Lưu thị lại cầm thêm ít trứng muối đưa cho Thường Đại Lực mang về để làm mấy món trộn với rau cho Thường thị ăn.
Thường Đại Lực không có khách sáo, đều nhận lấy tất cả, sau đó nói lời cảm ơn với Lưu thị.
Lưu thị cũng tiễn Thường Đại Lực ra cửa hàng, hai người còn nói chuyện một lúc rồi hắn mới rời đi.
Bên trong cửa hàng, Trần thị và Đinh thị nhìn thấy cảnh tượng này đều mím môi cười không ngừng.
"Ôi, đại tẩu có cảm thấy gần đây Thường Đại Lực rất hay chạy tới cửa hàng không?"
"Đúng là như vậy." Định thị hơi đăm chiêu: "Là so với trước đây thường xuyên chạy đến cửa hàng hơn, nhưng mà cũng khó nói là bởi vì Thường thím thích ăn thịt kho, hay là…."
"Ôi trời, ta thấy chính là vế sau rồi." Trần thị cười ha ha: "Hơn nữa, tiểu muội nhà chúng ta và Đại Lực từ nhỏ đã chơi cùng nhau đến tận lúc trưởng thành mà, ta nghe nương nói lúc trước mọi người vẫn luôn đùa giỡn hai người bọn họ đấy."
"Nhưng mà sau này tiểu muội lại gả cho tên Bạch Hữu Quang khốn nạn kia, Đại Lực cũng đính hôn người khác…."
"Nếu nói tỉ mỉ hơn thì tiểu muội và Đại Lực đều có vận số không được tốt, cuộc sống của tiểu muội không hề thuận lợi, cô nương mà Đại Lực đính hôn thì lại bỏ trốn với người khác, khiến cho Đại Lực không còn có suy nghĩ muốn đón dâu nữa."
"Đúng vậy." Nhắc tới chuyện này thì Đinh thị cũng rất cảm khái.
Thường Đại Lực từ nhỏ đã sống ở thôn Lưu gia, Thường thím cũng là người có tính tình hiền lành mềm mại, dạy dỗ Thường Đại Lực cũng trở thành người hiếu thuận và hiểu chuyện, nếu lúc trước Lưu thị có thể gả cho Thường Đại Lực thì cũng không cần phải trải qua mấy năm sốt ruột như vậy.
"Ôi…." Đinh thị thở dài một hơi.
"Ôi, đại tẩu nói xem bây giờ tiểu muội và Đại Lực đều là một mình, nếu không chúng ta thử…" Trần thị hạ thấp giọng nói, đề nghị: "Tác hợp hai người bọn họ?"
Trước mắt của Đinh thị lập tức sáng ngời: "Muội là muốn nói…."
Rồi sau đó khẽ gật đầu: "Cũng không phải là không thể."
Lưu thị đang nuôi hai nhi tử, tuy rằng bây giờ mở cửa hàng Lưu Ký nên cũng kiếm được tiền, trong nhà cũng không lo ăn mặc, ngay cả sau này nếu hai đứa nhỏ muốn đọc sách thì Lưu thị cũng có thể nuôi được.
Nhưng thói đời bây giờ thì dù cho nữ nhân có tài năng đến đâu mà trong nhà không có nam nhân làm trụ cột thì cũng dễ dàng khiến người khác coi thường, bị người ta bắt nạt.
Hơn nữa, tuy rằng Đại Hổ và Nhị Hổ cũng đều hiểu chuyện và hiếu thuận, không để cho Lưu thị phải lo lắng và khó xử, nhưng dù sao hai đứa cũng chỉ là trẻ con, sau này sẽ phải lập gia đình mới, sau khi có thê nhi của mình thì sự hiếu thuận đối với nương cũng sẽ có hạn mà thôi.
Lưu thị có chuyện gì thì cũng không thể lúc nào cũng dựa vào mấy nhi tử được, nếu ở bên cạnh có người cùng nâng đỡ, biết nóng biết lạnh, thì đợi đến khi lớn tuổi cũng không đến mức một mình vắng vẻ.
Đinh thị cảm thấy chuyện này cũng không tồi.
"Nhưng mà chúng ta vẫn phải trở về hỏi một chút ý kiến của cha nương về chuyện này, để xem cha nương có ý tưởng gì không."
Đinh thị nói.
Các nàng cho dù có ý tốt muốn Lưu thị tái hôn, nhưng dù sao cũng là tẩu tử, có một số việc cũng không tiện trực tiếp quyết định, vẫn phải nói với cha mẹ chồng một tiếng để bọn họ thương lượng cho ổn thỏa.
"Đúng là nên như vậy." Trần thị gật đầu đồng ý: "Vậy chúng ta trở về nói cho cha nương một tiếng, để hai người hỏi ý kiến của tiểu muội xem sao."
Dù sao nếu là Lưu thị không đồng ý thì chuyện này cũng không thành được.
Hai người quyết định xong thì sau khi Lưu thị tiễn Thường Đại Lực quay lại cũng không ở trước mặt nàng nói gì cả, vẫn tiếp tục tiếp đón khách hàng vào mua thịt kho.
Còn bên này, Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường đang cùng nhau đi mua ít thịt về làm đồ ăn.
Một con gà trống nhỏ, một con cá trắm cỏ, còn có thịt heo tươi vừa mới giết mổ xong, mua thêm một ít xương ống và xương sườn, lại mua thêm một ít thịt nạc vai để trở về làm canh thịt viên ăn.