Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mha + Jjk: Chương Trình Khám Phá Lịch Sử Có Gì Đó Kì Lạ

Chương 29: Nghe lừa đảo cho vui đời




Chương 29: Nghe lừa đảo cho vui đời

Chương 29: Nghe l·ừa đ·ảo cho vui đời

[Gojo không hiểu vì sao mình đang ngồi đây, trong căn phòng sương khói mờ mịt tựa tiên cảnh.

Mình hình như đang ngồi ghế học sinh, cùng một đứa lạ hoắc bên cạnh, trên bục giảng cũng có loli lạ hoắc khác đang nói, có vẻ là giáo viên. Khoảng không trống thế này mà chỉ có ba người.

Lục Nhãn tạm thời không cung cấp dư thừa tình báo. Nhưng nếu như bỗng nhiên xuất hiện tình trạng không đầu không đuôi thì đây hẳn là cảnh trong mơ.

Có chút mới mẻ cảm ngộ, dù sao ngày thường ít ngủ, còn có Lục Nhãn luôn hoạt động khiến ngủ sâu là không thể nào, Gojo sống đến nay chưa nằm mơ bao giờ. Vì thế giấc mơ này cũng không phải thứ tầm thường, nhưng tổng thể không có ác ý nên không sao.

“Mỹ Lệ à, trò cứ như thế này thì khi nào mới có thể chấm dứt kì tập sự để trở thành chính thức Mary Sue đây?” - Màu vàng loli đứng bên cạnh bảy màu cầu vồng càu nhàu.

“Diễn Đại Thần, em đã rất cố gắng nhưng không hiểu sao thành tích vẫn luôn dừng ở 99/100 không thể tiến.” - Bảy màu có vẻ tên là Mỹ Lệ cũng ủy khuất vô cùng. Giọng nói non mềm, khoé mắt thoáng ẩm ướt, chọc người trìu mến… nhưng có loại vi diệu không khoẻ cảm giác.

“Không trả giá chân thực tình cảm thì sẽ không nhận được đáp lại, em đạt 99 là vì em diễn rất hoàn mĩ, ngoại trừ thành tích có chút tì vết thì đối tượng cũng bản năng nhận thấy rất cả là giả.”

Gojo ngồi một bên nghe hai người ba láp ba xàm, cái gì không chỉ cần nâng cao ý thức trách nhiệm, không thể cao cao tại thượng, nâng cao kiến thức, thực tập lợi dụng điều kiện môi trường. Nói không với phần mềm Hack như hào quang làm mọi người biến ngu để khiến so sánh thì mình thoạt nhìn thông mình hơn, không được tẩy não và vân vân vì chỉ có lũ pha kè mới làm kiểu đó. Thân là Mary Sue (thực tập) ưu tú thì không được dung túng hành vi này, gặp phải thì cần đem người g·iết ngay…

Xác định chuẩn rồi, tuy Lục Nhãn thu thập nhiều thông tin nhưng Gojo không nghĩ não mình có thể trống rỗng bịa đặt ra hai người có tính cách tiên minh như vậy trong mơ thay vì kéo người quen vào điền cảnh. Với lại chữ viết trên bằng có thể đọc được, hai người này là thật và tuy là cảnh trong mơ nhưng không phải cảnh trong mơ.



“Nếu không phải đặc tính của Gojo Satoru là ‘Thần’ chứ không phải ‘Mary Sue’ thì em ấy làm Mary Sue hợp hơn em rồi đó à Mỹ Lệ.” - Loli bỗng nhiên nhắc thới Gojo.

Mỹ Lệ cực kì không cam lòng: “Cô giáo rõ ràng nói không có tình cảm thì sẽ không đạt được thành tích tốt mà. Em công nhận Gojo hoàn mĩ ở mọi mặt trừ tính cách. Nếu chỉ làm nũng thì thật ra không phải sai sót gì mà còn có thể tính thành điểm cộng nhưng Gojo thực tế không có tính cách đi (Độc Nhãn Miêu đều nói là Gojo không có tính cách). Không có ước mơ, lý tưởng, mục đích, tham vọng sống.” tuy nói lời cay nghiệt nhưng vẫn không quên dùng giọng điệu nũng nịu. Không hổ là 99/100, tiếc thay thành tích khuyết thiếu nên không hiểu sao nhìn vào khiến người dung túng nhưng vẫn có loại khó miêu tả sai sai.

“Bởi vì đặc tính của Satoru là ‘Thần’ nha, như thế quá hoàn mĩ rồi còn gì. Với lại đừng hùng hổ thế chứ, em nó là cái nhân loại, tất nhiên có tình cảm rồi. Trò nhìn lại mình đi, nếu trời sinh đặc tính ‘Tom Sue’ thì thành tích thế này còn chắp vá, ‘Mary Sue mà chỉ như thế này thôi thì không được. Thôi, hôm nay đến đây là được rồi, em về đi.”

Mary- á lộn, Mỹ Lệ loé sáng biến thành một cái mị lực tràn đầy nam, sau đó cúi đầu chào, mở cửa đi rồi.]

/Là bẫy. Hèn chi có cảm giác không khoẻ./

/Khi ngươi là nam Mary Sue…/

[“Bây giờ đến lượt ngươi, Satoru có gì thắc mắc cần được tư vấn sao? Á khoan, ngươi là ‘Thần’ loại câu hỏi này không có dùng. Để ta đổi kiểu câu…” Loli chuyển sang chỗ đối diện Gojo, “… Ta sẽ nói cho ngươi một số kỹ xảo dụ người hứa nguyện, ngươi không cần phản ứng, chỉ nghe là được.”

