Mị Tình - Phi Yên

Chương 37:Người Yêu Anh Là Ai ?




Hai mươi phút sau ,Hướng Hoa Lạc đi xuống lầu ..

Thẩm Nguyệt vẫn ngồi đó..

Anh đi đến ngồi trước mặt Thẩm Nguyệt..

Cô ta ngẩng đầu nhìn anh , người đàn ông mà khiến cô ta hi sinh tất cả để được tình yêu của anh..

Thế mà kết quả trái tim thì tan nát , lòng tự trọng bị chà đạp không thương tiếc ..

Mất hết tất cả ...

Thế mà cô ta vẫn yêu người đàn ông này bất chấp..

Thẩm Nguyệt giọng hơi nghẹn đắng..

\-" Sao ..sao anh lại làm thế với em..?"

Hướng Hoa Lạc đốt lấy điếu thuốc ,anh nhả ra dòng khói trắng lượn lờ ...

Cười khẽ , nụ cười đầy vẻ châm chọc..

\-" Tôi làm gì ,Thẩm Nguyệt cô đang nói gì, Tôi không hiểu...?"

Thẩm Nguyệt nức nở ..

\-" Sao anh có thể dắt người phụ nữ khác về Hướng Gia ..Thư phòng là nơi cấm kị của anh .Ngày xưa lúc làm vợ của anh , em còn chưa một lần được anh cho phép bước vào ..Thế mà bây giờ anh với người phụ nữ đấy còn làm chuyện đó trong thư phòng .
Anh bảo em nhìn mặt mọi người ra sao ? Hướng Hoa Lạc sao anh có thể tàn nhẫn với em như thế..."

Tịnh Thiên nép mình ngay góc cầu thang , ánh mắt cô lạnh lùng sắc bén ..

Nụ cười nhạt nở trên môi..

Thẩm Nguyệt cô cũng có ngày này..





Dù Thẩm Nguyệt vô cùng kích động , thế mà Hướng Hoa Lạc không có một chút biểu tình gì ..

Một chút thương tiếc cũng không có ..

Anh trầm giọng..

\-" Cô luôn là thế.Đổi trắng thành đen vốn là tính cách của cô , Thẩm Nguyệt cô biết vì sao cả đời này Hướng Hoa Lạc Tôi có thể yêu bất cứ ai mà vĩnh viễn người đó không thể là cô hay không ...?"

Hai tay Thẩm Nguyệt nắm chặt,móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay đau nhói..
Cô ta  hé miệng thế mà vẫn không thốt nên lời ..

Anh dụi điếu thuốc vào gạc tàn ..

Đứng dậy nhìn xuống Thẩm Nguyệt ..

\-" Vì cô đã đụng vào điều cấm kị của Tôi.Cô hủy hoại đi người Tôi Yêu. Cô dám lừa gạt Tôi trong một thời gian dài.Câu chuyện trộm long tráo phụng của cha con cô như thế nào thì cô tự hiểu . Đó là tình yêu hay sao.Tình Yêu giả dối đó cô cứ giữ lấy .."

Hướng Hoa Lạc bước qua Thẩm Nguyệt..

Thẩm Nguyệt đứng bật dậy hét to..

\-" Anh biết tất cả rồi sao..Vậy lúc anh lấy em , là tưởng em là cô ta .Đúng Không ?"

Hướng Hoa Lạc quay đầu ,cười khảy..

\-" Đúng vậy..Đó là sự ngu ngốc nhất cuộc đời Tôi.."

Nói rồi anh đi thẳng lên lầu ..

Cơ thể Thẩm Nguyệt run rẩy ..

Từ đầu đến cuối ,cô ta cố cướp vai của người khác ,để dành lấy tình yêu không thuộc về mình..

Thẩm Nguyệt cầm lấy giỏ xách thẩn thờ như một kẻ mất cả linh hồn rời khỏi Hướng Gia..

Lúc Hướng Lạc đi lên bắt gặp Tịnh Thiên đứng nép sau cầu thang..

Vẻ mặt mù mịt , cảm xúc lẫn lộn..

Anh đi đến , cánh tay giơ lên bún lên trán cô..

\-" A.."

Tịnh Thiên đau ,hô nhỏ..

Hướng Hoa Lạc lại ngắt mũi cô , anh nói..

\-" Nghe lén ?"

Tịnh Thiên đẩy tay anh ra ,chu môi xoa xoa mũi nhỏ..

Ánh mắt lại không tự giác quan sát anh ..
Bước đến gần anh..

\-" Hoa Lạc .Thẩm Nguyệt cô ấy làm gì với người yêu của anh vậy..?"

Nói đến đây lòng Tịnh Thiên vô cùng chua xót ..

Thì ra người lạnh lùng như anh trước đây cũng có một tình yêu khắc cốt ghi tâm..

Cô gái đó bây giờ ở đâu..?

Hướng Hoa Lạc âm thầm cười khổ..

Thế là những chuyện trước đây ,một chút cô cũng không nhớ sao..?

Anh hững hờ..

\-" Liên quan gì em..?"

Anh bỏ về phòng..

Tịnh Thiên sờ sờ mũi , đuổi theo anh ,cô lại hỏi..

\-" Thế cha con họ Trộm long tráo phụng là sao.Hoa Lạc anh nói em nghe đi , được không ?"

Anh mặc kệ cô ,càng nghĩ chỉ muốn bóp chết  con người vô tâm vô phế này thôi..

\-" Ui..."

Đuổi theo anh quá nhanh ,Tịnh Thiên ngừng lại than đau..

Hướng Hoa Lạc nhanh chóng dừng bước chân xoay người ,mắt thấy gương mặt nhỏ nhăn nhó khó chịu..

Anh bươc đến kéo tay cô ..

\-" Sao thế..? "

Tịnh Thiên đỏ mặt ..

\-" Ừm..đau..Lúc vừa rồi anh..anh làm em đau.."

  Hướng Hoa Lạc như hiểu ra vấn đề , anh khom người bế cô lên..

Quan tâm nói..

\-" Vậy sao ,vào anh xem nào.."

Trời ơi..

Xem ? Xem cái gì ? Người đàn ông này ?

Tịnh Thiên vội xua tay..

\-" Không..không cần ,tại em đi quá nhanh thôi mà ,nằm chút là hết.."

\-" Không được ,phải thoa thuốc.."

\-"..........."

Thoa thuốc..?