Mị Tình - Phi Yên

Chương 14:Ôm Một Chút Thôi..




Lúc Hướng Hoa Lạc đến Hướng Thị thì liền chạm mặt với Thẩm Cát cùng Thẩm Nguyệt tại phòng khách..

Trước đó anh đã nhận được tin báo cũng không có gì bất ngờ..

Anh thong thả ngồi xuống, điềm nhiên hỏi.

\-" Hai người đến đây có việc gì sao..?"

Cái gì đã rõ còn hỏi..Dù gì cũng là bậc trưởng bối , cảm nhận rõ thái độ lạnh nhạt của Hướng Hoa Lạc làm cho Thẩm Cát không vui..
Tuy nhiên không hiện ra mặt chỉ cười nhẹ nói..

\-" Còn không phải chuyện của hai đứa làm cho Ông già này phải phiền lòng nữa à.."

Hướng Hoa Lạc nhìn qua Thẩm Nguyệt thần sắc cô ta  không tốt ngồi đối diện..

Anh chưa vội lên tiếng lại nghe Thẩm Cát hạ giọng ..

\-" Hoa Lạc ! hai đứa đã là vợ chồng có vấn đề gì thì ngồi lại với nhau thương lượng.Sau lại đem chuyện li hôn ra thế này..Nếu Tiểu Nguyệt nó có gì sai thì người ba này sẽ dạy bảo lại , sẽ đứng ra chịu trách nhiệm với con.Chuyện li hôn con nên xem xét lại có được hay không..?"

Tuy đã nghe đến chuyện Hướng Hoa Lạc muốn ly hôn với con gái mình , nhưng ông luôn cho rằng hôn nhân đôi lúc phải có sóng gió .Dù biết con gái mình từ ngày lấy Hướng Hoa Lạc chưa một ngày hạnh phúc.Nhưng ông  luôn khuyên Thẩm Nguyệt phải nhẫn nại ,  một phần Thẩm Nguyệt lại rất yêu Hướng Hoa Lạc .Nên ông không cần khuyên bảo quá nhiều , Thẩm Nguyệt tự hiểu mình nên làm gì..

Hôn nhân này đâu chỉ riêng hai người , mà còn vì  Thẩm Thị .Rõ ràng liên hôn hai nhà giúp cho Thẩm Thị như diều gặp gió ...

Nếu bây giờ Hướng Hoa Lạc xoay lưng chẳng phải Thẩm Thị sẽ hao tổn thế lực trầm trọng hay sao..

Nên bắt buộc hôm nay Ông quyết đến đây dùng giao tình hai nhà níu kéo cuộc hôn nhân này..

Thẩm Nguyệt lúc này cũng lên tiếng..

\-" Lạc .Nếu Bà nội ở trên trời linh thiên cũng sẽ không muốn chúng ta li hôn."

Hướng Hoa Lạc nở nụ cười lạnh cũng chẳng vội đáp ,như một người không liên can ..

Ngay lúc này cánh cửa mở ra , Diệp Lỗi giám đốc kinh doanh cũng chính là cánh tay đắc lực thứ hai của Hướng Hoa Lạc, đi cùng với anh ta là một người đàn ông .Chỉ cần nhìn sơ Thẩm Nguyệt liền nhận ra , không ai khác chính là luật sư Lý ..

Bất giác Thẩm Nguyệt có linh tính không lành ..

\-" Chủ Tịch.."

Diệp Lỗi cùng luật sư ngồi xuống bên cạnh , đối diện với cha con của Thẩm Cát..

Thấy bọn họ lấy ra đưa cho Hướng Hoa Lạc một tập hồ sơ..

Cầm nhìn qua  làn môi Hướng Hoa Lạc nhếch nhẹ .Rồi đặt lên bàn đẩy qua Thẩm Nguyệt , anh nói..

\-" Cô xem đi .Tòa án đã giải quyết chúng ta chính thức ly hôn.."

Chính Thức Ly Hôn ?

Hai mắt Thẩm Nguyệt trừng lớn nhanh chóng đỏ lên, cầm tập hồ sơ mở ra..

\-" Rõ ràng em chưa đồng ý mà..Không..Anh đang lừa dối em..Em không muốn li hôn.."

Hướng Hoa Lạc  cười khảy..

\-" Chuyện Li hôn không cần cô có đồng ý hay không.Chỉ cần Tôi có muốn hay không mà thôi..Đừng nông cạn nữa"

Anh nói đúng chỉ cần anh muốn là được..

