu hết mình! " Lê Diệp Hoa mỉm cười nhìn ba người bạn của mình. Cô hạnh phúc vì luôn có những người bạn bên cạnh.
Tối hôm đó mấy người họ ở lại nhà Lê Diệp Hoa ngủ. Sáng hôm sau thì liền đi cùng với cô tới buổi họp báo. Bước vào trong Lê Diệp Hoa không mấy ngạc nhiên vì có nhiều phóng viên đến vậy bởi vì ít nhiều gì công ty của cô cũng rất nổi tiếng trong giới làm sao có thể thua kém công ty nào được.
Đám phóng viên thấy cô cùng những người đi đằng sau cô đều phải há hốc mồm. Họ đều là người có tiếng tăm lừng lẫy hết cả nước không ai là không biết. Đám phóng viên biết cô là người không dễ đụng liền cẩn thận mà ghi chép từng hành động của Lê Diệp Hoa.
Cô bước tới ghế ngồi sau đó bắt đầu lên tiếng.
" Trước hết tôi muốn nói về chuyện kiện diễn viên Trương Hà Ninh thật ra lúc đầu tôi cũng không muốn kiện cô ấy bởi vì tôi cũng không có bị thương về thân thể nhưng tôi lại nghĩ nếu như lần này không kiện thì có khi nào sẽ có lần sau hay không? Nên buộc tôi phải kiện cô ấy " một người nhà báo lên tiếng hỏi.
" Vậy có phải chuyện diễn viên Trương Hà Ninh thuê người đả thương cô là thật phải không? Xin cô Diệp Hoa hãy nói rõ " Lê Diệp Hoa cũng vui vẻ đáp lại.
" Chuyện cô ấy thuê người đả thương tôi là thật thậm chí còn muốn g.iet luôn tôi trước đây chúng tôi có từng học chung cấp 3 với nhau nhưng không hề có xích mích tôi cũng không hiểu tại sao cô ấy lại thuê người muốn gi.et tôi nữa " Lê Diệp Hoa giả vờ đáng thương. Qua mặt được ai chứ không qua mặt được bạn của cô. Ba người kia cười khẽ trong lòng xem ra tài diễn xuất của cô ngày càng xuất chúng.
Kết thúc buổi họp báo bốn người vui vẻ lên kế hoạch đi ăn mừng. Lê Diệp Hoa sau khi về nhà thay đồ liền chọn bộ đồ thoải mái nhất là áo sơ mi cùng quần jean ngắn, kết hợp với một đội giày thể thao nhẹ nhàng giá 15 triệu. Trần Kiều Ngân thân là ảnh hậu đi chơi cũng phải đẹp cô diện một chiếc áo sơ mi bó sát body trên phần ngực hở vài cúc áo, dưới thì mặc váy ngắn. Đỗ Kim Anh thì mặc áo crop top với quần dài. Còn Đặng Thanh Nguyệt thì ăn mặc dễ thương một chiếc áo crop top hở bụng cùng chân váy.
Bốn người họ đi ăn rồi chụp đăng lên ig với dòng cap: Kiện thì kiện nhưng vẫn phải đẹp!
Sau khi kết thúc buổi đi chơi Lê Diệp Hoa trở về nhà. Căn nhà tối om cộng thêm với ở một mình đâm ra cảm giác âm u. Vừa mở điện lên liền nhìn thấy một thân ảnh nam ngồi trên ghế. Anh ta bước lại gần chỗ cô ôm cô vào lòng.
" Bé yêu đi chơi vui không? " Lê Diệp Hoa khẽ nhíu mày rồi nhìn xem người trước mặt là ai. Thấy rõ người trước mặt là ai Lê Diệp Hoa liền mỉm cười vui vẻ.
" Ừm…vui lắm! " Nguyễn Thành Trung Tuấn chui vào ngực cô mà hít hà hương thơm. Lê Diệp Hoa muốn đẩy anh ra nhưng không đủ lực. Nguyễn Thành Trung Tuấn ngước mắt lên nhìn cô mà mỉm cười.
" Để anh đưa em lên phòng ngủ " Nguyễn Thành Trung Tuấn choàng tay qua người cô bế cô lên. Lê Diệp Hoa mơ màn trên tay Nguyễn Thành Trung Tuấn có lẽ cô cũng đang hưởng thụ cảm giác được anh cưng chiều.
Đặt cô xuống giường anh đi thì liền bị cô nắm chặt tay kéo xuống.
" Ưm…Trung Tuấn anh có thích tôi không? " Nguyễn Thành Trung Tuấn ngạc nhiên vì câu hỏi của cô. Sau đó lại mỉm cười ôn nhu nói.
" Có anh yêu em " Lê Diệp Hoa khẽ đỏ mặt vùi đầu vào lòng Nguyễn Thành Trung Tuấn.
" Em…em cũng yêu anh… năm đó năm đó là do có điều ngăn cản…nên em không thể bên anh…hức…xin lỗi " nước mắt Lê Diệp Hoa lăn dài hai bên gò má.
Nguyễn Thành Trung Tuấn khẽ lấy tay lau đi giọt nước mắt trên má cô.
" Được chuyện đó không trách em "