Mẹ Kế Của Lọ Lem

Mẹ Kế Của Lọ Lem - Chương 49




Ân Á Minh mặc áo tắm đứng ngay cửa phòng thay đồ, nhìn Vu Kiều xiêu vẹo đi về phía mình, anh vươn người ra định đỡ, ai ngờ Vu Kiều vung tay lên: “Không cần, em có thể tự đi được.”

Anh nhún vai, được rồi, anh lên giường chờ cũng tốt, thuận tiện chuẩn bị một chút, sửa sang chăn nệm lại, mặc dù trên chăn toàn là cánh hoa, nhưng nằm lên chắc cũng không thoải mái, trước tiên nên dọn đi.

Vu Kiều đang cố làm cho mình thanh tỉnh, cô biết rõ bản thân muốn làm gì, nhưng lại hơi mơ hồ, vì thế lá gan cũng lớn lên, cảm giác sợ hãi căng thẳng vừa nãy đã không còn, cô cầm nội y vừa nhảy vừa xoay đi vào phòng tắm , Ân Á Minh nhìn thấy không nhịn được bật cười, anh chẳng thể tưởng tượng ra Vu Kiều vẫn có lúc hồn nhiên như vậy.

Vu Kiều vào phòng tắm chưa từng quên khóa cửa, đây là thói quen của cô, quăng nội y vào giỏ xách treo trên cửa, cô bắt đầu cởi quần áo, sau đó đi đến bồn rửa mặt soi gương, cô phát hiện mặt mình hơi ửng hồng, đưa tay nhéo má, um, sao lại hồng hồng thế này, là vì mình uống rượu sao? Cũng may là không quá mức rõ ràng, nếu không lát nữa đủng đỉnh mông khỉ đi ra ngoài cũng rất mất mặt.

Vọt lên tắm rửa, Vu Kiều lại tiến vào bồn tắm, trong nhà có bồn tắm, lớn hơn nữa chính là bể bơi ngoài trời, cảm giác khác hẳn so với nước ấm trong phòng, cô nheo mắt lại ngâm mình trong nước ấm hưởng thụ, lâu lâu qua đêm ở ngoài giống như vậy cũng tốt chứ sao.

Um... Cô cảm thấy khá buồn ngủ ...

Không được! Vu Kiều giật mình tỉnh lại, hôm nay là đêm tân hôn, cô không thể làm hỏng việc, nếu bây giờ ngủ thiếp đi, nói không chừng ngày mai Ân Á Minh có thể ly hôn với mình! Cô sẽ mất mặt không chịu được!

Đương nhiên Ân Á Minh không ly hôn chỉ vì lí do này, thế nhưng cô uống rượu nên đầu óc mù mẫm, suy nghĩ hơi khoa trương.

Sau khi tắm xong, lau khô người, Vu Kiều thay bộ nội y hoa văn tím nhạt mình vừa mới chọn, rồi khoác áo choàng tắm màu trắng bên ngoài, cô soi gương, hình như mặt không đỏ đến thế, có cần phải trang điểm hay không?

Um... Chắc là không cần, trên mạng nói đàn ông thích làn da trắng tự nhiên của phụ nữ, um, cô không trang điểm cũng được, ít nhất làn da mình còn rất tốt ~

Rầm - - Vu Kiều đẩy cửa phòng tắm ra, sau đó cô nhìn Ân Á Minh đang ngồi trên ghế sofa xem tạp chí, dường như bộ dáng hết sức thanh thản, cô vểnh miệng, trong phòng tắm mình suy nghĩ nhiều như vậy, uống rượu rồi mà vẫn còn hơi căng thẳng, tại sao người đàn ông này lại nhàn nhã như vậy! Quả thực không công bằng!

Cô đang tức giận thì Ân Á Minh ngẩng đầu lên cười nói: “Tắm xong rồi à, đến đây, anh sấy tóc cho em.” Anh cầm máy sấy trên bàn lên.

