Miễn Cưỡng Sắm Vai Phản Diện

Chương 29: "Mày có thể vì tao mà làm đến mức nào?"




"Anh bạn à, bắt cá nhiều tay một lúc.... Bạn là IT dân hay là ngư dân đó..."



________________________



"Bản đó tao down bị lỗi."



"Chắc tại mày lên Win 11 đấy, để tao về xem có bản nào tương thích không."



Nhìn thằng bạn cùng khóa cầm cái ô đi chung với bạn gái nó mà tôi mới sực nhớ ra là mình để quên ô ở trong cốp xe mất rồi. Từ đây chạy ra khu gửi xe cũng đủ biến hình thành chuột lột mất thôi.



Đang tính đi nhờ ông nào có ô quanh đây thì tôi thấy thằng Nguyên từ khi nào đã xuất hiện, dù quanh trường bốn phương tám phía chỗ nào cũng toàn được rựa nhưng vẫn không lấp nổi vẻ chói lóa của nó.



Dưới làn mưa có chàng hoàng tử cưỡi bạch mã BWM đang cầm chiếc ô trong suốt chầm chậm bước đến, quay slow motion một phát là thành thước phim Hàn Xẻng liền.



Tại vì hôm mưa anh đưa chiếc ố.



"Em tan lâu chưa. Anh ở đây chờ em rồi nhưng mà vừa nãy mới ra Circle K mua đồ."



"Rảnh thế cơ à."



Tôi ghé người tới đi chung ô với thằng Nguyên ra ngoài, tính quẹo vào khu gửi xe thì thằng Nguyên bảo để lấy xe sau, mưa đi xe máy làm gì, ướt hết người.



Dạ, thứ lỗi cho kẻo nghèo hèn này không có nổi một cái ô tô để chê xe máy như anh.



Ngồi vào trong xe, thằng Nguyên cài dây an toàn cho tôi rồi đưa tôi cốc cà phê sữa mới pha còn nóng hổi.



"Chiều em đi làm không?"



"Có."



"Thế giờ về ngủ trưa tẹo rồi anh đưa em đi."



Tính tôi thì simple, cái gì lợi cho mình thì tôi ngại từ chối lắm. Life is not daijoubu rồi tội gì phải make it phức tạp lên, cứ để mọi thứ ez cho lòng này thanh thản thôi.



"Khϊếp, em vừa bắn cái ngôn ngữ gì thế hả??" - Thằng Nguyên vừa lái xe vừa cười run cả người.



Tôi lẩm bẩm trong miệng thế mà cũng bị nó nghe được à? Tai cáo hay tai chó vậy??



"Thì sao?"



"Thì em đừng dễ thương thế nữa, anh cắn em đó."



Sau đó thằng Nguyên dắt tôi đi ăn cơm trưa, ăn xong thì về nhà tôi ngủ một giấc.



"Định ở đây tới khi nào? Ý là khi nào về học tiếp ở bên kia ấy." - Tôi hỏi.



"À, không có gì thay đổi thì tháng tới anh bay sang Hà Lan rồi." - Thằng Nguyên hôn môi tôi rồi liếm liếm khóe miệng tôi. - "Em vội đuổi anh đến thế à?"



"Đuổi vội."





Thằng Nguyên phì cười cắn cắn cái má tôi.



"Cái đồ máu lạnh đáng ghét này, sao anh lại đi thích em chứ."



"Thế bao giờ về lại. Tết thì sao?"



"Lịch nghỉ bên đó không trùng với Tết âm bên này đâu. Cơ mà." - Con cáo luồn cái tay vào quần tôi rồi bóp mạnh mông tôi một cái. - "Chỉ cần em nói nhớ anh thì anh sẵn sàng về đây ŧɦασ em ngay lập tức."



Chiều tôi đến công ty làm việc, hết giờ làm thì nhận được tin nhắn thằng Nguyên bị kẹt xe chưa tới được. Tôi nhắn lại bảo không cần tới đâu rồi toan gọi grab đến rước, ngờ đâu đụng trúng Toàn papa với hắc mã a.k.a chiếc moto Kawazaki của nó.



