Chương 17: đào khoáng 2
Chương 17: đào khoáng 2
Đứng dậy vươn người sau đó làm vài động tác giúp cơ bắp buông lỏng.
lúc này hắn mới chú ý đến tiếng kêu của zombie.
Tiếng kêu cũng không quá rõ ràng.
Tiếng nước chảy ào ào làm tiếng kêu của zombie càng thêm khó phát hiện.
Nếu như không phải lúc hắn đào khoáng dưới nước, âm thanh nước chảy bị yếu đi thì hắn cũng không nghe được tiếng kêu nhỏ bé đó.
Lúc trước khi xuống đây nghe được có lẽ là từ một hướng khác.
Hắn điều chỉnh hô hấp bỉnh ổn trở lại.
Lắng nghe những âm thanh và nơi phát ra.
Nghiêng người áp tai xuống mặt đất hắn hơi cau mày lại.
Vành tai áp xuông đất, mông chổng lên trời khiến hắn giống như chữ V lộn ngược.
Hắn giống như con sâu đo bò bò men theo tiếng kêu, khi đến gần mép nước thì hắn dừng lại. Hai hàng lông mày cũng dãn ra.
"Tìm được"
Đem cuốc chim cuốc đúng vị trí mép nước vừa rồi.
Khối đá bị phá hủy sau, nước trong hang theo đó tràn vào.
Hắn cũng nhìn thấy bên dưới có một không gian khác.
Đợi một lúc nghe tiếng nước cùng mặt đất v·a c·hạm hắn đoán được độ cao đại khái là bao nhiêu.
"Không cao lắm, nhảy xuống theo dòng nước sẽ không c·hết".
Đi đến vị trí hố vừa đào, hai tay đan thành hình chữ X.
Nhảy, hắn theo dòng nước nhanh chóng rơi xuống bên dưới.
Vừa chạm đất hắn bị dòng nước đẩy ra khỏi cột nước.
PHẠCH
Vành tai hắn nhếch nhếch, từ âm thanh nơi phát ra hắn có thể phân tích ra được.
Âm thanh đầu nguồn là ở sau lưng.
Đây là âm thanh phát ra khi bắn cung.
Khoảng cách là 6m
Nếu là bắn cung thì chắc chắn là bọn người xương.
Vị trí ngắm bắn sẽ là đầu, b·ị b·ắn nhiều hắn quá quen rồi.
Từ những dữ liệu hắn vừa phân tích được, cơ thể hắn nhanh chóng làm ra phản ứng.
Không cần quay người lại hắn dùng tay bắt lấy mũi tên.
Kết quả rất thành công.
Hắn bắt được.
Chỉ là..... Mũi tên đã cắm vào đầu hắn.
>...<
Đem mũi tên nhổ ra sau đó dùng khiên che trước người.
Mũi tên vừa rồi gây ra sát thương không quá cao hắn cũng không sợ.
Giáp kim cương mà:
"Sợ sợi lông"
Quay người lại, chuẩn bị đón lấy mũi tên tiếp theo sau đó phản công nhưng hắn nhìn thấy cái gì?
Hang động không có ánh sáng nhưng hắn vẫn có thể thấy mờ mờ.
Một con vật đang nhấp nháy như đèn giao thông, còn phát ra tiếng xì xì....
BOMM
Giống như phần tử khủng bố, ôm bom t·ự s·át. Nổ một cái là xong việc.
Tiếng nổ vang lên, đi theo đó là một mũi tên.
Bị văng ra xa mấy met nhưng hắn vẫn giữ tấm khiên.
Lòng ngàn tay truyền đến cảm giác đau đớn.
Hắn vẩy vẩy tay sau đó nghiêng người tránh đi mũi tên bay đến.
Phập.
Mũi tên bay đúng chỗ hắn tránh ra. Đầu hắn lần nữa bị mũi tên bắn trúng.
Lại một mũi tên khác bay đến, lần này hắn đứng im.
Mũi tên vừa hay bắn trúng một con zombie đang đi đến.
Dương Mịch???
Zombie bị t·ấn c·ông sau lập tức thay đổi mục tiêu.
Nó đi đến chỗ người xương sau đó hai đứa "liên hoan xác thịt".
Mặc kệ hai con quái vật, hắn dùng khiên hất văng một con nhện vừa nhảy vào t·ấn c·ông hắn.
Tình huống thật không tốt, quái vật có hơi nhiều một chút.
Một con zombie từ sau lưng t·ấn c·ông hắn khiến hắn bị hất bay một đoạn.
Vừa tiếp đất hắn lại bị t·ấn c·ông lần thứ hai.
Quái vật càng ngày tụ tập càng đông.
Hắn liên tục b·ị đ·ánh 5,6 lần mới tìm được lối thoát.
Hắn chạy một khoảng cách sau đó cắm cây đuốc xuống.
Ánh sáng từ cây đuốc đem không gian u ám này chiếu sáng một chút xíu.
Gần chục con zombie hiện lên trước mắt, cùng với đó là từng con nhện đang bò lổm ngổm.
Mặt hắn lạnh rần.
Nhiều như vậy có khi hắn lại muốn c·hết.
PHẬP
Một mũi tên cắm vào đầu hắn, đây là tác phẩm của tên người xương.
Cuộc chiến của người xương và zombie kết thúc. Zombie đã không thấy nhưng người xương còn đây.
Kết quả không cần nhiều lời.
