"Đúng thế, bán theo nồi, còn phân biệt thành nồi nhỏ, nồi trung bình và nồi to, nồi nhỏ mười tám đồng, nồi trung bình 28 đồng, nồi to 38 đồng, hơn nữa còn đưa thêm hai, bốn, sáu đồ ăn kèm, lúc này thử nghiệm mở cửa, hễ ai đến thì sẽ tặng thêm hai đĩa rau trộn nữa đó."
"Nhìn mức giá này có vẻ như cũng không đắt lắm."
"Đúng là không đắt, bên trong Túy Tiên Lâu nếu bốn người ăn một bữa như thế này, chọn vài món thức ăn cũng phải bốn năm chục đồng rồi.
Ăn cũng không thoải mái ăn.
Nếu ăn ở chỗ này, ba bốn người ăn thì chỉ cần chọn nồi trung bình là được, hơn nữa lại là nồi thịt dê, không tệ đâu."
"Haiz, đừng nhắc đến việc đắt hay không đắt, đã là cửa hàng mới thì món thịt dê kho tộ này nghe cũng mới mẻ, cứ tạm nếm thử trước đã, ngửi mùi đã thơm như vậy rồi, nhất định vị cũng không tệ …"
Vì thế, người đứng vây xem xung quanh lục tục đi vào.
Hoặc là trực tiếp ăn ở Thất Lý Hương, hoặc là mua để mang về nhà, cùng người trong nhà ăn, coi như là cơm trưa, tóm lại chính là, người đến người đi, khung cảnh rất nhộn nhịp.
Lục Văn Tình nhìn thấy tình cảnh này của Thất Lý Hương liền nhẹ nhàng thở phào một cái.
Mấy ngày qua suốt ngày cau mày lo lắng, bây giờ cũng được thư giãn hơn nhiều.
Nhưng bộ dáng thoạt nhìn cũng không hoàn toàn đặc biệt phấn khởi lắm.
"Tiểu thư, Thất Lý Hương buôn bán tốt đẹp như thế, sau này nhất định sẽ rầm rộ giống như hoa vừng, vì sao việc buôn bán sôi động như vậy mà hình như tiểu như có vẻ không vui mừng lắm?" Liên Kiều hơi kinh ngạc mà nhìn Lục Văn Tình.
"Cửa hàng vừa mới khai trương, tóm lại sẽ có mấy ngày nhộn nhịp, có thể duy trì ổn định được như thế hay không mới là chuyện quan trọng." Lục Văn Tình nói, "Tạm thời vẫn là chuyện chưa xác định được, cho nên trong tim tự nhiên cũng không thả lỏng được."
"Tiểu thư, theo như nô tì thấy, nếu cửa hàng vừa mới khai trương mà không nhộn nhịp thì mới thực sự khiến người ta đau đầu, khai trương nhộn nhịp như thế này thì sau này tóm lại có hy vọng." Liên Kiều dỗ dành Lục Văn Tình nói.
"Nói vậy cũng đúng." Lục Văn Tình nghĩ như vậy, tâm trạng khá hơn rất nhiều, cảm xúc trên mặt cũng không còn căng thẳng như vừa nãy nữa, nàng tiếp tục nói "Có điều trong khoảng thời gian này cũng phải theo dõi sát sao bên phía nhị thúc kia."
"Mọi chuyện lớn nhỏ liên quan đến cửa hàng cũng phải chú ý cẩn thận, không thể để lộ ra bất cứ điều gì hoặc để xảy ra nhiễu loạn."
Tề Thuận Trai vùng dậy, Thuận Ý Trai xuống dốc, đều là do một tay nhị thúc Lục Tề Thuận của Lục Văn Tình tạo thành.
Hiện giờ việc buôn bán ở cửa hàng Thất Lý Hương sôi động, chỉ sợ bên phía Lục Tề Thuận kia trông thấy mà ngứa mắt.
"Tiểu thư yên tâm, việc này thiếu gia đã dặn dò cẩn thận, ngài ấy nói ngài ấy có cách có thể giữ được Thất Lý Hương trong vòng hai năm thái bình không có việc gì." Liên Kiều cười đáp.
"Vậy sao?" Lục Văn Tình lập tức kinh ngạc.
Tính tình của Lục Tề Thuận tham lam bá đạo, Lục Văn Tình hiểu quá rõ, có thể khiến ông ta trong vòng hai năm không có hành động gì …
"Chuyện này đúng là rất hiếu kì, đại ca chuẩn bị làm thế nào bây giờ?"
"Thiếu gia chỉ nói như vậy, nô tì cũng không biết." Liên Kiều lắc lắc đầu, "Thiếu gia cũng bảo là tiểu thư không cần hỏi nhiều, chỉ cần cứ làm mọi việc theo ý mình là được, những chuyện râu ria không cần phải bận tâm."
Tuy thân thể của Lục Cảnh Nghiễn không tốt, nhưng Lục Văn Tình biết rõ đại ca nhà mình là người trí tuệ vượt trội, nếu huynh ấy đã khẳng định chắc chắn như vậy, có lẽ là đã tính toán sẵn trong lòng rồi.
Chẳng qua câu nói "Cứ làm mọi việc theo ý mình"……
Lục Văn Tình suy nghĩ một lúc lâu, có lẽ hiểu ra điều gì đó hơi hơi gật gật đầu, lúc này mới đi vào bên trong cửa hàng, tiếp tục trông nom việc buôn bán ở cửa hàng.
Mà bên phía Tô Mộc Lam sau khi ở bên trong cửa hàng chờ hết nửa ngày thì cũng đã nhìn ra một số chỗ không thích hợp.