Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Minecraft: Thế Giới Sinh Tồn

Chương 12: Làng bị tất công 4




Chương 12: Làng bị tất công 4

Mặt trời vừa lên, ánh sáng chiếu xuống, đưa toàn bộ thế giới này từng chút một phơi bầy trước mặt bàn dân thiên hạ.

Hắn đứng trên cao nhìn xuống, nhưng không phải thưởng thức quang cảnh thế giới mà là đang chờ đợi cuộc t·ấn c·ông tiếp theo tiến đến.

Tiếng kèn lệnh lại tiếp tục vang lên, vừa trầm vừa thấp. Giống như đang tuyên cáo cho thế nhân biết "sự trừng phạt vĩnh viễn không bao giờ kết thúc".

Nhanh chóng chạy đến phía tiếng kèn, hắn không dám khẳng định mình có thể bảo vệ ngôi làng. Dù sao sau mỗi đợt t·ấn c·ông thì binh lực phía đối phương sẽ gia tăng thêm một tầng cấp, càng về sau càng khó khăn.

Hắn là người đưa tai họa đến cho làng hắn cũng không muốn vì hắn mà làng bị phá hủy. Hơn nữa hắn có giá trị và quan điểm của riêng hắn. Tuy không phải người sống theo nguyên tắc cứng ngắc nhưng hắn cũng có ranh giới của hắn. Nguyên tắc rất đơn giản " không bao giờ được làm hại tính mạng của bất cứ ai dù bằng cách này hay cách khác. Ngoại trừ mấy con quái vật".



Lần này cộc t·ấn c·ông đến từ phía tây làng, chính là quả đồi cao cao mà làng dựa lưng vào. Bình thường hắn rất hay trèo lên trên đó ngồi ngắm mặt trời mọc nhưng lần này hắn trèo lên là để đánh nhau. Như đã nói "đánh nhau hắn không sợ bất cứ bố con thằng nào" câu nói còn hiệu quả tính đến thời điểm hiện tại.

Không sợ thì không sợ nhưng đánh thắng được hay không thì không biết được rồi, dù sao "nhân sinh luôn có ngoài ý muốn". Có thể là niềm vui ngoài ý muốn là kinh hỉ ngoài ý muốn cũng có thể vẫn là ngoài ý muốn nhưng là.... Muốn mạng. Giống như lần này.

Hắn vừa chạy vừa trèo đồi, kết quả là đám người xâm lược lần này không chơi theo kịch bản mà trực tiếp chơi c·hết hắn.

Nghe không hiểu sao?

Khi hắn vừa trèo đến khoảng cách mà hắn có thể bắn cung trúng đích 100% thì bất ngờ hắn bị 3 tên người xâm lược ném chai thuốc vào người.



Người xâm lược lần này khác hẳn so với 3 lần trước đó. Chúng không mang theo v·ũ k·hí mà mang theo chai thuốc, chai thuốc được chúng cầm trước ngực. Chỉ cần hắn đến gần sẽ bị ném, dù cho không trúng nhưng đứng gần vẫn sẽ bị ảnh hưởng.

Giống như lần này khi hắn thấy đám người xâm lược ném trai thuốc về phía mình hắn đã kịp làm ra phản ứng. Hắn dùng khiên đỡ được chai thuốc nhưng khi chai thuốc vỡ ra, chất lỏng bên trong văng ra ngoài sau đó thăng hoa thành một đám sương mù màu xanh.

Dính phải sương mù hắn cảm thấy bản thân giống như trúng độc. Huyết áp tăng vọt, cảm giác đau đầu buồn nôn, cơ tim như bị tắc nghẽn.

Nếu như hắn có thể nhìn thấy thanh máu, hắn sẽ phát hiện hp của bản thân đang tụt xuống nhanh chóng.

Ấm mở kho, đồ thấy góc bên phải nhiều thêm một ô vuông với lời giải thích " chúng độc" thời gian kéo dài 30s". Nhìn đến đây hắn lại muốn chạy, hắn biết không chạy là hắn xong đời luôn.

Chất độc không chỉ tiêu hao hp của hắn mà còn suy yếu khả năng di chuyển của hắn. Chạy được ba bước hắn bị c·hất đ·ộc ăn mòn, hắn cảm thấy trước mắt tối sầm lại. Bước chân lảo đảo một cái, hắn suýt nữa ngã xuống nhưng ngay sau đó c·hất đ·ộc lại bị suy yếu hắn lập tức thấy khá hơn.

Đây là dạng c·hất đ·ộc phát tác theo chu kỳ, kéo dài thành từng cơn mà không phải loại "độc phát thân vong". Dù là như vậy thì đây cũng không phải thứ tốt đẹp gì cho cam.

Khi hắn lảo đảo trong giây phút đó hắn lại bị ném thêm một chai thuốc vào người. Thời gian của ô trạng thái "chúng độc" ngay lập tức được làm mới.

Thể lực bị tiêu hao khiến hp của hắn không thể hồi phục, hắn muốn bổ sung thể lực. Hắn chạy nhanh vài bước sau đó mang thịt bò ra gặm, hắn ăn rất nhanh, thể lực cũng được hồi phục đến cao nhất.

Hp của hắn lúc giảm lúc tăng, khi thể lực hắn không đủ để hắn hồi phục hp hắn lại ăn thêm một miếng thịt bò.