"Lên." - Thằng Toàn chụp cái heo mẹt to đùng lên đầu tôi rồi hất cằm ra lệnh cho tôi.



Tôi đã nói ở trên, cái gì có lợi thì tôi ngại từ chối lắm.



Ngồi sau thằng Toàn, tôi không tự chủ mà nghĩ mấy vụ tai nạn nát tan của mấy bố đua xe phân khối lớn mà sợ. Hai tay ôm vội lấy eo thằng Toàn, đầu tôi ngả lên lưng nó.




"Đi từ từ thôi đó." - Tôi nói trước.



Tất nhiên là "từ từ" không nằm trong từ điển của dòng xe này cộng với tính cách của thằng Toàn, chỉ vỏn vẹn chục phút ngồi sau xe nó đã đủ để tôi tụng chục lần bài kinh cầu bình an rồi đó. Cơ mà tiếng động cơ rừm rừm nghe thích thật, đỡ chói tai hơn hẳn mấy bố độ pô xe trên đường đua bát hương vàng đó.

"À, dừng ở cái Co.opmart kia đi."



Tôi với thằng Toàn vào đó mua chút đồ về cất tủ lạnh, không ngờ lại đụng trúng thằng Thanh với thằng Phan Anh.



Chúng mày làm thân nhanh thế cơ à??



Tôi chỉ đi lướt qua nên chúng nó chưa nhận ra tôi, đại khái tôi nghe được là.



"Ủa anh nhớ hồi bé mày với thằng Hữu thích ăn nấm kim châm mà nhỉ?"



"Chỉ có anh Hữu thôi. Mua gì thì mua, bỏ tay ra."



"Ơ nào nào, mày phải trả công anh giúp mày chứ!"



Tôi tưởng cứ thế mà về thì lúc mua hoa quả vẫn chạm mặt nhau.



"Á á, con nợ với chủ nợ mua đồ về nấu cho nhau ăn. Tình iu hóa giải nợ nần!"



"Tao đấm mày đấy."



Thằng Phan Anh kéo kéo tôi ra chỗ khác mà hỏi.



"Mày chơi gay thật à bạn tôi ơi?"



"Mua đồ với nhau là chơi gay à? Thế mày chơi thằng Thanh chắc?"



"Xì, mày có thể nghi ngờ em mày cong chứ không thể nghi ngờ bê tông cốt thép như tao!"

"Nó đẹp không?"truyện chữ đam mỹ




"Đẹp trai thật."



"Gay +1."



"Clm, tao thà chơi gay với mày còn hơn cái cục đá kia."



Lúc cả bọn đi ra ngoài thì thằng Thanh nắm lấy tay áo tôi kéo lại.



"Anh Hữu..."



"Chuyện gì cần biết thì tao cũng biết rồi nên là." - Tôi gạt tay nó ra. - "Buông."



"Em... Em có thể giải thích."



Tôi nhìn thằng Thanh lủi thủi cúi đầu, hai tay run run chuyển sang nắm lấy góc áo tôi.



"Anh nghe em giải thích, anh Hữu."



"Để hôm khác, tao cũng có chuyện phải nói với mày đấy."



Lần này người gạt tay nhãi Thanh không phải tôi mà là thằng Toàn. Nhãi Thanh bị đẩy ra khỏi tôi thì sừng cồ lao tới đẩy lại thằng Toàn ra.



"Ủa ủa có chuyện gì từ từ nói." - Thằng Phan Anh vừa thanh toán xong thì chạy ra can ngăn. - "Dĩ hòa vi q--"



Chỉ tội lòng tốt dư thừa, vô tình chen ngang rồi vô tình bị đẩy ngã lăn lông lốc, người ngợm test đủ độ bền của bậc thềm ra vào.

Haiz, đúng là non. Như tôi đây, kinh nghiệm đầy mình, bọn nào muốn cãi nhau đấm nhau tôi cũng kệ, lao vào chi cho khổ mình.



