Chương 17 : Thăng Long Tiên Thành
Sương mù dày đặc biến mất một cái thành trì to lớn xuất hiện nếu đem so sánh với Nguyên Châu Thành thì Nguyên Châu Thành giống như một cái tiểu trấn .
Lê Hạo đi tại trên đường phố bên cạnh Hi Tuyết theo sát song hành hôm nay Lê Hạo cũng không còn là một cái mười hai tuổi thiếu niên lúc mới vào Nguyên Châu thành liền kinh ngạc ngây người .
hắn không có lộ ra chút nào tò mò làm ra một bộ đã tới rất nhiều lần nhưng thật ra thì hắn giả bộ nha chứ trong nội tâm đã tò mò muốn c·hết rồi !
Bởi vì đọc qua kinh nghiệm của tu sĩ trong ngọc giản rất nhiều tu sĩ thường xuyên lừa gạt người mới bước vào tu hành tu sĩ thậm chí c·ướp g·iết nếu như hiển lộ ra bản thân cái gì cũng không biết không hiểu rất dễ để người khác nhắm tới .
Bước chân chầm chậm đi trên đường phố hai bên đường đi có rất nhiều quầy hàng chính là tán tu bày ra bán cùng trao đổi những vật không cần thiết hoặc kinh doanh đan dược bọn hắn khổ sở thu hoạch được tài liệu tự nhiên không muốn bán ra giá thấp cho cửa hàng trong tiên thành đương nhiên sẽ bày quầy hàng ra bán nha !.
Nhưng muốn bày bán quầy hàng bọn hắn cũng phải giao nộp phí bảo vệ cho tiên thành tu sĩ thường xuyên t·ranh c·hấp hoặc đỏ mắt với bảo vật người khác nổi lên c·ướp đoạt khiến tiên thành r·ối l·oạn bởi vậy tiên thành sẽ tổ chức một đội hộ vệ phụ trách trật tự an toàn cho những tán tu này bọn hắn phải giao nộp phí bảo vệ là điều tất nhiên .
giá cả cũng không phải quá cao chỉ cần hai linh thạch một ngày .
Lê Hạo nhìn xung quanh quầy hàng hai mắt phát sáng lấy ra ngọc giản tham chiếu .
" Diệp lam thảo luyện chế đan dược dành cho luyện khí sơ kỳ nguyên liệu "
" Tố liên hoa luyện khí hậu kỳ đan dược nguyên liệu "
" Xích Hoả kiếm Hoả thuộc tính pháp khí thân kiếm toả ra linh lực cường độ có lẻ là trung phẩm pháp khí thứ tốt ! "
Lê Hạo đi trên đường quan sát lại đem ngọc giản tham chiếu ở trong ghi lại các loại tài liệu trong mắt hào quang loé lên liên tục cảm thán
" đều là thứ tốt nha !"
Bất quá nghĩ đến trên người mình một cái linh thạch cũng không có liền vô cùng phiền muộn rồi .
Tiên thành quầy hàng cũng không phải rất nhiều hơn nữa ở chổ này bày quầy hàng đều là một đám quỷ nghèo tán tu bởi vậy đồ vật đa số bán rất rẻ thích hợp Luyện Khí kỳ tu sĩ lẫn nhau trao đổi giao dịch .
Lê Hạo đi xung quanh dò xét tin tức xong đi đến thành tây tìm một chổ ở lại thành tây khu vực đa số là phàm nhân ở lại ở đây phàm nhân cũng không phải là từ ngoài đến mà là do tu sĩ hậu đại ở lại không phải cứ tu sĩ thì sinh con đều có linh căn một số người không có linh căn thì được sắp xếp đến thành tây sinh sống .
Thành tây đa số phàm nhân nên vẫn lưu thông vàng bạc tìm một cái khách sạn cho Lê Hi Tuyết ở lại .
Lê Hạo đi ra khỏi thành không đi không được trên người không có linh thạch lấy gì mua công pháp tài nguyên cho hắn cùng Hi Tuyết tu luyện hắn nghe ngóng phía nam bên ngoài Tiên Thành chính là Huyền Quang sơn mạch khu vực ngoài rìa có cấp thấp yêu thú tu sĩ thường xuyên đến đó săn g·iết đem tài liệu về bán lấy linh thạch nên quyết định đi săn một lần .