Vu Kiều nhanh chóng hết giận, cô tỏ vẻ hơi ngượng ngùng.

Ân Á Minh đứng dậy kéo Vu Kiều: “Lại đây, ngồi chỗ này, để anh sấy tóc.” Anh đã làm khô tóc mình từ lâu.

Mặt Vu Kiều ửng đỏ, cô rụt rè ngồi lên ghế sofa, Ân Á Minh đứng đằng sau ghế sofa nhẹ nhàng sờ tóc cô, máy sấy nhiệt độ vừa vặn, sẽ không quá nóng, rất thoải mái.

Ân Á Minh sấy cực kì tỉ mỉ, ngón tay luồn qua mỗi chân tơ kẻ tóc của Vu Kiều, lâu lâu ngón tay sẽ đụng phải bờ vai trắng nõn, Vu Kiều cảm thấy có chút ngưa ngứa, thỉnh thoảng cô rụt lại cười, Ân Á Minh nhếch miệng, có vẻ vợ của anh là người hết sức nhạy cảm.

Tóc Vu Kiều dài chấm lưng, đen nhánh suôn mượt như tơ lụa, làm Ân Á Minh yêu thích không buông tay, tóc cô hệt như nữ diễn viên quảng cáo dầu gội đầu trên ti vi.

Tiếng máy sấy sau lưng ngừng lại, Vu Kiều định đứng dậy thì cảm nhận được một nhiệt độ nóng bỏng khác.

“Em thật thơm, Kiều Kiều.” Giọng nói Ân Á Minh trầm thấp lại quyến rũ.

Vu Kiều đang hưởng thụ vì được Ân Á Minh phục vụ lập tức hồi hộp, gần quá, gần quá! Gần quá rồi! Anh ta muốn làm gì!

Ân Á Minh còn có thể làm gì, anh khom lưng ngửi mái tóc Vu Kiều, sau đó nhẹ nhàng cầm tóc cô, đẩy qua một bên, làm lộ ra bờ vai mảnh khảnh của Vu Kiều.

Vu Kiều dựng tóc gáy lên, định né ra thì ngay lập tức bị Ân Á Minh chặn lại, sau đó cô cũng cảm giác được có cái gì ẩm ướt nong nóng đang liếm cổ mình.

Cô thấy cả người mình căng cứng, nếu như cô đoán không sai, hẳn Ân Á Minh đang ôm cô, đã vậy còn vươn đầu lưỡi ra!

Ông trời ơi, có người đàn ông nào lại bắt đầu hành động từ cái cổ, sở thích của anh ta đúng là kỳ lạ!

Ân Á Minh từ từ liếm xuống, nhẹ nhàng kéo áo choàng tắm của Vu Kiều, đáng tiếc phía trước áo choàng tắm có cột dây, chỉ kéo được một chút, liền lộ ra gần nửa phần lưng, bóng loáng lại tràn đầy mùi hương dễ chịu làm mắt Ân Á Minh trợn trắng, cho tới bây giờ anh vẫn không biết mình lại yêu thích lưng cô đến vậy.

Ngón tay thô ráp xoa nhẹ phần lưng, Vu Kiều bị hù dọa đến mức không nói nên lời, không phải cô chán ghét, chỉ là cảm thấy hơi sợ hãi, nghĩ đến chuyện lát nữa mình phải làm nhiều động tác thân mật hơn, cô cảm thấy thấp thỏm không thôi, nghe nói lần đầu tiên rất đau, nhưng nếu đã kết hôn, cô có già mồm phản bác cũng chẳng được, đây là sinh hoạt vợ chồng bình thường, Ân Á Minh cũng không phải là Quý Huy.

Ân Á Minh hôn nhẹ nhàng từ trên xuống, hôn đến phần lưng rồi lại hôn lên trên, đôi tay vẫn chế trụ hai vai cô nãy giờ bắt đầu di chuyển về phía trước, từ từ mò đến dây thắt lưng của áo choàng tắm, giật nhẹ một cái, áo choàng tắm liền buông lỏng ra.

