Mẹ Kế Của Lọ Lem

Mẹ Kế Của Lọ Lem - Chương 55




Hai ngày nay Ân Hồng Vũ có gọi điện liên lạc với Quý Tử Nhàn, cuối cùng thì Ân Á Minh và Vu Kiều đã kết hôn, kế hoạch của hắn đã thành công rồi, dĩ nhiên tâm trạng của hắn rất tốt, người gặp chuyện vui, tinh thần đều rất sảng khoái, nếu như có thể hẹn hò gì đó với nữ thần thì lại càng sung sướng hơn nữa!

Đáng tiếc Quý Tử Nhàn vẫn luôn không nhận điện thoại của hắn, hắn đoán gần đây Quý Tử Nhàn sắp phải về Mỹ đi học nên hơi bận rộn, cũng không để ý lắm.

Hắn cảm thấy có chút tiếc nuối, nếu như hai người có thể có chút tiến triển trước khi Quý Tử Nhàn về trường thì tốt biết mấy, nếu như có thể gạo nấu thành cơm thì càng tốt, nói không chừng hắn cũng có thể kết hôn luôn, tuổi tác của hắn cũng không còn nhỏ nữa rồi.

Về phần đi học gì đó, kết hôn rồi cũng có thể học mà, không học nữa nghỉ luôn cũng được, dù sao đại học ở nước ngoài, ai biết được Quý Tử Nhàn có học xong hay chưa, dù sao cũng có đi học qua rồi, ai mà đi so đo chứ.

Cảnh tượng trong suy nghĩ của hắn khá đẹp, vợ của hắn là du học sinh từ nước ngoài trở về, vẻ ngoài đẹp, xuất thân tốt, đạo đức tốt……

Thực ra trong tầng lớp này, du học sinh trở về cũng chẳng có gì hiếm hoi, Ân Hồng Vũ không biết tiếng anh, nên cảm thấy ra nước ngoài du học đặc biệt hiếm lạ.

Đang mơ mộng, đúng lúc điện thoại của Quý Tử Nhàn gọi đến.

“Anh Hồng Vũ.” Giọng nói của Quý Tử Nhàn ngọt lịm.

“Tử Nhàn, rốt cuộc em cũng rãnh rồi.” Trong lòng Ân Hồng Vũ nói thầm, Quý Tử Nhàn cũng không phải không để ý đến hắn, chẳng phải đã chủ động gọi đến đó sao, “Khi nào thì về Mỹ đi học vậy?”

“Tạm thời không về nữa, hôm nay mẹ em mới về nước, muốn ở chỗ em một thời gian, em phải ở bên cạnh mẹ.”

“Ôi chao, vậy thì thật sự phải ở bên cạnh mẹ em cho tốt đó.” Ân Hồng Vũ cầu còn không được, người ở trong nước thì dễ giải quyết hơn, “Anh cũng chưa gặp qua dì nữa, hay là hôm nay anh mời hai người ăn cơm nhé.”

Quý Tử Nhàn che di động lại hỏi Mạnh Vân có đi không.

Mạnh Vân suy nghĩ rồi lắc đầu: “Chuyện này mẹ không tiện ra mặt, mẹ cũng đã tái hôn nhiều năm vậy rồi, chuyện của nhà họ Quý mẹ xen miệng vào thì đáng nghi lắm, con thật sự cho rằng anh họ của Á Minh là thằng đần à, cho dù cậu ta đần thật, nhưng mẹ của Á Minh cũng không phải ngốc, nếu biết chuyện này có liên quan đến mẹ, đoán chừng sẽ không tin đâu.”

“Vậy…… Vậy chỉ có con với hắn ta gặp mặt ạ?” Thật sự Quý Tử Nhàn không muốn gặp Ân Hồng Vũ lắm.

“Ừ, nếu cậu ta đã hẹn con, thì con đi đi.” Mạnh Vân cảm thấy có một số chuyện nói qua điện thoại thì không thể nói rõ được, lúc gặp mặt trò chuyện vô tình nhắc đến mới hay, hơn nữa là đối phương chủ động hẹn ra, vậy thì lúc con gái nhắc đến sẽ không có vẻ như là đang cố ý.

Nhưng thật sự bà ta đã nhờ cậy nhầm người, Quý Tử Nhàn nói Ân Hồng Vũ đứng về phía bọn họ, bà ta cũng cứ thế mà tin, nào biết Ân Hồng Vũ ngoài mặt một đường, sau lưng một nẻo.

