Edit: Hanna
Beta:Heulwen
Vẻ mặt của Chu Chính rất nghiêm túc, ngày mai sẽ họp khẩn cấp nên anh muốn thư ký thông báo cho riêng từng bộ phận khác nhau.
“Người đàn ông này ngay cả ăn cơm cũng vội vàng vì công việc quá bận bịu.” Tống Phi Vũ thầm than thở trong lòng.
Nhưng một người đàn ông như vậy lại thật sự quá gợi cảm, không biết ở trên giường sẽ có biểu hiện như thế nào?
“Anh rể không ăn cơm à?” Tống Phi Vũ nói với người đàn ông, nhưng anh lại không hề nhìn cô một cái.
“Em không cần lo lắng cho anh ấy, anh ấy rất bận, chúng ta cứ ăn cơm trước đi.” Tống Viện nhìn nhìn chồng, cũng gặp một ít thức ăn cho anh.
“Bây giờ anh không kịp ăn cơm, anh cần phải đến công ty một chuyến.” Chu Chính đứng dậy đẩy ghế sang một bên, với áo khoác đã cởi ra rồi rời đi.
“Tối nay nhớ về sớm một chút.” Tống Viện hô lên từ phía sau.
“Công việc của anh rể rất bận à?” Tống Phi Vũ nhịn không được hỏi ra tiếng.
“Tất nhiên là rất bận rồi. Hiện tại cả hai công ty đều đang lớn mạnh hơn, có những ngày mà ngay cả cái bóng cũng không thấy.” Tống Viện kể.
Tống Phi Vũ cắn cắn đũa, có chút khâm phục người đàn ông ấy, còn trẻ như vậy, có thể tự mình thành lập công ty, quả thật rất có năng lực.
Sau khi ăn cơm xong, Tống Phi Vũ tắm rửa sạch sẽ liền nằm ở trên giường, suốt dọc đường mệt mỏi, rất nhanh đã ngủ rồi.
Sau đó mấy ngày, một mình cô ở thành phố Trường Hải đi dạo chơi một vòng làm quen với hoàn cảnh xung quanh, cô cảm thấy cũng không tệ, so với quê nhà thì tốt hơn nhiều, ăn chơi cũng rất thuận tiện, quan trọng nhất là một cuộc sống mới sắp bắt đầu rồi.
Tống Phi Vũ rất háo hức chờ mong cuộc sống đại học, khi nhập học cô không cần ai đưa đón, Tống Viện đang mang thai nên hành động không tiện, Chu Chính bận đi làm, vì vậy cô tự đi một mình.
Trường Đại học Sư phạm Trường Hải là một trong những trường cao đẳng sư phạm được công nhận đứng nhất cả nước, những người có thể thi đỗ đều học hành không tồi, Tống Phi Vũ ngồi trên xe ba gác công cộng, không cần đổi xe mà trực tiếp đến thẳng cổng trường.
Hoạt động chào đón sinh viên mới đều tổ chức ở cổng trường, Tống Phi Vũ có thể dễ dàng tìm được khoa của cô, mặc dù không ở ký túc xá nhưng cô vẫn nhận chìa khóa và quần áo để tập quân sự, cùng chị gái khóa trên đi đến phòng Học Vụ để ký tên, giấy báo nhập học phải nộp lại. Quá trình này rất rườm rà, mất gần hai tiếng mới làm xong.
Sau khi mọi việc xong xuôi, Tống Phi Vũ đi dạo một vòng quanh trường, đến gần giữa trưa mới trở về.
Tống Viện đã chuẩn bị cơm nước xong xuôi, Tống Phi Vũ chỉ việc ăn ngay sau khi về đến nhà, nhưng buổi trưa người đàn ông ấy không trở lại.
Vào ngày thứ hai của năm học, khi lễ khai giảng hoành tráng kết thúc, sau đó là hai tuần huấn luyện quân sự.
Tống Phi Vũ đều đã trải qua huấn luyện quân sự ở cấp 2 và cấp 3, nhưng việc tập quân sự ở trường đại học lại khác hoàn toàn, ngoài việc thể xác mệt mỏi thì điều khiến cô khó chịu nhất là thời tiết ở đây, may mắn là cô đã thoa rất nhiều kem chống nắng và đội mũ, ít nhất mặt sẽ không bị phơi đen.
Mọi người đều nói đi tập quân sự mệt nhưng không ngờ lại mệt đến vậy, vẫn cứ phải tập từ ban ngày đến đêm muộn, khi về đến nhà thì nằm liệt trên giường, động cũng không muốn động.
Nhưng Tống Phi Vũ có thói quen sạch sẽ, không chịu được mùi cơ thể, nhất định phải tắm nước nóng, cũng may mà trong phòng tắm có bồn tắm nên có thể ngâm mình cho đỡ mệt.
Cô đổ đầy nước vào bồn tắm, cởi quần áo rồi ngồi xuống.