Tâm trạng Ân Á Minh rất tốt, anh còn tưởng rằng phải tốn nhiều công phu mới ăn được, dù sao bình thường Vu Kiều cũng không hẳn là biết điều, không nghĩ tới hôm nay cô lại nghe lời như vậy, anh giở trò cũng chẳng hề phản kháng, quả nhiên là vì thích anh sao?

Nhất định là như vậy!

Nghĩ thế tâm trạng Ân Á Minh càng tốt hơn.

Kỳ thật anh đã suy nghĩ nhiều, Vu Kiều hoàn toàn đơ rồi, cô cảm giác mình vừa uống rượu chùa, chuyện xảy ra trước mắt thế nhưng một chút phản ứng cũng không có, Ân Á Minh thì cởi áo choàng tắm còn cô hệt như con cá chết.

Còn chưa kịp tỉnh táo lại, cô đã phát hiện mình không còn ngồi trên ghế, thế nhưng cô đã lên giường, đây là hậu quả của việc uống nhiều rượu sao, khi nào thì cô lên đây?

Vu Kiều nháy nháy mắt, sau đó nhìn chằm chằm Ân Á Minh, anh ta đang đè trên người cô.

“A... Anh hơi nặng đó.” Vu Kiều tẻ nhạt nói, thực sự bây giờ cô không biết nên nói cái gì.

“Không sao, về sau em sẽ quen.” Ân Á Minh sờ gò má trơn mềm của Vu Kiều: “Thế nhưng không quen được cũng không có chuyện gì, chúng ta có thể đổi tư thế khác.”

Vu Kiều trừng mắt, người đàn ông này còn muốn làm nhiều tư thế khác nhau ở trên giường sao!

“Anh nghĩ hôm nay nên dùng tư thế truyền thống, lần đầu tiên làm không thể quá mức kích thích.” Ân Á Minh nói xong ngay lập tức cúi đầu xuống ngăn miệng Vu Kiều lại...

“Um...”

Buổi tối nóng bỏng bây giờ mới bắt đầu...

Nếu như nói về vấn đề kinh nghiệp, giữa hai người thật đúng là người tám lạng kẻ nửa cân. Vu Kiều chưa từng trải qua với bất cứ người đàn ông nào. Ân Á Minh cũng đã độc thân ba mươi năm, ai cũng chẳng hơn ai. Nhưng đối với việc này, đàn ông vốn dĩ vẫn hiểu biết hơn so với phụ nữ, phương diện sinh lý đã quyết định rất nhiều việc. Hơn nữa còn có phim sách hỗ trợ, nên nếu nói Ân Á Minh là người đàn ông thanh cao thì điều đó không có khả năng.

Nhưng mà anh cảm thấy, tất cả những người phụ nữ thoát y đứng trước mặt cũng không thể hấp dẫn bằng Vu Kiều.

Trên ra giường có một cơ thể trắng như tuyết, chỉ tiếc rằng tất cả đã bị che lại. Anh phải kiềm chế lắm mới nhịn được cảm giác muốn xé rách quần áo của cô, anh không muốn sẽ dọa Vu Kiều, ít nhất lần đầu cũng nên từ từ.

Bắt đầu là một nụ hôn dịu dàng, nhẹ nhàng, cho đến khi cơ thể Vu Kiều từ từ thả lỏng Ân Á Minh mới chầm chậm tách đôi môi hồng. Đôi môi quấn quýt, hai người hôn nhau mãi không rời. Vu Kiều muốn nói gì đó, nhưng tất cả đều bị Ân Á Minh ngăn lại. Trong phút giây này tất cả ngôn ngữ đều dư thừa, chỉ cần nghe theo dục vọng là được.

Vừa hôn Ân Á Minh vừa xoa nắn bộ ngực đầy đặn của Vu Kiều, lúc ôm Vu Kiều lên giường anh đã nghĩ tới. Bộ ngực đầy đặn khuất sau nội y làm anh mới nhìn đã cảm thấy dưới thân kích động đến khó nhịn được.

