Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 858




"Có người giúp đỡ thì tốt nhất rồi, nhưng mà…."

Bạch Thủy Liễu hơi do dự: "Nếu huynh xin nghỉ thì La đầu bếp sẽ có thể đồng ý sao?"

Thiệu An Bình dù sao mới chỉ là người học nghề hạng ba ở Hồng Vận Lâu mà thôi, địa vị của hắn ở trong Hồng Vận Lâu rất thấp, luôn làm những công việc cơ bản nhất, ngày thường thì thời gian nghỉ ngơi cũng là ngắn nhất, nếu hắn tùy tiện đi xin nghỉ thì chỉ sợ sẽ khiến cho đám người La đầu bếp chán ghét.

"Không có việc gì, ta sẽ nói là phải đi hỗ trợ muội thì La đầu bếp chắc chắn sẽ đồng ý, có khi còn khen ta biết nắm bắt cơ hội đấy." Thiệu An Bình trêu ghẹo.

Bạch Thủy Liễu nghe vậy liền mím môi cười không ngừng.

Nhưng một lúc sau vẫn nhíu mày: "Huynh đi hỗ trợ cho ta thì là tốt nhất rồi, nhưng mà đến khi trở về thì chắc là huynh phải về trước một mình rồi, ta còn phải ở nhà thêm vài ngày nữa."

"Hẳn là phải vậy rồi, trong nhà có việc vui như vậy, cũng có thể ở bên cạnh thím và đệ đệ muội muội nhiều hơn." Thiệu An Bình không nghĩ nhiều, chỉ nhanh nhẹn cầm thớt gỗ trong tay và cọ rửa sạch sẽ.

"Đây là một mặt, chủ yếu là…."

Bạch Thủy Liễu dừng lại một chút, có hơi do dự: "Hai ngày trước thì trong nhà có đưa thư cho ta, ngoại trừ thông báo tin vui thì còn nói là trong nhà có người đến cửa cầu hồn, có mấy người không tệ nên cha nương của ta muốn ta về để xem mặt một lần, xem có hài lòng ai hay không." Cầu hồn?

Động tác đang lau rửa dao của Thiệu An Bình lập tức cứng đờ, một lúc lâu sau mới phục hồi lại tinh thần, cắn môi, nhỏ giọng hỏi: "Vậy ý của thúc thúc và thím là gì, muốn chuẩn bị cho muội lập gia đình sao?"

"Chắc hẳn là không phải, cha nương cũng chỉ nói là xem mặt một lần, còn nói là cuối cùng thì vẫn phải nhìn xem ý tứ của ta, nhìn nhau một lần cũng chưa chắc sẽ có thể coi trọng lẫn nhau, nhưng mà cũng không nói chính xác….

."

Bạch Thủy Liễu nhẹ giọng nói: "Tóm lại là cứ về trước gặp nhau một lần rồi mới biết kết quả được."

Sau khi gặp mặt thì có người sẽ chướng mắt nhưng cũng có người có lẽ sẽ coi trọng vài phần.

Hơn nữa, Bạch Thủy Liễu ngoan ngoãn hiếu thuận như vậy thì nếu ở trong đám người kia có người mà cha nương của nàng coi trọng, muốn nàng gả qua, như vậy thì nàng….

Có phải hay không cũng sẽ nghe theo ý của cha nương, đồng ý hôn sự đó?

Thiệu An Bình cắn môi, sắc mặt có chút trắng bệch.

"Làm sao vậy, sao đột nhiên sắc mặt lại khó coi như thế?" Bạch Thủy Liễu phát hiện sự khác thường của Thiệu An Bình liền hỏi.

"Không, không có gì…." Thiệu An Bình hơi cúi thấp đầu xuống, cuống quýt thu thập sạch sẽ dao và xẻng nấu.

Bạch Thủy Liễu thấy Thiệu An Bình không nói gì nữa thì cũng liền im miệng.

Hai người đều không nói lời nào, chỉ làm tốt công việc dọn dẹp rồi sau đó đều tự quay về phòng của mình nghỉ ngơi.

Bạch Thủy Liễu không cần phải chuẩn bị một ít việc trước khi bắt đầu làm bữa tối, nên lúc này có thể ngủ một lát, còn Thiệu An Bình thì chỉ có thể thở dài một hơi liền lập tức phải bận việc.

Người học việc hạng ba như Thiệu An Bình thì đều nhân dịp được nghỉ ngơi, vội vàng thở dốc và uống một ngụm trà rồi nằm nghỉ một lát.

Nhưng Thiệu An Bình chỉ đi vào trong phòng ngồi một chút, sau đó ngay cả nước trà cũng không uống, liền vội vàng đi gõ cửa phòng của La đầu bếp.

"Là ai?" Trong phòng truyền đến âm thanh hùng hậu của La đầu bếp.

"Ta." Thiệu An Bình trả lời một tiếng.

Một lúc sau, cửa được mở ra, La đầu bếp xuất hiện ở cửa, nhìn thấy là Thiệu An Bình nên liền nở nụ cười: "Lúc này sao ngươi không đi nghỉ ngơi mà là đến tìm lão già này vậy?"

Thiệu An Bình cũng không trả lời, chỉ nhấc chân vào phòng và lập tức ngồi xuống ghế.

Thấy trên bàn có chén trà vừa rót nên liền cầm lên uống một hơi.

Nước trà vẫn còn ấm áp, tuy rằng nhiệt độ khi vào miệng vẫn chỉ hơi ấm, nhưng hương vị của trà hình như có chút đắng.

Đắng đến mức Thiệu An Bình nhíu chặt mày.

