Edit: Hanna
Beta: Heulwen
Cái trán của Tống Phi Vũ sưng lên vài ngày cũng chưa khỏi, người đàn ông đáng chết kia không an ủi thì thôi, lại còn nói lần sau sẽ tiếp tục dùng tư thế này.
Quả thực cô tức sắp chết rồi, nếu một lần nữa lại chơi tư thế có yêu cầu độ khó cao như vậy, còn không phải chơi cô đến chết sao?
Cũng may người đàn ông này chỉ là nói trên miệng, về sau cũng không thật sự thực hiện.
________________________
“Lại dậy muộn.” Tống Phi Vũ nhìn thời gian, đã 5 giờ hơn,còn chưa quá tiết quá lâu, thầy giáo cũng có thể vẫn đang giảng tiếp.
Cô gấp muốn chết, không biết hôm nay Thẩm Tuấn có tới hay không? Cô đang thầm nghĩ, nếu không thì trực tiếp đi luôn thôi!
Sáu giờ, thầy giáo cuối cùng cũng nói hết một tiết, rốt cuộc mới được tan học.
Khi Tống Phi Vũ đeo ba lô đi từ phòng học ra ngoài, Thẩm Tuấn đang đứng đợi cô ở cửa.
Liếc mắt nhìn nhau một cái, hai người cùng đi ra bên ngoài, cũng không nói gì với nhau, mãi cho tới khi đến dưới một gốc cây ngô đồng rất to trong trường học.
“Em… nghĩ như thế nào?” Thẩm Tuấn ôm lấy đầu, nhịn không được mà hỏi.
Tống Phi Vũ rối rắm không biết mình nên nói như thế nào, không hiểu từ bao giờ cô cũng trở thành người thích dây dưa như này.
Thẩm Tuấn nhìn cô gái, anh đang rất kích động.
“Em cảm thấy khá tốt! Hai chúng ta rất thích hợp, nhưng mà…” Tống Phi Vũ cũng không biết nói gì cho tốt.
“Cái gì cơ?” Thẩm Tuấn hỏi.
“Tôi không thích xử nam.” Tống Phi Vũ bịa ra một lý do mà chính mình cũng cảm thấy kiểu qua loa đối phó.
“Hả?” Thẩm Tuấn đầy mặt nghi vấn.
“Con người của tôi có dục vọng rất lớn, xử nam không thỏa mãn được tôi.” Tống Phi Vũ dường như tìm ra phương pháp để từ chối anh.
Thẩm Tuấn đã sững sờ, trong đầu mờ mịt không rõ.
“Trả lời câu hỏi của em, phía dưới của anh to không? Kéo dài được không?” Tống Phi Vũ liên tục truy vấn.
“Cái gì cùng cái gì cơ?” Thẩm Tuấn không biết cô hỏi những cái này làm gì?
“Anh nghe không hiểu hả?” Tống Phi Vũ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
“Nghe hiểu cái gì cơ?” Thẩm Tuấn vẫn rất mờ mịt không hiểu.