Không cần hiểu nhầm, Gojo Satoru là một cái nhân loại. Vì ba mẹ chúc mừng sinh nhật dẫn đến thân thiết hoạt động nên mới ngẫu nhiên sinh ra. Định Mệnh thấy Lục Nhãn lại cần thiết xuất thế, Satoru lại trùng hợp là người nhà Gojo có thiên phú tốt nhất trong thời gian đó… vì thế nói Satoru là vật chứa của Lục Nhãn cũng không sai.]

/Không cần nhắc lại vụ này được không? Cứ đà này Lục Nhãn chắc cũng là cái nguyền rủa như Sukuna./



/Tại sao “Định Mệnh” viết hoa? Làm cứ như là tên người./

[Theo kế hoạch của Định Mệnh thì Satoru hẳn là tèn tèn đến năm 21 tuổi, bỗng nhiên gặp chú linh vây công hay tình huống tương tự, sau đó c·hết. Trước đó Amanai Riko tuy cảm động vì có người ủng hộ cho mình lựa chọn rời đi nhưng vì thế càng quyết tâm bảo vệ hoà bình thế giới, tiếp tục nghĩa vụ của Tinh Tương Thể.

Đặc cấp giả tưởng chú linh - Định Mệnh: không thể bị phất trừ, cũng không có ác cảm với nhân loại hay ưu ái chú linh, chịu trách nhiệm quản lý mấy cái Chú Trói như tình huống Thiên Dữ Chú Phược, định mệnh lặp lại mỗi 500 năm giữa Tinh Tương Thể với Lục Nhãn và Tengen,… mỗi tội nó chỉ có thể quản quản định mệnh của thứ có chú lực nên khi Toji thọc Satoru, sau đó pằng c·hết Riko thì thỏa thuận chỗ đó đã bị gạch bỏ.

Satoru lúc đó bị Buff quá đà, không thể có cách c·hết hợp lý nào khác nên sinh mạng tự động đẩy lên đến khi cơ thể không còn chịu nổi gánh nặng của Lục Nhãn và dừng hoạt động.

Còn nhớ hồi Satoru cố thế nào cũng không học nổi nghịch chuyển thuật thức không? Định Mệnh đó.

Vì Toji thọc c·hết người nên mới tạo nhiễu gây cơ hội học. Tất nhiên nếu học không thành thì c·hết thẳng cẳng rồi nên vẫn không cần cảm ơn gì đó.]

/Khoan, có Định Mệnh thật? Vậy cuộc sống không có ý nghĩa sao?/

/Đừng bậy, hình như chỉ sắp xếp thời gian ra đời cũng thời gian c·hết đi, quá trình ở giữa là không có can thiệp. Phương pháp c·hết cũng không thể can thiệp./

/Cũng không có gì bất ngờ sao, Truck-kun đều tồn tại thì thêm cái Định Mệnh cũng hợp lý mà./

[Gojo nghĩ mình đúng là cần đề cao nghiệp vụ thật, đừng nhìn Gojo thường xuyên giải thích cực kỳ tinh tế chú thuật của mình khi chiến đấu, tất cả là đùa đó.

Thân là “thần” năng lực thật sự của Gojo Satoru là: thực hiện hứa nguyện.



Mỗi tội không hiểu sao tín đồ đa số đều muốn c·hết trên tay Satoru. Ví dụ Toji rõ ràng có thể né Tím, Suguru rõ ràng có thể mời Gojo cùng phản bội. Nhưng không! Tụi nó muốn c·hết.

Hẳn là do khả năng dụ người hứa nguyện của bản thân quá cùi ghẻ nên tình huống đáng tiếc này mới xảy ra.

Bình thường Gojo Satoru muốn làm gì thì phải có người ra lệnh trước tiên mới có thể làm. Nếu nghe lệnh không thích thì có thể xem nhẹ nhưng nếu mệnh lệnh nào cũng không có thì cái gì cũng không thể làm.

Dù sao Thần là không thể can thiệp cuộc sống của phàm nhân trừ khi được cầu nguyện.

Gojo Satoru tuy không phải thần nhưng phải tuân thủ quy luật trên như một loại chú trói đánh đổi cho việc sở hữu Lục Nhãn.]

/Khoan, đây là lý do Gojo hỏi ý kiến Megumi về vụ xét xử Yuuji khi lần đầu gặp mặt?/

/Nếu Megumi im ỉm thì Gojo chắc chỉ có thể để người khác nỗ lực và thất bại trong việc xử tử Yuuji, chính mình không đồng ý cũng chỉ có thể nhìn đi chỗ khác (như trường hợp Geto Suguru) chứ không thể can thiệp./

/Bỗng nhiên cảm thấy Lục Nhãn là cái đồ p·há h·oại, vừa cháy não tiếp thu thông tin rác, vừa giảm tuổi thọ, vừa hạn chế hoạt động, vừa Định Mệnh./

/Quả nhiên làm người bình thường tốt nhất, nếu tình cảm không sinh ra nguyền rủa thì càng tốt hơn./

/Vẫn không thể tin mấy ông lớn thật sự tính phí phạm Gojo Satoru để chạy máy phát điện./

/Đừng nói thế chứ, ai biểu ngày xưa bầu cử ngu./