Trong cuộc đời Thẩm Nguyệt lần đầu tiên cô ta căm phẫn thế lực của Hướng Hoa Lạc.Vì anh đã dùng nó hủy hoại đi cuộc hôn nhân của bọn họ..

\-" Hoa Lạc cậu làm vậy có thấy mình quá đáng lắm không.?"

Thẩm Cát không thể tin , chỉ mới mấy ngày anh đã nhanh tay cắt đứt mọi quan hệ với Thẩm Gia .Không lưu lại một chút tình nghĩa..

Hướng Hoa Lạc nhìn ông ta ..

\-" Chú Thẩm , hôn nhân mà không có tình yêu thì đây là kết quả của nó.Cháu cứ nghĩ từ đầu Chú đã thấy rõ mọi thứ."

Cả cách xưng hô cũng nhanh chóng thay đổi..

Thẩm Cát tức giận đứng lên..

\-" Không tình yêu? Đúng quả là liên hôn.Vậy sao từ đầu Cậu lại đồng ý ..?"

Hướng Hoa Lạc cũng đứng dậy , anh cười lạnh..

\-" Chuyện này không phải Chú và Thẩm Nguyệt biết rõ hay sao..?"

Thân người Thẩm Cát chấn động , một chút giận dữ điều tiêu tan , thay vào đó là vẻ mặt cứng ngắt ..Nét mặt Thẩm Nguyệt cũng tái đi..

Hướng Hoa Lạc xoay người nói với Diệp Lỗi..

\-" Thay tôi tiễn khách.."

Thẩm Nguyệt nước mắt rơi lả chả , cô bật đứng dậy hét lớn từ phía sau..

\-" Hướng Hoa Lạc ,em không buông tay , em sẽ kháng án..Em muốn anh biết anh không thể dễ dàng vứt bỏ em được .."

Hướng Hoa Lạc không dừng chân một đường đi thẳng ra ngoài, đi thẳng vào phòng mình ..

Ngồi vào bàn làm việc , nhìn văn kiện đang chờ anh duyệt qua ..

Đưa tay cầm một cuốn lật để xem ..

Reng..reng...

Điện thoại trong túi vang lên..

Hướng Hoa Lạc mắt vẫn nhìn văn bản , một tay lấy điện thoại liếc  nhìn qua thấy cái tên nhấp nháy , tâm tình bỗng có chút tốt lên..

\-" Sao thế..?"

Giọng anh qua điện thoại còn dễ nghe hơn cả bên ngoài..

Tịnh Thiên ngẩng đầu nhìn tầng cao ốc cao ngất không thấy được nóc nhà..

Cười khẽ ..

\-" Tôi đang đứng ở Thẩm Thị ..."

Hướng Hoa Lạc nhíu mài ..

\-" Em đứng đó làm gì ..?"

\-" Nộp đơn .Không phải anh bảo Tôi đến nộp đơn hay sao.."

Thì ra nôn nóng được đi làm , ánh mắt Hướng Hoa Lạc hiện lên ý cười , giọng lại lạnh nhạt..

\-" Đưa quầy tiếp tân là được rồi .."

Tịnh Thiên bĩu môi , miệng muốn nói gì đó lại thấy bóng dáng của hai người khá quen mắt ..Cô nhanh chóng cúi đầu quay hướng khác..

\-" Sao thế..?"

Hướng Hoa Lạc thấy cô im lặng , anh khó hiểu  .

Tịnh Thiên nép vào cạnh bờ tường, nhỏ giọng..

\-" Tôi biết rồi .Tôi có việc cúp máy trước đây.."

Nhìn điện thoại bị cúp đi , mày Hướng Hoa Lạc nhíu lại ..

Dám cúp ngang điện thoại của anh đúng là chỉ có một mình cô ..

Có gì đó lại không đúng ,  nhớ đến Thẩm Cát và Thẩm Nguyệt mới rời đi..

Anh vội đứng dậy mở của phòng  đi thẳng vào thang máy..

Diệp Lỗi  cùng thư ký đi vào , nhìn thái độ có chút lạ của Hướng Hoa Lạc ,  muốn đuổi theo nhưng Hướng Hoa Lạc nói không cần..

Tịnh Thiên quan sát cha con Thẩm Nguyệt đến khi họ lên xe rời đi hình như Thẩm Nguyệt vừa khóc..Cô ta vẫn bộ dáng xinh đẹp và kiêu hãnh như ngày nào..

Tinh thần của Tịnh Thiên điều bị hai người vừa rồi bóp nát ..Cô nhớ cô và Thẩm Nguyệt từng rất thân thiết như chị em trong nhà ..
Ba cô cùng Thẩm Cát là anh em chí cốt , thế mà bây giờ hai người họ lại là kẻ thù của cô..

