Bạch Kim Bắc cũng đáp tay ở phía sau xe đẩy, hai người cùng nhau đem xe đất tới bên hông nhà của Tô Mộc Lam, đổ đất xuống hố.
Hai người cứ bận rộn làm việc như vậy.
Bên kia, Tô Mộc Lam cũng đã nói xong cách làm cà tím chiên cho Phùng thị, hiện tại cũng phát hiện ra Bạch Nhị Ngưu đang giúp đỡ kéo xe đất, không nhịn được mà chớp chớp mắt.
Không cần phải nói cũng biết, Bạch Nhị Ngưu này chắc chắn không phải là muốn giúp đỡ nàng, chắc là có việc gì muốn nhờ Bạch Kim Bắc nên mới làm ra vẻ như này.
Nhưng mà nói như vậy thì nàng vẫn có cảm giác nợ ân tình với Phùng thị và Bạch Kim Bắc lớn hơn một chút nữa.
Tô Mộc Lam không phải là người thích mắc nợ ân tình nhà người ta, theo bản năng liền nghĩ làm thế nào để hoàn trả ân tình này.
Có điều nhà Bạch Kim Bắc và Phùng thị giàu có, trên thực tế là một nhà địa chủ, phần lớn là người khác cầu xin bọn họ, chứ ít khi thấy họ cầu xin người khác, Tô Mộc Lam nghĩ lên nghĩ xuống cũng không phát hiện ra chính mình có chuyện gì có thể giúp đỡ nhà bọn họ.
Có điều …
Tô Mộc Lam nhìn Phùng thị ở trước mặt chính mình lúc này đang tính toán làm cà tím chiên như thế nào, đột nhiên vỗ vào đùi một cái.
Haiz, thế mà lại quên mất chuyện này.
Dường như Phùng thị và Bạch Kim Bắc đều là người thích ăn ngon, vậy thì nàng sẽ phát huy sở trường của chính mình, làm ra món ăn ngon để báo đáp ân tình nhà người ta.
Tô Mộc Lam nghĩ thông suốt được chuyện này, nhoẻn miệng nở nụ cười.
"Sao vậy …"
Toàn bộ tâm trí của Phùng thị đang nghĩ đến cách làm cà tím chiên, thấy Tô Mộc Lam vỗ vào đùi gây ra tiếng động liền giật mình hoảng sợ, sau đó nhìn thấy nụ cười trên mặt nàng nên càng kinh ngạc hơn.
"Không, không có gì cả, vừa rồi chợt nghĩ tới một món ăn trong nhà, nghĩ Phùng tẩu tử chắc chắn sẽ thích." Tô Mộc Lam vội vàng giải thích nói.
"Món ăn gì?"
Nhìn thấy vẻ vui mừng trong mắt Phùng thị, Tô Mộc Lam biết chính mình coi như đã gãi đúng chỗ ngứa, nói, "Món ăn nayg gọi là ớt xanh nhồi thịt, cách làm không khó, ta nghĩ Phùng tẩu tử thích món cà tím chiên thì món này cũng giống món cà tím chiên, nhưng mùi vị lại khác, có lẽ cũng sẽ thích ăn.
"Đồ ăn này ta cũng đã từng ăn rồi, mùi vị không tệ, thấy ngon nhưng không làm được, vừa hay muội nói một câu cho ta, trong nhà có thịt băm, buổi tối ta thử làm một lần xem sao." Phùng thị nói.
"Trước hết tẩu băm thịt, cho thêm một ít hành, gừng, tỏi …"
Tô Mộc Lam tỉ mỉ nói cách làm món ớt xanh nhồi thịt cho Phùng thị nghe, sợ Phùng thị không nhớ được, nàng nói lại một lần nữa, lại nhấn mạnh những điểm cần chú ý, đảm bảo để nàng ấy nhớ kỹ hoàn toàn.
Phùng thị vừa nghiêm túc lắng nghe, vừa thỉnh thoảng nuốt nước miếng.
ên kia, hai người Bạch Nhị Ngưu cùng Bạch Kim Bắc rất nhanh
kéo xong ba xe đất, mệt đến mức cả đầu toát mồ hôi.
Bạch Nhị Ngưu đúng là mệt đến hoa mắt, dường như lưng không đứng thẳng lên được.
Vừa rồi đào đất tỏ ra hết sức chăm chỉ, tốc độ này còn nhanh hơn ngày thường gấp đôi, chính là vì muốn nhanh chóng đào xong đất để về nhà làm việc của mình, thêm nữa là muốn chứng tỏ cho Bạch Kim Bắc thấy hắn thật sự hết lòng hết dạ làm việc này.
Mà Bạch Kim Bắc cũng không xấu hổ đến mức để một mình Bạch Nhị Ngưu làm việc này, vừa vặn lúc Phùng thị tới cầm theo hai cái xẻng, hắn liền cầm một cái xẻng khác làm giúp, tốc độ kém xa Bạch Nhị Ngưu, nhưng lâu không làm việc tốn thể lực như vậy nên cũng khá mệt.
"Đúng là vất vả cho Kim Bắc ca và Nhị Ngưu ca, nhanh tới nhà ngồi một lát, uống chút nước." Tô Mộc Lam vội vàng tiếp đón.
"Haiz, không cần khách sáo như vậy, nhà ta chỉ cách đây có hai bước, bây giờ không còn sớm nữa, ta phải trở về ăn cơm đây." Bạch Nhị Ngưu há miệng uyển chuyển từ chối.