Chương 20: Hình như hơi thuận lợi quá
Chương 20: Hình như hơi thuận lợi quá
Yuuji đang sang chấn tâm lý.
Bên chú thuật giới cũng đang sang chấn tâm lý.
Cảm thấy phòng chat lành lạnh, Nobara mang lên trọng trách sinh động không khí: “Yuuji, mau an ủi Megumi đi, cậu ấy im ỉm nãy giờ chắc là đang nhớ lại thằng tra cha Toji kia.”
Cũng may Yuuji có trái tim cực mạnh mẽ: ăn ngón tay quá đát, xác c·hết vùng dậy, trống rỗng có Besto Friendo, g·iết người, trống rỗng có thêm kẻ g·iết đống người trên màn ảnh (Choso) nhận làm người thân,… Có thêm đáng ngờ mẫu thân có là cái beep gì cơ chứ!
Cái này chỉ là thường thôi.
[Lục Nhãn lần này quá hack rồi. Thiên Dữ Chú Phược bỗng nhiên thọc c·hết Tinh Tương thể nên không có hàng mới thay thế, Tengen sẽ tiến hoá, không cần lo lắng bị phá đám nữa vì không có đám để phá. Nhưng…
Tên Lục Nhãn mới nhất kia, mi nhìn lại mi đi! Đây là loại thực lực mà nhân loại được phép sở hữu sao? Có loại cảm giác Sukuna cùng thằng này bùm chéo cũng khó phân thắng bại là như thế nào?]
/Đồng cảm./
/Chia buồn./
/Nhanh cố quá để quá cố đi./
[Geto Suguru đ·ã c·hết.
Thật tiện lợi. Kenjaku vốn định chờ lâu dài cho Tengen hoàn toàn đánh mất bản ngã nhưng chú thuật của Geto Suguru cực kì tiện lợi không cần chờ nha. Tất nhiên quan trọng nhất là nhờ có thân thể này thì hắn có thể tiếp tục kế hoạch phong ấn Satoru rồi. Đù má, kí ức thân thể này mãnh liệt hơn mấy thân thể trước, nhưng như thế không thú vị sao?
Vốn tuy hứng thú với Chú Linh Thao Thuật nhưng được thì càng tốt, không có cũng không sao. Cũng không có hi vọng chôm chỉa gì, người ta là đặc cấp sao, lại không phải thằng nhân viên nhược gà từng đi theo Sukuna. Nhưng mà đến khi kéo quan hệ bên cao tầng và nhìn thấy xác Geto Suguru được gửi đến thì Kenjaku như đang bay vậy. Tâm tình tốt đến nỗi rủ Uraume bay qua nước ngoài chiếu phim chất lượng 4K về chú thuật sư cho mấy thằng chính phủ khờ phê đó.
“Chú lực là năng lượng sạch vô hạn.”
Tụi nó thế mà tin!
Tui nó quên đặc cấp là loại tồn tại cầm hàng không mẫu hạm bắn phá còn chưa chắc c·hết sao? Tụi nó lấy đâu ra tự tin sẽ chiến thắng nếu ra c·hiến t·ranh đây? Ngày xưa Nhật Bản thua c·hiến t·ranh là vì Chú Thuật Sư bận giải quyết Chú Linh sinh ra từ hoảng sợ c·hiến t·ranh đến tối mày tối mặt, với lại tụi nó không can thiệp đến tình hình dân thường. Nhưng nếu trực tiếp đấu thì đừng nhìn cổ hủ chứ chiến lực không yếu ài.
Với lại chú lực nói chơi thế thôi chứ là năng lượng nhưng không phải năng lượng. Điện năng có thể chuyển hoá thành quang năng và ngược lại, nhưng chú lực không thể chuyển hoá thành quang năng và ngược lại đâu. Kể cả người có thuật thức “Phát Sáng” thì trong mắt người thường vẫn méo thấy ánh sánh nha.
Tụi nó ngu như thế, Kenjaku liền yên tâm rồi. Kế hoạch đồng hoá với Tengen gắt lắm cũng chỉ có thể chuyển hoá toàn bộ dân Nhật Bản, và cần thêm kích thích từ bên ngoài để quá trình suôn sẻ, đám nước ngoài xông vào là dầu bôi trơn phù hợp đâu. Mỗi người sẽ thông qua chiến đấu càng hiểu cách vận dụng chú lực và lũ không có chú lực sẽ bị quét sạch, một công đôi việc. Quá hoàn mĩ rồi.]
/Một cách nào đó, tui không chút bất ngờ trước phản ứng của mấy ông chính phủ đâu./
/Năng lượng vô hạn? Có biết nhân đạo là gì không?/
/Làm như không có nguồn năng lượng khác trừ năng lượng hoá thạch không bằng, chúng mày chỉ thích đi đường vòng mà thôi./
/Không phải mấy ông trùm dầu mỏ cấm mấy năng lượng khác để tăng giá dầu sao? Bây giờ còn bày trò này ra như lo lắng tương lai Trái Đất là sao? Các ngươi thật cao đẹp nha./
/Đừng nghĩ nhiều, Chú Thuật Sư là hàng hiếm á, coi chừng có thể tăng giá năng lượng lên càng cao đâu./
/Chú lực là mặt trái năng lượng, muốn có nhiều thì t·ra t·ấn người? Nhưng người bị t·ra t·ấn đến mức độ nhất định là sẽ hỏng mất nha, làm sao có thể tạo ra chú lực tiếp đây?/
/Tui vẫn không hiểu vì sao năm đó tui bỏ phiếu cho mấy người này./
/Đừng tự trách, ứng cử viên nào cũng tệ thôi. Người có khả năng đều hành động rồi, làm gì có thời gian để nói nói hay hứa hẹn vơ đâu./
Đám người giới chú thuật nhìn khu Flying Comment biến thành khu thảo luận chính trị, có chút choáng váng.