Hắn cũng không rảnh rỗi đi quan tâm, vì kết quả không khác nhau nhiều.
Kéo cung bắn chuẩn, người xương b·ị b·ắn trúng sau lập tức c·hết đi.
Hắn nhếch mép, trời tối như vậy mà hắn còn có thể bắn trúng. Hắn cười to "hớ hớ hớ... ta đúng là thiện xạ a... hớ hớ.."
Không đợi hắn cười xong, đám zombie đã tiến đến, hắn cũng phải chịu liên tiếp sát thương từ đám zombie.
Bị đám quái vật vây công hắn không cách nào thoát khỏi, b·ị đ·ánh mấy lần sau hắn c·hết đi, nụ cười vẫn còn lưu luyến trên mặt.
Cứng đờ.
....
Ngồi dậy khỏi giường hắn nhe răng.
Đau, thật sự rất đau. Mỗi lần c·hết đi sống lại cảm giác đau đớn đều không giống nhau.
Bị một đám người h·ành h·ung đến c·hết so với bị nổ c·hết thì hắn cũng không nói rõ được cái nào đau hơn.
Hắn cũng không có cẩn thận so sánh, hắn không bệnh hoạn như vậy.
Đứng dậy đi đến rương đồ, hắn trang bị cho bản thân bộ giáp dự phòng, một ít thức ăn sau đó đi đến vị trí hang động.
Có rất nhiều thứ ở dưới đó hắn không muốn cứ như vậy bị mất đi.
Hang hắn đào rất loạn, nhưng khi cắm đuốc hắn đều cắm theo một phương hướng lên rất nhanh hắn đã xuống đến nơi hắn đặt lò nung.
Lò nung ở đây vậy khoảng cách sẽ không xa.
Lấy sắt từ những lò nung khác nhau sau đó bổ sung lại than và sắt thô để lò tiếp tục hoạt động. Hắn từ từ đi tới hang bị ngập nước.
Không có gì thay đổi.
Lại đi đến vị trí lỗ đào cạnh mép nước hắn nhảy xuống.
Xuống đến nơi hắn đảo mắt nhìn quanh, đám quái vật đã tản đi gần hết nhưng vẫn cồn một số lưu lại.
"Tranh thủ thời gian hiệu quả chưa biến mất giải quyết hết đám này".
Kéo cung b·ắn c·hết một con crep gần đó sau đó tiếp tục tiêu diệt một con ngươi xương sau hắn cất cung tên.
Cầm trên tay một thanh kiếm và một cái khiên hắn từ từ đi đến nhóm zombie.
Đám zombie phát hiện có người đến tranh nhau chạy tới.
Con zombie gần hắn nhất cũng là con đến trước tiên nhưng khi zombie đến trước mặt hắn chuẩn bị t·ấn c·ông thì hắn lại phát động t·ấn c·ông trước.
Đem lưỡi kiếm nằm ngang hắn đâm thẳng vào cổ con zombie.
Đầu thân tách rời.
Con thứ hai đi đến, kết quả không khác mấy.
Lần lượt từng con một bị hắn tiêu diệt. Đều dùng một loại công thức.
Có khác nhau sao?
Có
Con nhện sẽ nhảy lên vồ.
Vậy phải làm sao?
Chém thành hai khúc.
Chiến đấu kết thúc.
Cả người hắn bình yên vô sự, không có v·ết t·hương càng không mất máu.
Không phải hắn mạnh lên cũng không phải đám quái vật yếu đi mà do hắn đổi một phương thức chiến đấu thôi.
Trước đó hắn không sử dụng cũng không phải hắn không muốn mà là không nhớ.
Đúng vậy, hắn không nhớ được cho đến khi tỉnh lại sau khi c·hết, khi đó hắn tiến vào một trạng thái nào đó.
Trạng thái này xuất hiện từ sau khi hắn trứng kiến một dân làng bị g·iết c·hết.
Khi đó hắn cảm thấy hắn lĩnh hội cái gì đó, nhưng theo thời gian chuyển dời hắn lại quên mất.
Chỉ khi nào c·hết đi rồi tỉnh dậy hắn mới nhớ đến.
Tuy nhiên trạng thái này cũng không kéo dài lâu, qua một chút thời gian hắn sẽ lại quên mất.
Giống như ai đó có ý để hắn quên đi.
Nhưng không sao cả, hắn đã nghĩ ra phương pháp.
Phương pháp này hắn cũng không vội vã sử dụng, bây giờ dùng không có lời.
Hắn dùng tâm lý ám chỉ bản thân phải làm phải làm phải làm... Nhiều lần.
Không liên quan đến sự kiện đã nói trước đó hắn sẽ không quên.
Việc này trước tạm gác lại rồi nói sau.
Bây giờ hắn cần thu thập lại những thứ hắn làm rơi khi c·hết trước đó.
Có thanh kiếm xịn sò không thể thất lạc.
Khi hắn c·hết đồ trong kho đồ của hắn sẽ bắn ra.
Có khi bay rất xa nhưng chủ yếu vẫn là quanh quanh đó.
Tìm hết xung quanh, tiện thể cắm đuốc sau hắn phát hiện có một số món đồ không tìm thấy.
Có lẽ là biến mất hoặc bị quái vật cầm đi.
Cũng không có gì, đều là những thứ linh tinh.
Giá trị không lớn hắn cũng không tiếp tục tìm thêm.
Không đáng.
Ps: nếu như có cái máy tính gõ phím thì ngon.