....
Huyền Quang Sơn Mạch
Cách tiên thành một trăm năm mươi dặm .
Một bóng người trên lưng vác một thanh trọng kiếm chính là Lê Hạo đang chậm rãi du tẩu trong rừng hắn đến chổ này đã hơn nửa ngày nhưng cũng không tìm thấy một con cấp thấp yêu thú bỗng nhiên một tiếng " gràoo" vang lên Lê Hạo cẩn thận từ từ tiến đến phía trước .
Đi khoảng năm dặm Lê Hạo thân hình loé lên, không một tiếng động núp ở một cây đại thụ quan sát trước mặt tình huống hai con yêu thú đang điên cuồng chém g·iết một con Truy Phong Lang thân hình khoảng một trượng đang cùng một con Hắc hùng thân hình cũng tầm một trượng .
" Truy Phong Lang phong hệ yêu thú móng vuốt sắc nhọn hàm răng cũng vô cùng sắc bén ưu thế tốc độ nhược điểm phòng thủ quá yếu ."
" Con Hắc Hùng chắc là thổ hệ yêu thú lực lượng vô cùng lớn di chuyển có chút chậm chạp da lông nhưng lại vô cùng dày phòng ngự vô cùng chắc chắn không vội đợi bọn hắn lưỡng bại câu thương rồi mình g·iết qua cũng không muộn ."
Quan sát một hồi lâu Lê Hạo tính toán xong quyết định ôm cây đợi thỏ chờ bọn hắn ngươi c·hết ta sống rồi lại ra .
Truy Phong Lang thân hình nhảy lên vồ đến hắc hùng Tốc độ vô cùng nhanh con hắc hùng cũng không tránh hùng chưởng đánh tới nhưng lại bị phong lang tránh thoát ngược lại nó bị phong lang móng vuốt đâm trúng phần bụng máu tươi chảy ra .
Mỗi lần Truy Phong lang t·ấn c·ông hắc hùng liền bị một cái v·ết t·hương nhưng nó không làm gì được truy phong lang
Hắc Hùng bị kích thích cuồng nộ phóng người tới hùng chưởng hướng Phong Lang đánh tới nhưng vẫn bị nó tránh né móng vuốt nó lại giơ lên cắm vào ngực hắc hùng lần này hắc hùng lại b·ị đ·ánh trúng nhưng nó lại kịp nắm lại chân phong lang đưa phong lang giơ lên cao xong hướng xuống đất đập xuống liên tục giơ lên đập xuống phong lang ngũ tạng bị chấn nát rốt cuộc cũng c·hết .
Mà hắc hùng toàn thân cũng thương tích đầy mình máu tươi ào ạt chảy ra nó té xuống đất một bóng người bỗng nhiên loé lên một thanh trọng kiếm phóng thẳng tới cổ họng nó Hắc Hùng muốn giơ lên hùng chưởng đỡ lấy nhưng vẫn không kịp liền bị trọng kiếm đóng đinh dưới đất .
Thân ảnh hiện ra chính là Lê Hạo hắn chờ đợi nãy giờ rốt cuộc cũng có cơ hội ra tay liền vận chuyển linh lực vào trọng kiếm mặc dù trọng kiếm là phàm binh nhưng Lê Hạo truyền vào linh lực khiến nó vô cùng sắc bén huống hồ Hắc hùng v·ết t·hương đầy người đã không có bao nhiêu sức chống đỡ liền bị hắn nhất kích tất sát .
Lê Hạo tiến lên bỏ cái túi vải trên lưng xuống định đem bộ phận quý giá của yêu thú xử lý bỏ vào bỗng nhiên một âm thanh vang lên
Một thanh y trung niên nhân đang thi triển ngự phong thuật thân hình phảng phất như lăng không tuy tốc độ không nhanh nhưng mỗi bước của hắn liền đi được khoảng một trượng .