“Ưm...” Vu Kiều rên khẽ, trên ngực bị xoa nắn làm cô cảm thấy không quen, hơn nữa dường như Ân Á Minh cũng bắt đầu, đồ nội y cũng rất mỏng manh.

Ngón tay không an phận của Ân Á Minh đã bắt đầu cho vào bên trong lần vải, không mạnh không nhẹ đụng phải đầu ngực phải, cả người Vu Kiểu nảy lên, quá kích thích.

Ân Á Minh thành công gợi được cảm xúc, anh nhẹ nhàng thổi bên tai cô nói: “Kiều Kiều em thật mẫn cảm.”

Theo bản năng Vu Kiều bịt kín miệng mình, khuôn mặt đỏ bừng, Ân Á Minh nói như vậy giống như cô quá dâm đãng.

“Nhưng mà anh thích“. Ân Á Minh nhẹ nhàng dụ dỗ nói: “Thoải mái thì em hãy kêu lên đi“.

“Hả?” Vu Kiều có chút không hiểu, cả người cũng trở nên mơ hồ.

Một giây sau cô mới hiểu được ý tứ của Ân Á Minh, người đàn ông này một câu nói cũng không nói đã kéo đồ lót của cô xuống! Hai nụ hoa vểnh cao đỏ hồng cũng hiện ra.

“A...” Theo bản năng cô định che lại.

Đáng tiếc, động tác mới chỉ thực hiện được một nửa đã bị bàn tay to của Ân Á Minh ngăn lại, dùng sức một chút, hai tay của cô đã bị gác lên bên trên đầu. Bộ ngực trần ở tư thế này hơi ưỡn lên, giống như đang mời gọi Ân Á Minh. Vu Kiều nhăn mặt, tại sao có thể như vậy...

Không đợi cô ngại ngùng, Ân Á Minh đã cúi đầu, một giây sau nụ hoa phải của cô đã bị bao quanh.

Cả thân thể Vu Kiều phát run, cô phải kiềm chế rất nhiều mới có thể nhịn không kêu thành tiếng, quá kích thích. Đối với xử nữ như cô mà nói, quá kích thích. Nửa người trên bị ngăn lại, nhịn không được bắt đầu dùng chân.

Nhưng cô thật xui xẻo, giơ chân một cái đã đụng phải bộ phận quan trọng của Ân Á Minh, giờ thì hay rồi, nụ hoa bỗng nhiên bị cắn một chút, chỉ nghe Ân Á Minh thấp giọng nói: “Anh vốn đã kiềm chế không được, em còn khiêu khích anh, em muốn sao?”

Vì thế Vu Kiều tuyệt đối yên tĩnh, sức lực của cô hoàn toàn không phải là đối thủ của Ân Á Minh, bị uy hiếp như vậy, cô sợ đến mức không nói được.

Ân Á Minh hôn từ cổ, ngực cho đến bụng Vu Kiều. Cũng không biết từ lúc nào Vu Kiều bắt đầu hưởng thụ âu yếm. Thật ra mà nói, nếu bỏ qua sự xấu hổ, được Ân Á Minh đụng chạm thực sự rất thoải mái, không đau, trong cơ thể giống như có cái gì đó muốn xuất ra. Cảm giác làm tình là thế này sao, trách không được nhiều người lại thích làm tình như vậy.

Cô không biết đồ lót của mình biến mất từ lúc nào, cho đến khi cô phục hồi lại tinh thần Ân Á Minh đã chạm đến khu vực bí mật của cô.

“Ưm...” Ân Á Minh cho một ngón tay vào trong, Vu Kiều rốt cục cũng tỉnh táo lại: “Đau...”

“Thật xin lỗi” Ân Á Minh cảm giác mình có lỗi: “Em chật quá, thả lỏng một chút, ngoan“. Lần đầu tiên tóm lại sẽ đau, chưa từng trải qua chuyện đó nên một ngón tay cho vào đã có cảm giác đau. Ân Á Minh hơi lo lắng, như vậy chút nữa làm sao anh có thể đi vào?