Mà cô còn lại là người thứ ba giành lấy người đàn ông của bạn mình..

Tịnh Thiên mệt mỏi ngồi xuống khuôn viên ..

Reng...reng...

Nhớ lúc nãy mình đã cúp máy của Hướng Hoa Lạc ..chắc chắn anh sẽ tức giận..

Muốn nghe máy đáp lại anh , ngẩng đầu lên đã thấy anh đứng từ xa nhìn về cô .

Bộ dáng anh cao ngất vô cùng đẹp mắt , ai ra vào cũng cúi người chào anh .Dường như anh không nghe từng bước tiến về phía cô..

Hai mắt Tịnh Thiên cay xè , chẳng hiểu sao cô lại xúc động khó diễn tả ..

Đến khi hoàn hồn Hướng Hoa Lạc đã đứng trước mặt cô ..Từ trên cao ngó xuống , lúc này Tịnh Thiên đã quấn khăn che từ đầu xuống mặt ,quẩn jean kết hợp áo khoác dáng dài ..Mang giày bata bộ dáng vô cùng đáng yêu..

\-" Đây  là nơi em nên ngồi à..?"

Anh không lo lắng cô sẽ đụng độ với hai người kia , dù bao năm qua Thẩm Cát luôn tìm kiếm Tịnh Thiên.Anh nghĩ nếu bây giờ có gặp mặt nhau , họ cũng sẽ dùng thái độ tốt nhất để lấy lòng cô gái này.Chỉ là cái anh lo lắng đó là cảm giác  của Tịnh Thiên..

Quả như anh đã đoán..

Cảm giác suy nghĩ cho người khác không hề dễ chịu chút nào..

Tịnh Thiên có chút ấm ức chìa tay về phía anh..

\-" Chân Tôi tê , kéo Tôi đứng dậy được không..?"

Bộ dáng làm nũng này chẳng ai có thể chống đỡ , anh cũng không ngoại lệ .Đưa tay kéo cô đứng dậy .
Ai ngờ Tịnh Thiên vướn người ôm chặt lấy anh...

Hướng Hoa Lạc cũng không đẩy cô ra , ở xa một số người tò mò nhìn lại chỉ tội không thấy được mặt Tịnh Thiên ...

Cúi đầu nhìn người đang ôm mình không thả ..

\-" Ôm đủ chưa "

\-" Ôm một chút thôi.."

Cô lẫm bẫm ngoan cố không buông tay, lại nói..

\-" Chân hết tê sẽ thả ra .."

Tê dại phải là anh đây này , cúi đầu nhìn thân thể mềm mại thơm tho trong ngực điều khiến cả người anh ngứa ngáy ..Anh còn nhớ rất rõ đêm qua ăn cô ngon miệng thế nào ..

Hướng Hoa Lạc hết nói nổi  , Tịnh Thiên cũng không ôm lâu thả ra lùi sau một bước không còn tâm trạng ủ rủ như lúc vừa rồi ..

Híp mắt cười với anh...

\-" Tôi về đây .."

Suy nghĩ một chút , cô nghiêng người giống như trêu ghẹo ..

\-" Tối nay Tôi nấu cơm.Anh có đến không Chủ Tịch..?"

Từ đầu đến cuối cô không hết nhắc đến Thẩm Cát hay Thẩm Nguyệt cô luôn che giấu anh .Điều đó như cây kim , khiến trong lòng Hướng Hoa Lạc không dễ chịu chút nào..

Có điều anh không muốn vạch trần cô , thời gian này quả là cũng không thích hợp ..

Nhìn cô với ánh mắt ghét bỏ , hắn giọng..

\-" Ừ.Tối tôi sẽ đến.."

Tịnh Thiên cười khẽ ,  gật đầu vẫy tay với anh ,nhanh chóng xoay lưng rời đi..

Sau lại thế này , trong thời gian ngắn mà cô lại có thể có dựa dẫm tìm cảm giác an toàn từ người đàn ông này..
Chỉ vì sợ anh nhìn ra mọi biến hóa trong lòng mình nên cô luôn giống sự đùa bỡn của một tình nhân để che giấu..

Nếu anh mà biết cô đang lợi dụng anh làm công cụ trả thù .Anh có bóp chết cô hay không...
Chỉ cần nghĩ đến chuyên đấy cả người Tịnh Thiên điều toát mồ hôi lạnh..

Phía nơi xa bầu trời thật xanh nhưng sao cô không thấy được tương lai của chính mình..