"Nhìn bộ dạng nhe răng trợn mắt của ngươi thì ta thấy có lẽ không phải bởi vì nước trà này của ta đắng mà là bởi vì trong lòng của ngươi có việc đúng không."

La đầu bếp cũng rót một chén trà cho mình: "Hương vị của trà phải đắng như này mới là trà tốt."

"Người trong nhà của Thủy Liễu gửi thư, nói là Tô thím đã bình an sinh một nhi một nữ, chắn hẳn hai ngày này nàng sẽ đến tìm ông muốn xin nghỉ để trở về giúp sắp xếp tiệc đầy tháng của mấy đứa nhỏ." Thiệu An Bình nói.

"Đây là việc vui, là chuyện nên làm." La đầu bếp gật đầu.

"Ta sợ Thủy Liễu một người trở về thì không làm hết mọi việc được nên muốn đi hỗ trợ nàng, muốn cùng Thủy Liễu xin nghỉ." Thiệu An Bình lại nói.

"Cũng tốt, miễn cho đến lúc đó một mình Thủy Liễu không bận rộn kịp, vừa lúc ngươi đi chuyến này thì cũng giúp chúng ta mang theo quà mừng luôn." La đầu bếp lại gật đầu.

"Thủy Liễu còn nói, những ngày gần đây trong nhà nàng có người đến cửa cầu hôn, cho nên lần này trở về cũng là chuẩn bị gặp mặt một chút, xem có người thích hợp hay không."

"Ừm, cũng không tồi, nếu có người thích hợp thì có thể sớm ngày lập gia đình, cũng sẽ có người chăm sóc cho Thủy Liễu, cũng là một…."

La đầu bếp đang nói thì thấy sắc mặt của Thiệu An Bình âm trầm, đen như đáy nồi, nên lập tức im lặng, nuốt hai chữ "Chuyện tốt" đã trượt xuống đầu lưỡi vào lại trong bụng.

Một lúc sau liền vươn tay gãi lỗ tai, hơi nghi ngờ nói: "Đây, không phải là một việc tốt hay sao?"

Thiệu An Bình liếc La đầu bếp một cái, cũng không trả lời, một lúc lâu sau mới mở miệng: "Ta nhớ rõ là lúc trước nương của ta muốn đến phủ thành một chuyến đúng không?"

"Ừm, trong thư thì phu nhân đã nói như vậy, nếu tính ngày giờ thì…." La đầu bếp tính toán một lúc, trên mặt lập tức có chút xấu hổ: "Có khi không khéo chính là vào ngày ngươi và Thủy Liễu muốn xin nghỉ."

"Vậy vừa lúc, chờ đến khi nương của ta đến thì ông liền nói cho nàng một tiếng, để cho nương của ta đến huyện Tằng Ngân tìm ta." Thiệu An Bình nói.

"Ta có thể chuyển lời giúp như vậy, nhưng nếu phu nhân hỏi ta là ngươi đi nơi đó làm cái gì thì ta nên trả lời như thế nào?" La đầu bếp hỏi.

"Ông yên tâm đi, nương của ta sẽ không hỏi." Thiệu An Bình suy nghĩ một chút lại bổ sung thêm: "Nhưng mà nếu hỏi thì cũng không sao, ông chỉ cần nói là ta chưa nói gì là được, dù sao thì tính tình của ta như vậy cũng không phải ngày một ngày hai, nương của ta cũng biết rõ."

Điều này cũng đúng.

Chuyện này thì La đầu bếp cực kì đồng ý, dù sao vị chủ nhân này xưa nay đều làm việc không theo lẽ thường.

Ví dụ như đang làm thiếu chủ của Hồng Vận Lâu thì lại không muốn, cứ muốn đến Hồng Vận Lâu ở phủ thành để làm người học việc hạng ba, suốt ngày bị người gọi tới gọi lui, bị sai khiến làm đủ các loại việc vặt, nhưng mà bộ dạng lại dường như rất vui vẻ.

"Được." La đầu bếp gật đầu: "Ta đã biết."

"Được rồi, La đầu bếp nghỉ ngơi đi, bây giờ ta cũng phải đi làm việc rồi." Thiệu An Bình đứng lên, sau đó đi về phía phòng bếp.

"Vậy ngươi đi trước bận việc đi." La đầu bếp tiễn đến cửa, thấy bên ngoài nhiều người nên cũng không tiễn ra bên ngoài, sau đó quay về rót một chén trà đắng để uống.

Sau khi uống liên tục hai chén thì mới dừng lại, tỉ mỉ tính toán chuyện mà Thiệu An Bình vừa rồi đã dặn dò ông, suy nghĩ xem đến lúc phu nhân đến thì nên nói chuyện này với nàng như thế nào.

Đang suy nghĩ thì đột nhiên ngẩn người.

Bạch Thủy Liễu phải về nhà tổ chức tiệc đầy tháng cho đệ đệ và muội muội, thì Thiệu An Bình cũng xin nghỉ đi cùng.

Bạch Thủy Liễu nói trong nhà đang sắp xếp xem mắt cho nàng, khi ông nói là chuyện tốt thì Thiệu An Bình liền lập tức đen mặt.

Thiệu An Bình lại muốn phu nhân đi một chuyến đến huyện Tằng Ngân.

Ôi trời, đây là có chuyện lớn sắp xảy ra sao!

La đầu bếp vội vã rót thêm cho mình mấy chén trà nữa.

Ngày hôm sau, Bạch Thủy Liễu đến tìm La đầu bếp nói chuyện xin nghỉ.