Vu Kiều rất hồi hộp, cô cũng không còn là con nít, đương nhiên biết nơi đó sẽ cho cái gì vào trong. Nhưng người đó cũng mới cho một ngón tay vào cô đã cảm thấy không thoải mái, đợi lát nữa làm sao có thể sống, hôm nay không lẽ cô phải chết trên giường sao!

Ân Á Minh hôn môi Vu Kiều, sau nhiều lần ra vào mới bắt đầu cho ngón tay thứ hai: “Thả lỏng, ngoan, thả lỏng“.

Vu Kiều càng gấp gáp.

Ân Á Minh đành phải rút ngón tay ra, Vu Kiều thả lỏng một chút. Thật ra mà nói, cơ thể cô có chút trống rỗng, nhưng cô sợ đau hơn. Ân Á Minh thấy cô đáng thương nên buông tha sao?

Nhưng sau đó cô nhanh chóng hiểu được chuyện tiếp theo.

Ân à Minh bôi thật nhiều thuốc bôi trơn trên lòng bàn tay. Sau đó dưới ánh mắt ngạc nhiên của Vu Kiều lại cho ngón tay vào nơi bí ẩn.

Lần đầu tiên thôi, nên dùng sự giúp đỡ từ bên ngoài.

Sau khi một ngón tay đi vào nơi đó, anh hôn lên miệng Vu Kiều. Vu Kiều của anh quá khẩn trương nên phải hôn mới có thể thả lỏng. Cô cũng dần dần quên chống cự lại.

Có sự giúp đỡ của thuốc bôi trơn, ngón tay Ân Á Minh ra vào thuận lợi hơn, ít nhất hai ngón ra vào cũng không có vấn đề gì. Tiếp đó không biết Ân Á Minh chạm phải nơi nào, Vu Kiều đột nhiên cứng người run rẩy.

Ân Á Minh nhếch miệng, mới một lát Vu Kiều của anh đã lên cao trào, xem ra đây là một cơ thể tương đối mẫn cảm. Anh thật sự nhặt được báu vật rồi.

Cả đầu Vu Kiều trống rỗng, khoái cảm bên dưới tràn ra. Trước giờ cô không biết làm chuyện đó có thể sung sướng đến vậy, từng đợt khoái cảm quá mức làm cô muốn nổi điên.

Nhưng lúc này, Ân Á Minh lại đột nhiên rút ngón tay ra.

Khoái cảm bị dừng lại.

Vu Kiều mở hai mắt mê mang, vì sao, vì sao Ân Á Minh lại đột nhiên rời đi, rất quá đáng, sao có thể như vậy. Cô cọ xát hai chân. Một lần nữa thưởng thức khoái cảm cao trào, đang nửa chừng bị dừng lại thật khó chịu.

“Muốn anh tiến vào sao?” Ân Á Minh cúi đầu liếm vành tai cô: “Sẽ rất thoải mái, thật thoải mái, so với vừa giờ còn thoải mái hơn, thoải mái hơn rất nhiều...”

Anh giống như phù thủy đang lừa gạt Vu Kiều ngây thơ: “Nói đi, muốn anh tiến vào...”

“Tiến...” Vu Kiều cũng không biết bản thân như thế nào, ma xui quỷ khiến lại có thể nói theo: “Tiến vào... Xin anh đó...”

“Ngoan” Ân Á Minh lộ ra nụ cười rực rỡ.

Trong phút chốc, Vu Kiều mơ mơ màng màng có cảm giác tiểu huyệt nhỏ bé đang chống đỡ thứ gì đó, ấm nóng giống như đốt chát cô. Cảm giác tuyệt vời vừa rồi dụ dỗ cô, theo bản năng cô đong đưa người bắt đầu cọ xát vật cứng nóng kia, cảm giác thật thoải mái“.