Choang....



Lại một chai thuốc vỡ nát. Bởi vì khảng cách hắn vừa chạy đi còn chưa xa hắn lại nhận thêm một chai thuốc, hiệu quả "chúng độc" liên tục" được làm mới.

Choang.....

Choang....

Choang....

Hắn c·hết đi, c·hết vô cùng uất ức.

Khi hắn mở mắt hắn lại thấy mình nằm trên giường, hắn đứng dậy nhanh chóng mở rương đồ đặt bên cạnh. Hắn lại trang bị cho mình một bộ giáp kim cương cùng một thanh kiếm kim cương.

Đây là một bộ trang bị khác mà hắn đổi được từ phía thợ làm giáp. Tuy đều là giáp kim cương nhưng thuộc tính lại kém hơn bộ hắn mặc trước đó rất nhiều. Còn chưa kể thanh kiếm mà trước đó hắn dùng còn cao hơn kiếm kim cương một cấp bậc.

Hắn cũng không nghĩ thêm nhiều nữa bởi vì đám người xâm lược đã tiến đến làng rồi. Chúng đang t·ấn c·ông người sắt, chạy về phía đang xảy ra chiến đấu. Lần này có người sắt tập chung sự chú ý, hắn đứng từ xa liên tục bắn về phía người xâm lược.

Những người xâm lược lần này cực kỳ kháng đánh. Bị hắn bắn liên tục về sau lại bị người sắt đánh văng nhưng cũng không có c·hết ngay mà phải chịu thêm 2,3 đòn đánh tiếp theo mới thở dài c·hết đi.

Dù cho có người sắt giúp đỡ nhưng đến khi người sắt bị tiêu diệt hắn vẫn chưa thể g·iết hết đám người xâm lược. Dùng cung b·ắn h·ạ tên cuối cùng trong số ba tên người xâm lược hắn quay đầu nhìn về phía xa xa.

Trong tầm mắt hắn thấy một tên người xâm lược giống như pháp sư vậy. Tên pháp sư trung hoa này đưa hai tay vượt trên đầu sau đó trong miệng lải nhải gì đó giống như chú ngữ. Chỉ thấy sau lưng hắn bay ra 5,6 hồn ma.



Hồn ma nhỏ bé, trong suốt. Trên lưng có một đôi cánh, tay cầm một thanh kiếm bay nhanh về phía dân làng. Người này chính là dân làng bị truy đuổi sau đó được hắn cứu lúc trước, khi đó người này còn đứng từ xa nhìn hắn. Sau đó hắn vội vàng đi ứng đối người xâm lược không để ý đến, hắn còn tưởng người này quay lại nhà rồi không nghĩ đến vẫn còn đứng đây.

Dân làng bị t·ấn c·ông sau đó c·hết đi, trước khi c·hết người này ngẩng đầu nhìn trời sau đó thở dài một tiếng, trong miệng còn thì thào một câu.

"Giải thoát"

Lần đầu tiên hắn có thể nghe hiểu dân làng nói gì, cũng không phải nghe hiểu mà là đồng cảm. Giống như hai người quá hiểu nhau khi đó họ có thể thông qua một cái ánh mắt một cái nhìn cũng có thể hiểu ý nghĩ của đối phương hiểu đối phương cần gì và muốn gì.

Hắn hiểu được, hắn nghĩ mình đã ngộ ra cái gì đó tiếc là bây giờ không phải thời điểm để hắn ngẩn người.

Kéo cung bắn, mũi tên chuẩn xác bắn chúng mục tiêu. Người xâm lược phát hiện mục tiêu mới lập tức quay sang sau đó giơ hai tay trong miệng thì thầm chú ngữ.

Một hàng cột đất mọc lên đem hắn hất văng, sau đó là 5,6 bóng ma bay nhanh mà đến.

Hắn..... không biết từ lúc nào lại bị một tên người xâm lược khác bọc đánh phía sau. Biết lần này bản thân lại phải c·hết hắn không chạy mà mượn lực đẩy lao về phía người xâm lược phía sau.

Liên tiếp vung kiếm đem người xâm lược g·iết c·hết sau đó hắn cũng thở nhẹ một hơi rồi c·hết đi.

Lại một lần ngồi dậy, hắn nhe răng kêu đau một tiếng sau đó đứng dậy chạy về phía hắn c·hết lần đầu. Bởi vì trong rương đồ của hắn chỉ còn lại vài món đồ sắt không hoàn chỉnh hắn cũng không tốn thời gian đi lục lọi.

Chạy đến vị trí hắn c·hết trước đo đem toàn bộ trang bị thu hồi hắn lập tức đi tìm tên người xâm lược cuối cùng kia.

Chạy đến nơi thấy đối phương vẫn đang loanh quanh chưa đi hắn vội vàng chạy nhanh đến đối phương. Tranh thủ khoảng thời gian đối phương đọc chú ngữ không có phòng vệ gì hắn đem kiếm netherit cắm sâu vào miệng đối phương sau đó vặn một vòng.

Tên người xâm lược c·hết đi. Trước khi c·hết nó vẫn không thể hiểu được, tại sao lại có phương thức t·ấn c·ông vượt qua quy cách của thế giới này.