Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 783




"Các ngươi cũng đừng đứng ở bên ngoài, mau tiến vào ngồi, ta vừa mới pha xong nước trà, bây giờ đang ấm áp, lúc này uống là thoải mái nhất."

Tần thị lôi kéo đám người Tô Mộc Lam, thân thiện mới vào trong phòng.

Đây là một tiểu viện điển hình ở bên trong huyện thành, sân không lớn, phòng ốc cũng không nhiều, toàn bộ có hai gian phòng, nhưng được dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng, trong góc sân có một gốc cây hoa mai lớn lên cực đẹp, lúc này đã nụ hoa đã chớm nở, nhìn đẹp vô cùng.

"Thực sự không ngờ ngài chính là Tần ma ma."

Đoàn người Tô Mộc Lam vào phòng, trong phòng đốt lửa than, uống nước trà bốc hơi nghi ngút, không nhịn được vẫn thổn thức một phen.

Vừa rồi khi nghe Quách chưởng quầy gọi Tần thị là Tần ma ma, còn kinh ngạc vì sao không phải gọi là thím hoặc là đại nương, hiện tại nhớ tới trước đó Tần thị từng nói, bà chỉ có một mình, không lập gia đình, gọi là ma mà thì thích hợp nhất.

"Lúc trước nhờ phúc của các ngươi, di chuyển tới huyện thành này, đoàn tụ cùng tiểu muội trong nhà, ta vốn cũng muốn sớm đi tới nhà các ngươi một chuyến để nói cảm tạ chuyện trước đó, không ngờ là mới tới đây được hai ngày đã bị nhiễm một trận phong hàn, nghỉ ngơi mất rất nhiều ngày."

Tần thị đáp, "Lại nhớ ở trong nhà tiểu muội không tiện, liền dọn tới nơi này, lại bỏ công mấy ngày sắp xếp, chờ sau khi dọn dẹp xong thì nghĩ Linh Lung Các này là của các ngươi, nếu có thể cùng nhau làm chút chuyện, hai nhà đều kiếm được ít tiền, cũng là chuyện đẹp cả đôi đàng, cho nên ta đi tới Linh Lung Các một chuyến."

"Trùng hợp là các ngươi đều không có ở đó, ta nghĩ thầm hỏi tiểu nhị một chút, nhưng lại sợ tiểu nhị cảm thấy ta có ý đồ không tốt, liền dứt khoát nói chuyện hợp tác trước, những chuyện còn lại thì đợi đến khi gặp mặt thì nói sau."

"Lại nói tiếp, chuyện này cũng không thể nói là may mắn, mà là bà lão ta tỏ ra khôn vặt"

Tần thị nói chuyện xong liền nở nụ cười.

Tô Mộc Lam nhoẻn miệng cười, "Tần ma ma nói đùa, hơn nữa cũng là hai nhà chúng ta có duyên, vòng đi vòng lại đã có thể đi tới cùng một chỗ với nhau."

"Đây là lời nói thật." Tần thị đứng dậy, cầm một ít trái cây tới để mọi người ăn.

Sau khi hàn huyên một phen, đề tài nói chuyện bắt đầu chuyển tới chính sự.

Tần thị cũng đã đi nhìn qua Linh Lung Các, cho nên có một số ý tưởng đối với chuyện làm trang phục.

Ở lầu một cùng lầu hai đặc biệt bố trí mấy khu triển lãm, dùng các loại vải dệt khác nhau làm thành váy áo, được trưng bày trong các khu vực vải có giá khác nhau, kết hợp với thêu thùa tương ứng.

Đồng thời bên trong cửa hàng trang bị cuốn sách vẽ các loại kiểu dáng trang phục, sách hoa văn thêu thùa, tốt nhất là cắt một mảnh nhỏ các màu vải vóc, làm thành quyển sách tương ứng.

Nói như vậy, chờ đến khi có người tới chọn lựa nguyên liệu làm trang phục, cũng không cần phiền phức đi khắp nơi để xem, có thể trực tiếp lựa chọn và quyết định.

Mà người làm trang phục nếu chỉ có một mình Tần thị đương nhiên là không được, cần mấy tú nương đắc lực để bà có thể dẫn dắt, cùng nhau làm công việc này.

Đối với ứng cử viên tú nương, chỗ Bạch Thạch Đường cũng có mấy người dự bị lựa chọn, đến lúc đó gọi bọn họ cùng tới, để Tần thị nhìn rồi tuyển chọn một phen.

Cũng phải phân chia những tú nương này theo từng cấp bậc khác nhau dựa theo trình độ của họ, chịu trách nhiệm chế tác các công đoạn của sản phẩm may mặc với chất liệu vải khác nhau.

"Có điều nói như vậy thì hiện tại chỗ Linh Lung Các hiện tại e là không đủ để sử dụng, không biết hậu viện của Linh Lung Các có lớn hay không, có thể có chỗ nào lớn như vậy không." Tần thị dò hỏi.

Nơi chế tác trang phục phải rộng rãi sạch sẽ, không thể chắp vá.

"Cái này Tần ma ma yên tâm, phía sân sau của Linh Lung Các trước đó được thu mua đã xây thêm một tầng, trong sân cũng xây thêm mấy gian nhà ở nữa, lúc ấy là vì chuẩn bị sẵn cho việc làm trang phục sau này, cho nên ăn ở cũng rất tiện."