Trung niên nhân xuất hiện để Lê Hạo nội tâm cảnh giác người này sao lại trùng hợp như vậy xuất hiện ngàn vạn suy nghĩ trong đầu hắn loé lên .
" tiểu đạo hữu không cần khẩn trương "
Tựa như nhìn ra Lê Hạo cảnh giác trung niên nhân cười thiện chí nói .
" tại hạ ngẫu nhiên đi ngang vừa hay ta đang cần yêu thú này tài liệu muốn cùng huynh đệ làm một cuộc giao dịch ."
" tiểu đạo hữu mời xem "
Nói xong hắn lấy ra một cái bình đan dược cùng một thanh kiếm pháp khí .
" tiểu đạo hữu nếu như đồng ý hai món đồ này quy về đạo hữu thấy thế nào ?"
Lê Hạo im lặng cân nhắc cũng không lên tiếng trung niên nhân thấy hắn không nói gì liền tiếp tục nói .
" nếu hai món này không hài lòng tiểu đạo hữu có yêu cầu gì cứ nói ."
Lê Hạo nhìn hắn thật sâu sau đó khiêm tốn nói
" tiền bối không biết có hay không phù bút tiểu bối say mê phù đạo nhưng vẫn không có phù bút nếu tiền bối có phù bút tiểu bối liền làm giao dịch này . "
" vậy sao cái này phù bút đúng lúc ta cũng có một cây nhưng lại vô cùng trân quý bất quá thấy ngươi như vậy có lòng cầu đạo ta liền thành toàn cho ngươi coi như kết một thiện duyên "
Trung niên nam tử trên mặt mĩm cười vô cùng hiền hậu một bộ cao nhân phong thái nói xong phất tay ý bảo hắn tới.
" đa tạ tiền bối đại ân đại đức suốt đời khó quên "
Lê Hạo kích động đi lại trên mặt phảng phất như cha hắn sống lại kích động vô cùng .
" đợi xíu ta lấy cho ngươi "
Trung niên nhân lấy ra một cái túi thần thức tiến vào như đang lục tìm nhưng trong tay áo hắn bất tri bất giác đã có một lá bùa phù triện màu đỏ nhạt bên trên khắc lấy phù văn nghuệch ngoạc như nòng nọc lúc lá bùa trong tay hắn hiện ra Lê Hạo liền cảm nhận được trên bùa chứa hoả hệ linh khí ! .
Trung niên vẫn như đang đem thần thức tiến vào túi trữ vật lại không chú ý tới Lê Hạo hai mắt loé lên hàn quang .
Trung niên nam tử truyền linh lực vào lá bùa phù triện lập tức liền hoá thành một hoả cầu nhưng chưa kịp phóng xuất thì một thanh trọng kiếm đột nhiên xuất hiện .
" phốc "
Trung niên nam tử thủ cấp liền rời khỏi đầu hắn máu tươi bắn lên trước khi c·hết trong mắt còn mang theo vẻ kinh ngạc .
Trung niên nam tử đầu óc thông minh tâm tư thì vô cùng thâm trầm gặp Lê Hạo xuất một kiếm tất sát vô cùng tinh chuẩn hắn cũng chỉ mới luyện khí ba tầng không muốn cùng Lê Hạo liều mạng liền giả dạng đi ngang qua muốn cùng Lê Hạo làm giao dịch .
Ý định ngay lúc giao dịch á·m s·át Lê Hạo vốn dĩ kế hoạch hắn vô cùng hoàn mĩ diễn ra một bộ cao nhân phong thái cũng vô cùng đạt nhưng hắn lại gặp Lê Hạo thì trách hắn không may rồi Lê Hạo từ lúc còn ở trong giang hồ diễn xuất của hắn đã vô cùng tốt giả trư ăn thịt hổ là nghề của hắn nha .
Trung niên nam tử đi ngang qua một cách quá trùng hợp mà hắn mở điều kiện tốt một cách dị thường một bình đan dược lại thêm một thanh pháp khí giá trị so sánh hai con yêu thú cao hơn gấp hai lần hai chuyện bất bình thường cùng lúc xuất hiện .
Lê Hạo liền biết hắn không có cái gì ý tốt nên tương kế tựu kế đem hắn chém g·iết .