Mệnh Ta, Ta Quyết Định - An Dương

Chương 3




4

 

Ta lo rằng Triệu Sĩ Trai vì Hứa Tương Dao mà hôm nay không chịu chạm vào Linh Mạn Như, nên đã ra lệnh cho hạ nhân, thay toàn bộ rượu trong Hành Lan Viện bằng rượu Đào Hoa Túy.

 

Rượu Đào Hoa Túy có vị ngọt ngào, nhưng hậu vị rất mạnh. Ta hiểu rõ Linh Mạn Như, tối nay chỉ cần Triệu Sĩ Trai không ra khỏi Hành Lan Viện, Linh Mạn Như chắc chắn sẽ khiến viên Khôn Linh hoàn phát huy tác dụng.

 

Quả nhiên, sáng hôm sau, khi Linh Mạn Như đến dâng trà, đôi má nàng ta hồng hào, dưới mắt dù có chút quầng thâm và mệt mỏi, nhưng thần sắc lại rạng rỡ.

 

Ta hỏi hạ nhân, rằng Hành Lan Viện đã gọi nước nóng vào lúc gần sáng.

 

Sống lại một lần, tình yêu của ta dành cho Triệu Sĩ Trai cũng đã chết. Biết rằng hắn đã cùng Linh Mạn Như hoan lạc suốt đêm, ta không những không buồn, mà còn cảm thấy thoải mái.

 

Ta nhận chén trà từ tay Linh Mạn Như, rồi dẫn nàng đến gặp mẫu thân.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Tại Từ An Viện, Hứa Tương Dao đang đứng sau mẫu thân bóp vai. Khi thấy ta cùng Linh Mạn Như một trước một sau bước vào, trong mắt nàng thoáng hiện lên tia ghen tỵ.

 

Sau khi mẫu thân ban chỗ ngồi, Linh Mạn Như theo ta ngồi xuống.

 

"Linh di nương, ai cho ngươi ngồi xuống?" Hứa Tương Dao mặt lạnh quát mắng Linh Mạn Như: “Ngươi chỉ là thiếp, chỉ đáng là nửa chủ tử, ngươi nên đứng bên cạnh chính thê mà dâng trà hầu hạ."

 

Nàng châm chọc: "Linh di nương, ngươi nên nhận rõ thân phận của mình."

 

Nhìn có vẻ nàng đang đứng ra vì ta, nhưng thật ra là đang trút giận cho bản thân.

 

Ta mỉm cười nói với mẫu thân: "Mẫu thân, Linh di nương tối qua đã vất vả rồi, bên cạnh con cũng không thiếu người hầu hạ, cứ để nàng ngồi đi. Khi Sĩ Trai hạ triều về, chàng sẽ biết thương xót."

 

Mẫu thân thở dài: "A Nhu, con là đứa trẻ quá hiền lành."

 

Nhưng cuối cùng, bà cũng ngầm đồng ý để Linh Mạn Như ngồi.

 

Dù Hứa Tương Dao có che giấu đến đâu, ta vẫn cố ý quan sát, và vẫn thấy rõ ràng sự căm hận của nàng đối với Linh Mạn Như trong mắt.

 


Sau cuộc đấu khẩu nhỏ sáng nay, Hứa Tương Dao và Linh Mạn Như bắt đầu không hòa thuận với nhau.

 

Hứa Tương Dao lấy danh nghĩa đứng ra vì ta, để hành hạ Linh Mạn Như. Linh Mạn Như cũng không phải dạng vừa, toàn bộ sức mạnh mà kiếp trước dùng để đấu với ta, giờ đây nàng dùng để đối phó với Hứa Tương Dao.