Xin lỗi, chúng ta có lẽ không ở chung một cái thế giới.
Không biết người mấy nước khác trải qua sinh hoạt nước sôi lửa bỏng đến nhường nào mà thần kinh mẫn cảm thế, chỗ nào cũng toàn nhân quyền.
Đám cao tầng không xem vào đâu, muốn thách thức họ? Quả nhiên chỉ là lũ con nít ranh miệng còn hôi sữa.
[“Thân ái, Kagome đáng yêu đã trở lại với tin tức tốt. Sau một hồi mày mò thì Streamer ưu tú của các bạn đã nghiên cứu ra cách chọn nội dung chiếu đâu. Các bạn khán giả thân ái muốn xem nội dung gì comment nha.”
“…”
“Cái gì? Các bạn muốn xem tuổi thơ của Gojo Satoru vì khúc hồi ức của Fushiguro Toji quá đặc sắc? Mình sẽ cố.”]
[Ngày 7 tháng 12 năm 1989, cán cân thế giới đã bị nghiêng về một bên bởi sự ra đời của một đứa nhỏ.]
[Lời kể truyện đang vang lên thì có tiếng của Kagome chen vào “Hình như điểm thời gian hơi sớm, có nên chỉnh không nhỉ?”]
/Đừng!/
/Đừng!/
/Chúng tôi rất hài lòng, xin hay tiếp tục./
[Gojo Suyuya là một vị chú thuật sư cấp một, tuy mới sinh xong nhưng người khoẻ re như chưa từng có hoạt động kịch liệt vừa diễn ra. Cũng có một phần do việc sinh sản quá phận thuận lợi, chỉ giằng co 15 phút là em bé đã hoàn chỉnh ra ngoài.
Hướng về phía nhân viên đỡ đẻ giơ tay yêu cầu em bé, nàng dùng thao tác đã luyện tập mấy tháng nay để trân trọng nâng niu kết tinh của nàng cùng thân ái. Tâm trạng vui vẻ cực kì, xem nhẹ việc em bé quá phận xinh đẹp trắng nõn tròn trịa và trong nháy mắt đứa trẻ này sinh ra thì bộc phát lượng chú lực cực kì lớn.
Bé con có lẽ cảm giác được ôm ấp của mẹ, mí mắt khẽ run rẩy cùng nhấc lên để lộ một đôi mắt xanh phi thường xinh đẹp. Thoáng như không có điểm dừng trời cao với những đám mây lững lờ. Thoạt như rộng rãi mặt biển, bề mặt yên tĩnh phản chiếu trời cao, không một gợn sóng, ngầm dưới đáy vẫn lưu động mãnh liệt.
Nhân loại có thể sở hữu loại ánh mắt với thần thái này sao?
Xinh đẹp ánh mắt thu hút sự chú ý, Suyuya đắm chìm vào, mơ hồ cảm thấy một loại áp lực mà nàng xem nhẹ biến mất. Tất cả những chi tiết đáng ngờ không hề quan trọng, thế giới bây giờ có nổ cũng không thể đánh gãy sự chuyên chú của nàng với bé con trong lòng.]
/Đó là Gojo Satoru lúc mới sinh đi? Em bé mới sinh trông như vậy sao?/
/Mình là y tá, chừng đó năm đỡ đẻ còn chưa từng thấy qua em bé vừa sinh ra đã trông như thế đâu. Em bé mới ra thường được dịch màu trắng đục bao bọc, làn da cũng chưa thích nghi với môi trường không khí thay vì nước ối nên sẽ thoáng nhăn nheo ửng đỏ. Đồng thời mắt em bé là chưa thể mở nha. Liền cơ bắp như tay chân, cổ còn chưa phát triển xong, cơ để nâng mí mắt tất nhiên càng yếu./
/Tối thiểu cái bánh bao nhỏ này còn khóc, nếu không tui tưởng là cái tinh xảo búp bê sứ chứ không phải là một cái sống sờ sờ em bé./
/Ngươi nếu mở miệng ngáp một cái chảy ra hai giọt nước mắt là “khóc”? Không phải hẳn là gào rú để mở rộng phổi sao?/
/Đừng quá lo lắng, nhìn thầy lúc lớn lên còn tính tất khoẻ mạnh mà. Là mạnh nhất đó./
[Thân ái nghe tin em bé đã sinh ra liền bước vào phòng, không hiểu sao bước chân có loại dồn dập nhịp điệu. Là háo hức muốn gặp con sao?
“Suyuya, đó không phải là con của chúng ta, đó là Lục Nhãn đại thần vật chứa.”]
/WTF?/
/“Vật chứa” thật là khái niệm quen thuộc. Yuuji, Yuuta, Riko, đều được tính là vật chứa nhỉ./
Đám cao tầng của chú thuật giới đối với loại diễn biến này không bất ngờ, đám bạn trẻ nhưng thật ra có loại không khoẻ cảm giác.
Thầy Gojo vừa sinh ra đã không được coi là một cái cá nhân.