“Em thật nhiệt tình” Ân Á Minh thẳng tiến đưa quái thú thô cứng gân xanh vào tiểu huyệt khít khao. Quá lớn nên dù đã ướt át nhưng mới tiến vào cũng rất khó khăn, chiếc đầu vĩ đại chỉ vào được non nửa.

Vu Kiều khẽ nhíu mày, cảm giác này so với vừa rồi cũng không giống nhau lắm.

Đây...đây cũng quá lớn rồi... Hình như có chút đau...

Cô chưa từng nhìn qua dục vọng của Ân Á Minh, nếu nhìn thấy đảm bảo cô sẽ không thể bình tĩnh như vậy.

“Nhịn một chút, sẽ nhanh ổn thôi, ngoan“. Ân Á Minh ngăn chặn trước.

Vu Kiều có chút mơ hồ: “Hả?” Cô đương nhiên còn chưa rõ tình huống của mình.

Nhưng Ân Á Minh rõ ràng không sai, út nhất bây giờ Vu Kiều cũng thả lỏng hơn, anh lại khó khăn tiến vào.

Phần eo hơi hạ xuống.

“A...” Vu Kiều đau kêu lên.

“Lấy ra, lấy ra, hu hu em không làm nữa, đau quá...” Vu Kiều rơi nước mắt.

Vu Kiều đau nhưng Ân Á Minh cũng không khá hơn. Tiểu huyệt của Vu Kiều quá chặt so với tưởng tượng của anh, vừa ấm vừa nóng. Anh sợ Vu Kiều đau nên ngừng lại, không hề động, không nhúc nhích. Nhưng đối với một người đàn ông mà nói chuyện này quả thật là dày vò. Nơi đó mất hồn như vậy, mà anh có thể nhẫn nhịn được thì quả thật là thần thánh.

Càng quá đáng hơn là Vu Kiều không ngừng đẩy anh ra. Tiểu huyệt không ngừng co rút, giống như có ngàn miệng nhỏ hút lấy, quả thực làm anh muốn nổi điên, cô gái này thực sự quá đáng sợ!

“Thật xin lỗi, nhịn một chút đi, lần đầu tiên sẽ đau một chút, ngoan” Ân Á Minh cúi đầu hôn Vu Kiều, không ngừng âu yếm cô, hi vọng có thể làm cô thả lỏng một chút, giảm bớt sự đau đớn.

Vu Kiều ấm ức khóc, rất đáng thương, giống như chú mèo nhỏ. Phát ra âm thanh hu hu, Ân Á Minh cũng không biết mình gây ra chuyện gì, nhìn Vu Kiều khóc ham muốn của anh càng dâng cao Nhìn bộ dạng nỉ non đó thật sự rất mê người.

Anh cảm thấy bản thân mình hơi biến thái, đây là khẩu vì ham muốn gì chứ.

Thú tính quá, Ân Á Minh kịch liêỵ đứng lên, động tác trên tay cũng trở nên mạnh mẽ. Đầu vú của Vu Kiều cũng nhẹ bóp nhẹ, thân thể tuyết trắng bị Ân Á Minh xoa nắn như búp bê.

Thời cơ rốt cục cũng đến. Ân Á Minh rút ra một chút sau đó đóng mạnh vào.

“A....” Vu Kiều hét chói tai.

Nhưng lúc này không phải hét do đau đớn, mà do cô lại lên cao trào một lần nữa.

Bên trong run rẩy gắt gao ôm trọn phần thô cứng, thoải mái làm Ân Á Minh muốn hét lên. Xem ra mình thật sự nhặt được bảo vật. Đây là một cơ thể tuyệt vời, trong thời gian ngắn như vậy có thể lên cao trào hai lần.

Ân Á Minh cảm giác mình là người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian, ai có thể so với Kiều Kiều vừa nhỏ nhắn, vừa ngọt ngào như vậy chứ, anh đúng là may mắn.

Ban đêm ngọt ngào mới bắt đầu, trong phòng tiếng rên rỉ liên tục mãi cho đến nửa khuya...