 

Còn ta, một mặt khuyên Hứa Tương Dao rằng "Linh di nương là người mà biểu ca muội yêu quý nhất, muội đừng có gây sự với nàng, kẻo biểu ca muội sẽ đau lòng" mặt khác ta liên tục gửi quà là đồ ăn ngon, y phục, trang sức đến Hành Lan Viện, bảo người nói với Linh Mạn Như: "Phu nhân rất hiền lành, không phải loại người hay ghen tị, biểu tiểu thư chưa xuất giá, dùng lòng mình đo lòng người, hiểu lầm phu nhân nên mới làm khó di nương. Phu nhân đã khuyên nhủ biểu tiểu thư rồi, mong rằng các người không chấp nhặt chuyện cũ."

 

Sau đó, xung đột giữa hai người ngày càng thường xuyên, mỗi ngày đều phải ồn ào một, hai trận lớn nhỏ.



 

Hai người đó, một là người mà Triệu Sĩ Trai thể hiện yêu thích nhất, một là người mà hắn thực sự yêu thương. Khi hai nàng ta tranh giành, Triệu Sĩ Trai không biết phải làm sao, đúng lúc cuối năm bận rộn, bộ Hộ công việc nhiều, hắn bèn lấy cớ bận rộn công việc, tránh về nhà.

 

Hắn về hay không, ta không quan tâm.

 

Nhân lúc này, ta gặp mặt hết các quản sự lớn nhỏ trong phủ, vừa uy vừa ân, đến cuối tháng Chạp, mọi việc trong Hầu phủ đã được ta sắp xếp đâu vào đấy.

 

Ta không vội vàng thay người của mình vào những vị trí quan trọng, chưa đến thời cơ.

 

Đến giữa tháng Chạp, khi ta và mẫu thân bàn bạc về việc chuẩn bị lễ mừng năm mới cho các phủ, ta không kìm lòng mà ăn hết đĩa mơ chua trên bàn.

 

"A Nhu, răng con không chua sao?" Mẫu thân ngừng câu chuyện, nhìn ta hỏi.

 

"Không chua ạ." Ta cúi đầu, ngượng ngùng nói: “Dạo này con có hơi tham ăn."

 

Mẫu thân là người từng trải, bà nén lại niềm vui sướng trong lòng, bảo hạ nhân đi mời đại phu.

 

Đại phu nhanh chóng đến, chỉ cần đặt ngón tay lên cổ tay ta, đã chẩn đoán rằng ta có hỉ, đã ba tháng rồi.

 

Mẫu thân vui mừng khôn xiết, bà xúc động đến mức nói không nên lời: "Tốt quá A Nhu, tốt, tốt, tốt lắm. Con thật ngốc, có thai lâu như vậy rồi mà không biết! Mau phái người đi mời Hầu gia về, nó sắp làm phụ thân rồi."

 

Ta mím môi cười, rồi nhìn thấy Hứa Tương Dao đứng bên cạnh mẫu thân, đang cười mà như không cười nhìn ta.

 

"Khoan đã, đừng vội đi mời Hầu gia." Ta gọi hạ nhân lại, quay đầu nói với mẫu thân: “Hãy để đại phu bắt mạch cho Linh di nương nữa."

 

Mẫu thân thờ ơ nói: "Cũng được, vậy bắt mạch cho nàng ta luôn."

 

Ngón tay đại phu đặt lên cổ tay của Linh Mạn Như, nàng ta hồi hộp nhìn đại phu.

 

"Chúc mừng lão phu nhân, chúc mừng phu nhân, Linh di nương cũng có hỉ, đã hơn một tháng rồi." Đại phu cười chúc mừng.

 

Ta vui mừng khôn xiết, bảo hạ nhân mang bạc thưởng cho đại phu.

 

Linh Mạn Như hân hoan sờ bụng mình, nói: "Hầu gia nếu biết, không biết sẽ vui mừng thế nào."

 

Mẫu thân liên tục giục hạ nhân: "Mau đến bộ Hộ báo tin mừng cho Hầu gia!"

 

Ta vừa cười, vừa kín đáo quan sát Hứa Tương Dao.

 

Sắc mặt nàng ta trắng bệch, ánh mắt điên cuồng, nỗi đau khổ và hận thù đan xen lẫn nhau.