Kéo người anh em đã hi sinh thân mình vô ích dậy, tôi xem xét qua một lượt, may thằng Phan Anh mặc áo khoác to sụ nên chả bị làm sao cả, chỉ có đầu bị va cộp vào đâu đó nên sưng to mất rồi.



Lại ngó hai thứ người sĩ diện cao hơn đầu người khác kia mà thở dài, tôi gọi xe đưa thằng bạn ra phòng khám tư coi qua cái đầu cho chắc ăn.



"Đang đâu đó."



"Đang ở phòng khám."



"SAO, MÀY BỊ SAOOOOO???"



"Bạn tao, không phải tao."



"Ngố lắm, tao qua với mày."



Đã nói là tôi không sao mà thằng Vinh vẫn đến đòi tôi khám qua một lượt, xong còn kéo tôi ra ngoài hôn hôn mấy cái bảo test phản xạ. Test cái mả bố mày ấy.



Y như rằng bị thằng Phan Anh bắt được khoảnh khắc bị con báo hâm này ôm trong lòng, tôi hết đường chối cãi nhưng cũng chẳng nhận thằng dở này làm bạn trai.

"Anh bạn à, bắt cá nhiều tay một lúc.... Bạn là IT dân hay là ngư dân đó..."



"Không phải như anh bạn nghĩ đâu." - Tôi xua tay.




"Tao nghi lắm, nếu mà mày bắt cá hai thằng cùng phòng như vậy, chẳng lẽ cái thằng còn lại mày cũng..."



"..." - Tôi ngoảnh mặt đi không nói gì.



"Hữu của ngày xưa chết rồi. Tôi xin kính cẩn nghiêng mình đưa tiễn linh hồn người về chốn cực lạc." - Thằng Phan Anh xót xa lay lay vai tôi. - "Thằng chó f*ck boiz này!!! Mày!!!"



"Ờm."



"Mày tuyệt vãi bạn ơi!!! Đã dũng cảm chơi gay lại còn chơi tập thể trai đẹp, tôi nể bạn thật đó!!"



Biết ngay mà.



Tôi mong chờ gì ở cái thằng chập mạch này chứ, ít nhất thì nó cũng nên khuyên tôi quay về chính đạo mới phải.



"Bỏ ra." - Thằng Vinh chen ngang ôm tôi kéo về rồi xua đuổi anh em chí cốt của tôi. - "Biến về đi."

Về đến nhà mà tôi thấy mền mệt, sáng trưa chiều tối giáp mặt đủ loại người nè.



"Hữu." - Thằng Vinh hôn hôn lên cổ tôi. - "Ngủ với tao đi. Hôm nay chỉ có tao thôi."



"Mệt lắm."



"Sao lúc mày ở với hai thằng kia không thấy kêu mệt?? Sao lúc nào ở cạnh tao mày cũng... Cũng."



"Nghe này, nay tao mệt thật."



Thằng Vinh nắm lấy tay tôi rồi cọ cọ mũi lên mu bàn tay tôi.



Má ơi, tay tôi ướt ướt, nó khóc thật à???



"Không thể chấp nhận tao sao? Tao, tao cũng tốt với mày mà Hữu." - Nó dí tay tôi áp vào ngực nó. - "Mày không thích tao quát mày, tao không quát nữa. Mà mà. Không thích tao làm gì, nói đi, tao không làm nữa..."



Quả thật so với hai thằng Nguyên với Toàn, Vinh là cái thằng mà tôi ít đanh chú ý nhất. Có lẽ là vì tính nó trẩu quá, tôi cũng lười quan tâm.



"Hữu."



"Mọi thứ chỉ đang bắt đầu lại thôi, muốn tao thích mày à, mày cần cho tao thấy." - Tôi nâng cằm thằng Vinh lên để nó nhìn vào mắt mình. - "Mày có thể vì tao mà làm đến mức nào?"

"Được. Tao sẽ không thua hai thằng kia đâu."



"Ngoan."



Tôi nghiêng đầu hôn môi thằng Vinh một cái.



______________________



Sơ: 🤧 Úi 10k ùi 😢 cám ơn các tình iu. Lát Sơ up tranh minh họa máy cháu nhaaaaaa