Lúc Quý Tử Nhàn đi còn đặc biết trang điểm, cố gắng làm cho sắc mặt của mình nhìn tốt một chút, vốn còn muốn mang gương mặt tiều tụy, mệt mỏi đến nhà họ Ân, bây giờ lại không có tác dụng.

Quá trình “hẹn hò” dĩ nhiên rất suông sẻ, Quý Tử Nhàn cũng rất thuận lợi “trong lúc vô tình” nói đến chuyện Vu Kiều không đứng đắn, ý chỉ đứa bé trong bụng của cô rất có khả năng không phải của Ân Á Minh, Ân Hồng Vũ cũng tỏ ý đã hiểu, nhất định sẽ nói với thím, cũng tức là mẹ của Ân Á Minh.

Sự thật dĩ nhiên là không thể nào rồi, Ân Hồng Vũ mặc kệ Vu Kiều mang thai con của ai, của người khác thì càng tốt, càng thấy rõ người phụ nữ đó ác độc, vậy thì sau này càng thêm gà bay chó sủa, quả thật hắn nghe đến vui sướng biết mấy.

Nhưng mà chủ yếu nhất vẫn là vì hắn biết chuyện Vu Kiều mang thai là giả, chính hắn tung tin đồn ra mà, thế thì hắn còn đi nói cái rắm gì nữa chứ.

Hai mẹ con thiết tha mong chờ hôn lễ xảy ra biến cố, chính là ngoài mặt vẫn cử hành theo thường lệ, nhưng đoán chừng chắn chắn bên trong đã khó chịu với nhau rồi, đây chính là bước đầu tiên trong kế hoạch phá hoại tình cảm của Vu Kiều và nhà họ Ân.

Mạnh Vân nghĩ, nhà họ Ân xảy ra chuyện này, bà ta lại dắt Tử Nhàn qua đó, nhà họ Ân nhất định sẽ có cái nhìn khác đối với Tử Nhàn, người này đối lập hoàn toàn với người kia.

Ân Á Minh nghe thuộc hạ báo cáo, nói Quý Tử Nhàn lại gặp mặt Ân Hồng Vũ, người anh phái đi theo dõi Quý Tử Nhàn vẫn luôn làm việc, đối phương là một kẻ đê tiện, anh không theo dõi chặt chẽ sao mà được chứ.

“Hình chụp không tệ.” Ân Á Minh lật những tấm hình chụp Ân Hồng Vũ và Quý Tử Nhàn gặp nhau, cặp này xứng đôi thật đấy, không ở bên nhau cũng đáng tiếc quá đi, hay là anh làm ông mai một lần? Tuổi tác của anh họ cũng không nhỏ, cũng nên kết hôn rồi, lại môn đăng hộ đối với Quý Tử Nhàn, trời đất tạo nên, không ở bên nhau thì thật sự là lẽ trời khó tha.

“Cậu xem bọn họ có xứng đôi không?” Ân Á Minh cầm ảnh chụp hỏi người vừa báo cáo với anh.

Người nọ quẫn lên, xứng cái mốc xì, phong cách của hai người chênh lệch quá nhiều, người đẹp và quái vật phiên bản đời thật hay sao, phải trái lương tâm bao nhiêu mới có thể nói ra câu xứng đôi chứ.

Nhưng mà xem ý của boss hình như là muốn tác hợp cho cặp đôi này, thôi vậy, dù sao anh ta cũng chỉ là người làm công thôi, ông chủ nói cái gì thì là cái đó! “Em thấy cũng xứng lắm, vừa nhìn đã thấy có tướng vợ chồng rồi!”

Ân Á Minh hài lòng gật đầu, “Tôi cũng nghĩ như vậy, cậu với tôi có cùng suy nghĩ đấy.”

Nhưng mà vấn đề là tác hợp thế nào, Ân Hồng Vũ thì chắc chắn rất sẵn lòng, bên phía Quý Tử Nhàn thì hơi khó khăn, cô ta mà nhìn trúng Ân Hồng Vũ thì đúng là gặp ma rồi, ồ phải rồi, Mạnh Vân mẹ của Quý Tử Nhàn đã trở về, người này cũng không phải là đèn cạn dầu đâu, năm xưa ly hôn với Quý Huy cũng ồn ào lớn lắm, người phụ nữ này nổi tiếng hám lợi, cũng có thể lợi dụng được.

Để anh suy nghĩ xem……