Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 451




"Ừ." Bạch Thạch Đường gật đầu: "Ngươi nói đi…"

"Tình huống ở trong nhà thì ngươi cũng đã thấy rồi, mấy năm nay ngươi không ở nhà thì ta cũng đã chăm sóc bọn nhỏ rất tốt, trong nhà cũng không có trở ngại gì lớn, bọn nho coi như cũng gần gũi với ta, cái này coi như….

Không làm ngươi thất vọng."

Tô Mộc Lam chậm rãi nói: "Lúc trước ta cưỡng ép kết hôn nhưng cũng là có nguyên nhân trong đó, cũng biết ngươi vốn không vui vẻ gì, vốn dĩ nghĩ rằng nếu ngươi thật sự không còn trên nhân thế thì về sau một mình ta sẽ mang theo mấy đứa nhỏ kiên định, yên ổn sống qua ngày."

"Nhưng bây giờ thì ngươi đã trở lại."

"Bọn nhỏ chắc chắn rất vui vẻ, ta cũng vui vẻ thay bọn chúng, dù sao bọn nhỏ đã gọi ta một tiếng nương, cũng đối xử thân thiết với ta, hơn nữa ta cũng coi bọn nhỏ như hài tử của mình, cũng vui lòng nhìn thấy bọn chúng vui vẻ."

"Chỉ là chuyện của hai chúng ta thì ta cũng đã suy nghĩ một lúc lâu rồi, nếu lúc trước hai chúng ta không tính là tình đầu ý hợp, hai người cũng không có tình cảm gì với nhau thì cũng không cần miễn cưỡng làm gì."

"Chỉ là chuyện của hai chúng ta cũng không phải là chuyện riêng của hai người, còn liên lụy đến rất nhiều phương diện khác, cuộc sống sau này nên như thế nào thì ta cảm thấy chúng ta nên thương lượng rõ ràng."

Tô Mộc Lam nói đến đây liền nhìn thoáng qua Bạch Thạch Đường.

Bạch Thạch Đường không lên tiếng, chỉ là dùng đôi mắt thâm thúy nhìn nàng sau đó khẽ gật đầu.

Hiển nhiên là để cho nàng tiếp tục nói.

"Ta nghĩ rằng, chúng ta hình như cũng chỉ có hai con đường để đi."

"Con đường đầu tiên chính là hòa ly, mỗi người đều tự sống cuộc sống của riêng mình, không can thiệp lẫn nhau, cũng không ai thiếu nợ ai, không chậm trễ sau này chúng ta kết hôn hay thành lập gia đình khác."

"Chỉ là nếu như hòa ly thì bởi vì tuổi tác của bọn trẻ còn nhỏ, chắc chắn trong lòng chúng sẽ suy nghĩ nhiều, cũng sẽ bởi vì chuyện này mà buồn phiền, tuy rằng ta không phải mẹ ruột của bọn nhỏ nhưng vài năm nay sớm chiều ở chung cũng có tình cảm, nên cũng có chút lo lắng cho bọn nhỏ."

"Cho nên nếu muốn hòa ly thì ta nghĩ sẽ đi tìm thúc lý chính, rồi quyên góp chút tiền cho nhà thờ tổ, sau đó xem có thể định cư ở thôn Bạch gia hay không, như vậy thì bọn nhỏ qua lại cũng thuận tiện hơn và mấy chuyện khác của ta cũng có thể xử lý tốt hơn."

"Còn con đường thứ hai là chúng ta không hòa ly, nhưng xem như là hợp tác sống qua ngày, chỉ làm phu thê ở mặt ngoài thôi."

"Như vậy thì ưu điểm là không cần lo lắng về chuyện của bọn trẻ, cũng không cần lo lắng việc người khác nói gì về chuyện hòa ly, có chuyện gì thì còn có người cùng thương lượng giải quyết, cũng có người giúp đỡ thêm."

"Nhưng nhược điểm là sẽ chậm trễ hôn nhân, dù sao thì cũng không phải là người còn tự do."

"Đối với ta thì chọn con đường thứ nhất quả thật sẽ càng thoải mái tự do hơn, nhưng cũng có một số việc không được thuận tiện cho lắm, còn con đường thứ hai thì tạm thời trong lòng ta không thích ai cả, cũng không suy nghĩ tới chuyện hôn nhân, vì vậy nhược điểm ở con đường thứ hai cũng không phải điều trói buộc ta, hơn nữa còn có thể giúp ta chắn đào hoa, nhưng mà bên cạnh có thêm một người khác thì cũng cảm thấy không thoải mái cho lắm."

"Tóm lại là, xem xét tình hình bây giờ của ta thì hai con đường này đều ổn, cả hai đều có lợi có hại, có thể lựa chọn trong đó."

"Cho nên, ta muốn hỏi suy nghĩ và lựa chọn của ngươi một chút, cũng muốn tham khảo xem con đường nào phù hợp hơn đối với chúng ta."

Dù sao, đây cũng không phải là chuyện của một mình nàng.

Hơn nữa, đối với Tô Mộc Lam thì bây giờ cũng rất khó để lựa chọn, không biết con đường nào sẽ dễ dàng hơn, nên thay vì chủ động lựa chọn và suy nghĩ khó khăn thì Tô Mộc Lam quyết định không bằng để cho Bạch Thạch Đường chọn trước.

Như vậy thì nàng cũng không cần phải rối rắm nữa.